Chương 1740 Thần Vương giận dỗi, các đại Thần Vương lên tiếng, quản thúc lẫn nhau
Thần Vương thịnh nộ, kinh khủng tuyệt luân!
Mọi người chỉ cảm thấy chòm sao đang run rẩy, bầu trời như muốn sụp đổ.
Sau khi vị Thần Vương của Đế Vương nhất tộc kia cảm giác được khí tức của Kiếm Thần Vương, đồng tử hơi hơi co rụt lại, tiếp đó, dùng giọng điệu lạnh lùng nói: "Kiếm Thần Vương, ngươi muốn che chở Thiên Kiếm sao?"
"Thế nào, Thiên Kiếm chính là người của Kiếm Linh nhất tộc ta, ta che chở hắn thì có lỗi sao?"
"Hừ, Kiếm Thần Vương, nghĩ rõ ràng hậu quả khi Kiếm Linh nhất tộc khai chiến với Đế Vương nhất tộc!" Thần Vương của Đế Vương nhất tộc lạnh giọng nói ra.
Không chỉ có hắn.
Bên trong Đạo Vương nhất tộc, cũng có một luồng ý niệm Thần Vương bạo phát: "Thiên Kiếm chém giết yêu nghiệt tộc ta, món nợ này, không có khả năng tuỳ tiện bỏ qua!"
Còn có Thần Vương của Thần Cơ nhất tộc: "Kiếm Linh nhất tộc, lần này Thiên Kiếm quá phận rồi."
"Mối thù của Trọc Minh, không thể cứ bỏ qua như vậy!"
Thần Vương của Tà Nhãn nhất tộc, cũng lên tiếng theo.
Lần này, Sở Cuồng Nhân thật sự chém giết quá nhiều yêu nghiệt, mà mỗi một người đều là yêu nghiệt đỉnh phong tiếng tăm lừng lẫy.
Mạc Vô Kỵ, Quý Phi Vân, Trọc Minh, Liễu Xuyên Tinh vân vân, ai mà không phải tồn tại ở mười vị trí đầu trên bảng Thiên Thần?
Nhưng bây giờ, những người này đều chết trong tay Sở Cuồng Nhân.
Thần Vương của những Vương tộc này còn có thể ngồi được vững mới lạ, cũng may bản thể của bọn họ không ở Thiên Nguyên cổ tinh, nếu không thì, chỉ sợ đã sớm động thủ với Sở Cuồng Nhân.
Ý niệm Thần Vương giao hội trong tinh không.
Một luồng sát ý lạnh lẽo, bao phủ Sở Cuồng Nhân, lần này, có thể nói là hắn đắc tội không ít Vương tộc.
Nhưng mà, hắn đứng lơ lửng trên không, lại một bộ bình chân như vại.
Khi sát ý của Thần Vương kia rơi ở trên người hắn, căn bản không thể làm hắn động dung, hắn thật sự quá bình tĩnh.
Không ít người nhìn thấy, đều âm thầm líu lưỡi.
Không nói những chuyện khác, chỉ với phần tính cách này, thì ở trong một đời trẻ tuổi, không có mấy người có thể vượt qua.
Thử hỏi, ai có thể bình chân như vại thế này dưới sát ý của chúng Thần Vương?
"Thiên Kiếm, ngươi tự sát đi, như thế, có thể bảo toàn Kiếm Linh nhất tộc!"
Thần Vương của Đế Vương nhất tộc từ tốn nói.
Hắn đang dùng an nguy của Kiếm Linh nhất tộc để uy hiếp Sở Cuồng Nhân, nhưng đáng tiếc, chuyện này không có tác dụng.
"Tự sát? Đầu óc của ngươi bị nước vào sao?"
Sở Cuồng Nhân nhìn hư không, con ngươi lạnh nhạt kia như muốn thông qua tinh không vô tận, nhìn về phía Thần Vương của Đế Vương nhất tộc: "Yêu nghiệt của các ngươi đến vây giết Thiên, bọn họ tài nghệ không bằng người, tự tìm đường chết, Thiên có tội gì? Xem ra sống quá lâu, không có nghĩa là nhìn thấu, sự ngu muội của ngươi, khiến Thiên mở rộng tầm mắt!"
