← Quay lại trang sách

Chương 1831 Nói năng lỗ mãng, không biết tôn ti, nên đánh

Bên trong Nhân Hoàng tông, bởi vì một trận chiến mà tạo thành khói báo động cuồn cuộn.

Mà ở bên trong bụi mù vô tận, một cái hố to lớn dường như được tạo ra do bị một hành tinh đập vào, có một lão giả tóc vàng bị một thanh niên ấn bờ vai, quỳ trên mặt đất!

Tình cảnh này, khiến tất cả mọi người ở chỗ này vô cùng hoảng sợ.

"Vậy mà lão tổ lại bị người ta ấn quỳ trên mặt đất?!"

"Loại chuyện này, làm sao có thể xảy ra chứ?!"

Mọi người đều không dám tin vào hai mắt của mình.

Toàn thân truyền nhân của Phục Hi, truyền nhân của Hiên Viên cũng đang run rẩy, bởi vì luồng sức mạnh này mà cảm thấy vô cùng kinh dị.

Nhưng cùng lúc đó, trong mắt của bọn họ cũng mang theo sự khao khát đến tột cùng.

Nhất là truyền nhân của Phục Hi, trong lòng càng không cam lòng đến cực hạn.

Nếu như mọi chuyện thuận lợi, luồng sức mạnh siêu tuyệt này, vốn nên thuộc về hắn!!

Bên trong hố lớn, sau khi ông lão tóc vàng phát hiện mình bị ấn quỳ trên mặt đất, đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó sắc mặt đỏ lên, giận không nhịn nổi.

Mình đường đường Hợp Đạo, lại phải quỳ xuống?!

Điều này làm hắn cảm thấy tôn nghiêm đã hoàn toàn mất đi, cả người, gần như đều muốn sụp đổ.

Đùng!!

Ông lão tóc vàng thúc giục tu vi toàn thân, từng viên từng viên đạo tắc phóng lên tận trời, ngưng tụ trong hư không, hóa thành một long ảnh kim sắc.

"Sở Cuồng Nhân!! Ngươi hỗn trướng!!"

Ba!!

Lúc này, âm thanh của một cái tát thanh thúy vang dội bỗng nhiên vang lên.

Chỉ thấy Sở Cuồng Nhân đánh một bàn tay ra, quất vào phía trên gò má của ông lão tóc vàng.

"Nói năng lỗ mãng, không biết tôn ti! Nên đánh!"

Giọng nói lạnh nhạt của Sở Cuồng Nhân từ từ vang lên, không nghe ra mọt chút tình cảm.

Mà ông lão tóc vàng bởi vì một bàn tay này, khiến cho gương mặt sưng đỏ.

Long ảnh kim sắc phía sau hắn kéo theo lửa giận cùng cực, bỗng nhiên lao về phía Sở Cuồng Nhân mà cắn xé, sức mạnh vô cùng bá đạo, khiến hư không trực tiếp nổ tung!!

Nhưng cửu long sau lưng Sở Cuồng Nhân cũng có hành động cùng một thời điểm.

Cửu long gào thét xông ra, cắn xé long ảnh kim sắc được ngưng tụ từ đạo tắc kim sắc.

Ở bên trong tiếng gào thét điên cuồng, đạo tắc bị phá nát, long ảnh kim sắc tan thành mây khói!

Cực chiêu bị phá, ông lão tóc vàng nhận lấy phản phệ mãnh liệt, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.

Sở Cuồng Nhân lui về phía sau một bước, để tránh bị máu này phun lên người.

Ông lão tóc vàng run run rẩy rẩy nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt mang theo lửa giận, không cam lòng, chấn kinh, và một sự e ngại thật sâu!!

Dù nói thế nào thì mình cũng là Hợp Đạo!

Nhưng ở trước mặt Sở Cuồng Nhân, lại trở nên vô cùng bất lực, tuỳ tiện bị trấn áp, sức mạnh Tiên Vương, vậy mà lại cường hãn đến loại trình độ này!

"Sở Cuồng Nhân, rốt cuộc ngươi muốn làm gì..."

Ông lão tóc vàng tức giận nói ra.

Mà Sở Cuồng Nhân nhìn đối phương, lạnh nhạt nói: "Cho Nhân Hoàng tông các ngươi một cơ hội lấy công chuộc tội."

"Nhân Hoàng tông ta, có tội gì?!"

"Ép buộc khí vận Nhân tộc, trộm lấy danh tiếng Nhân Hoàng, bất kính với Tiên Vương, ba tội danh này, tùy tiện một cái liền đủ để cho ta... Diệt toàn tông của ngươi!!"

Giọng điệu của Sở Cuồng Nhân băng lãnh.

Giống như hàn phong âm lãnh thổi từ bên trong Địa Ngục, khiến mỗi người ở chỗ này đều cảm thấy không rét mà run.

Không có người nào hoài nghi đối phương có năng lực đó hay không.

Vừa rồi, đối phương đã “Hình tượng hoá hành động” đã nói cho bọn họ, hắn tuyệt đối có thực lực để nghiền ép Nhân Hoàng tông!

"Ngươi..."

Ông lão tóc vàng há to miệng, còn muốn nói cái gì đó, nhưng nửa chữ cũng nói không nên lời.

Người là dao thớt, ta là thịt cá!

Sinh tử tồn vong của Nhân Hoàng tông, gần như chỉ ở trong một ý niệm của Sở Cuồng Nhân, bọn họ có tư cách gì để phản bác chứ?

"Làm sao mới có thể lấy công công chuộc tội?"

"Sung làm tiên phong, tấn công Tiên Đình!" Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt nói ra.