Hắn, không hề che giấu, châm chọc đến mức khiến sắc mặt của rất nhiều Thần Vương cực kỳ khó coi.
"Thiên Kiếm, ngươi quá làm càn!"
"Một tiểu bối tuổi trẻ, cũng dám cuồng ngạo như vậy, ngươi thật sự không để chúng ta vào mắt sao?!"
"Ta muốn giết ngươi, là chuyện dễ như trở bàn tay!"
"Đúng vậy, Đại La nho nhỏ, cũng dám chống đối Thần Vương, quả thật là không biết sống chết!!"
Một luồng rồi tiếp một luồng ý niệm Thần Vương liên tục vọt tới, sát ý ngày càng mạnh hơn!
Sở Cuồng Nhân không hề để ở trong lòng, đứng chắp tay, bá tuyệt chi khí, kiếm ý ngạo nghễ vờn quanh: "Nếu muốn tương sát, Thiên, lúc nào cũng đợi!"
"Cái gì?!!"
Nghe được lời của Sở Cuồng Nhân, tất cả mọi người mơ hồ.
Chuyện này không khỏi cũng quá trớn rồi đi!!
Thân là Đại La, trực tiếp khiêu khích Thần Vương, nếu đối phương thật sự liều lĩnh xuất thủ, một Đại La như ngươi, làm sao sống sót?!
"Thật can đảm!!"
"Thiên Kiếm, ngươi có tin hiện tại ta liền có thể vượt qua tinh hệ, đến đây trảm ngươi hay không!!"
Thần Vương của Đế Vương nhất tộc giận dữ hét lên.
"Ngươi dám!!!"
Lúc này, một tiếng quát lớn bỗng nhiên vang vọng ở trong gầm trời, bá tuyệt chi ý, tràn ngập tinh không.
Ánh mắt Sở Cuồng Nhân hơi hơi lóe lên.
Hắn biết, núi dựa của mình đến rồi!
"Là Thần Vương của Bá Vương nhất tộc!"
"Quả nhiên bọn họ cũng ngồi không yên."
Ý niệm của Thần Vương đến từ Bá Vương nhất tộc xuất hiện trong nháy mắt, chúng Thần Vương cũng không quá kinh ngạc.
Chỉ nghe Thần Vương của Bá Vương nhất tộc tiếp tục nói: "Một đám gia hỏa không biết xấu hổ, ở chỗ này khi dễ một tiểu bối tuổi trẻ, nên đến Bá Vương nhất tộc ta, lão tử sẽ dạy các ngươi làm người!"
"Đúng vậy, tuy Kiếm Linh nhất tộc ta không phải Cổ Vương tộc gì, nhưng cũng không phải là nơi mặc người ức hiếp, các ngươi ai dám ra tay với Thiên Kiếm, ta với các ngươi không chết không thôi!"
Kiếm Thần Vương cũng lên tiếng.
Không chỉ có hắn, Tinh Hà Thần Vương cũng phụ họa một câu.
Hiện tại, Kiếm Linh nhất tộc có thêm một Tinh Hà Thần Vương, thực lực tăng cao một mảng lớn, nên phân lượng khi lên tiếng cũng không giống như trước, một số Vương tộc vẫn vô cùng e dè.
Chớ nói chi là, còn có một Bá Vương nhất tộc còn mạnh mẽ hơn!
"Xưa nay Phong tộc ta và Kiếm Linh nhất tộc có giao hảo, nếu như đối đầu, Phong tộc ta cũng không nhìn được."
Lại có một Thần Vương nói chuyện.
Là Thần Vương của Phong tộc.
Hắn lên tiếng, khiến Sở Cuồng Nhân có chút ngoài ý muốn.
Tuy nói Phong tộc và Kiếm Linh nhất tộc có giao hảo, nhưng dưới loại tình huống này, có thể nói chuyện vì hắn, vẫn thật không dể dàng.
Kiếm Thần Vương đã nói gì đó với đối phương sao?
"Ha, Thiên Kiếm chính là bằng hữu của ta, chư vị cho ta mặt mũi, hôm nay coi như xong được chứ?"
Lúc này, một tiếng cười khẽ vang lên.
Một ý niệm Thần Vương có chút xa lạ đối với mọi người đột nhiên xuất hiện.
Nhưng Thần Vương của Đạo Vương nhất tộc lại vô cùng quen thuộc với ý niệm này: "Là ngươi, Thần La đạo!! Vì sao ngươi lại nhúng tay vào sự kiện này!"
Luồng ý niệm Thần Vương này, chính là Thần La đạo bên trong 36 lộ đạo tặc ở vũ trụ Thiên Nguyên!
Cũng được mệnh danh là tồn tại đế vương trong đám đạo tặc!
Chuyên đối nghịch với Đạo Vương nhất tộc, là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của Đạo Vương nhất tộc!
"Ta nói, Thiên Kiếm là bằng hữu ta."
Sở Cuồng Nhân nghe nói như thế, âm thầm liếc một cái.
Hắn và Thần La đạo này ngay cả mặt cũng chưa thấy qua, tại sao lại trở thành bằng hữu?
Nhưng mà, hắn biết lần này đối phương lên tiếng giúp mình, là có hai nguyên nhân, một là chỉ muốn đối nghịch với Đạo Vương nhất tộc, hai chính là ngày xưa hắn từng giao dịch với thủ hạ Hạ Lâu Lưỡng Nghi của đối phương, có khả năng cũng bởi vì chuyện này, cộng thêm mình và Đạo Vương nhất tộc có thù, cho nên đối phương muốn lôi kéo mình.
Dù sao, địch nhân của địch nhân thì là bằng hữu.
Thần La đạo lên tiếng, khiến rất nhiều người vô cùng ngoài ý muốn.
Nhất là Đạo Vương nhất tộc, sắc mặt đã đen kịt.
"Thần La đạo, ngươi muốn đối nghịch với chúng ta!"
"Đừng dát vàng lên mặt mũi của ngươi, ngươi có tư cách gì đại biểu chó chư vị Thần Vương ở nơi này?"
Thần La đạo từ tốn nói.
Thần Vương của Đạo Vương nhất tộc bị dỗi đến mức không còn cách nào khác, trên thực tế, quả thật hắn cũng không đại biểu được.
"Hôm nay lão tử liền nói ra suy nghĩ của mình, từ nay sau khi, Thiên Kiếm chính là minh hữu của Bá Vương nhất tộc, ai dám động đến hắn, đừng trách lão tử tự mình lên cửa!"
Thần Vương của Bá Vương nhất tộc lên tiếng lần nữa, nói ra.
Khi mấy đại Vương tộc còn có Thần La đạo lên tiếng, mấy Thần Vương còn lại đều trầm mặc.
Không phải bọn họ liên hợp thì đấu không lại Bá Vương nhất tộc, Kiếm Linh nhất tộc, mà vì chuyện này liên quan đến quá nhiều thứ.
Không nói căn cơ của Bá Vương nhất tộc, Kiếm Linh nhất tộc, Phong tộc.
Những Vương tộc muốn nhằm vào Sở Cuồng Nhân, cũng không có khả năng tùy tiện liên hợp.
Các đại Vương tộc, đều lục đục với nhau, không thể tuỳ tiện liên thủ.
Hơn nữa hiện tại, Đế Vương nhất tộc lại sinh ra một Đế Vương thể đại thành, đợi trưởng thành thên một thời gian, không ai có thể quản thúc Đế Vương thể đại thành, bọn họ nên làm cái gì?
Giết Sở Cuồng Nhân, không có Bá Vương thể đại thành quản thúc, sau khi Đế Thiên Thu trưởng thành, một tộc thống trị.
Kẻ được lợi lớn nhất trong đó, chính là Đế Vương nhất tộc.
Bởi vì hiểu rõ chuyện này, nên mọi người mới không có thật sự vạch mặt.
Bọn họ cần Sở Cuồng Nhân, quản thúc Đế Thiên Thu.
Hoặc là cả hai đều không tồn tại, hoặc là đều tồn tại để quản thúc lẫn nhau.