Ánh mắt nhìn về phía hư không, cũng không quan tâm có người nào đang dòm ngó hay không, trực tiếp nói ra mục đích của mình.

Hư không chấn động.

Nguyên một đám tiên thức lưu chuyển, giống như đang chấn kinh.

"Sở Cuồng Nhân, quả nhiên muốn tấn công Tiên Đình!"

"Ta đã biết, sau khi hắn trở thành Tiên Vương, nhất định sẽ không bỏ qua Tiên Đình, quả là thế."

"Tuy căn cơ của của Tiên Đình hơn hẳn Nhân Hoàng tông, nhưng bây giờ, ở trước mặt Sở Cuồng Nhân, bọn họ thật có thể đỡ nổi sao?"

Trong hư không, tiên thức giao hội, nghị luận ầm ĩ.

Mà bên trong Nhân Hoàng tông, sau khi ông lão tóc vàng nghe xong yêu cầu của Sở Cuồng Nhân, sắc mặt biến hóa không ngừng.

Tấn công Tiên Đình?

Mà còn là tiên phong?

Không cần nghĩ cũng biết, đây tuyệt đối là một chuyện cực kì nguy hiểm, chỉ sợ đến lúc đó, căn cơ của Nhân Hoàng tông sẽ hao tổn từ hơn phân nữa trở lên.

Thậm chí toàn quân bị diệt cũng không phải là không thể!

Nhưng nếu như không đáp ứng...

Ông lão tóc vàng nhìn thoáng qua Sở Cuồng Nhân, được rồi, muốn như không đáp ứng, chỉ sợ Sở Cuồng Nhân sẽ diệt toàn bộ Nhân Hoàng tông ngay lập tức!

"Ta đáp ứng!!"

Ông lão tóc vàng cắn răng nói ra.

Giờ khắc này, dường như hắn đã già hơn mấy trăm tuổi, cả người tràn ngập một luồng khí tức sa sút tinh thần.

Sở Cuồng Nhân thấy thế, thản nhiên nói: "Sau trận chiến này, Nhân Hoàng tông công tội bù nhau, ta có thể chuyện cũ sẽ bỏ qua!"

"Vậy thì ta phải đa tạ Tiên Vương rồi."

"Không cần khách khí."

Khóe miệng của ông lão tóc vàng co giật một chút, gia hỏa này, thật sự nghe không ra hắn đang giễu cợt sao?

Sau khi thu phục Nhân Hoàng tông xong, Sở Cuồng Nhân cũng không lập tức rời đi.

Hắn dự định lưu lại Nhân Hoàng tông mấy ngày.

Nhân Hoàng tông tự xưng là Nhân Hoàng chính thống, góp nhặt không ít truyền thừa của Nhân Hoàng, ở trong đó, có lẽ có một số đồ vật hắn cần dùng đến.

Sau khi bọn người ông lão tóc vàng biết được dự định của Sở Cuồng Nhân, tất cả đều bị chấn kinh đến tột đỉnh.

Trên thế giới này, lại có người vô liêm sỉ như thế sao?

Tới Nhân Hoàng tông, hút chín đạo long khí, đánh lão tổ tông của người ta một trận, để Nhân Hoàng tông làm tiên phong cho hắn...

Hiện tại, vậy mà còn muốn nhìn xem bên trong Nhân Hoàng tông có bảo vật gì hay không, rồi thuận tay lấy đi?

Trời ạ!

Chuyện này sao có thể là việc làm của Tiên Vương Nhân Hoàng, không phải giống hệt cường đạo sao?

Mà còn là cường đạo mạnh nhất, đáng sợ nhất dưới gầm trời này!

"Gia hỏa này, quả thực quá phận!"

"Hắn muôn nghiền ép sạch sẽ Nhân Hoàng tông ta sao."

Bọn người Hoa Hi, truyền nhân của Hiên Viên, truyền nhân của Phục Hi tụ tập ở một chỗ, trong mắt lộ ra vẻ phẫn hận.

Lúc này, nơi xa có một thân ảnh đi tới.

Là Sở Cuồng Nhân.

Trong nháy mắt nhìn đến hắn, bọn người truyền nhân của Hiên Viên đều vô cùng sợ hãi, lưng đổ mồ hôi lạnh.

Nhưng Sở Cuồng Nhân chỉ nhìn bọn họ một chút, thản nhiên nói: "Yên tâm, lấy tánh mạng của các ngươi, đối với ta mà nói, dễ như trở bàn tay, nhưng khai chiến sắp đến, ta còn muốn giữ các ngươi lại làm tiên phong cho ta, giết thêm mấy binh tướng của Tiên Đình, cho nên, biểu hiện tốt một chút đi."

Nói xong, hắn trực tiếp đi thẳng về phía trước, giống như lướt qua những kẻ qua đường.

Sắc mặt mấy người truyền nhân của Hiên Viên đều tức đến tái xanh.

Khá lắm.

Bảo bọn họ xông pha chiến đấu cho Sở Cuồng Nhân, chuyện này còn khó chịu hơn so với giết bọn họ!

Giết người tru tâm, không gì hơn cái này.

Đi dạo mấy ngày ở bên trong Nhân Hoàng tông, Sở Cuồng Nhân có chút thất vọng.

"Vậy mà cũng bảo là có truyền thừa của Nhân Hoàng? Không có mấy thứ hữu dụng."

Hắn lắc đầu.

Bên cạnh, ông lão tóc vàng, cũng chính là lão tổ Cổ Hoàng của Nhân Hoàng tông không khỏi liếc mắt một cái.

Ngươi cũng không nhìn một chút bây giờ mình ở địa vị gì, cảnh giới gì sao?

Tiên Vương đó!

Từ xưa đến nay, có mấy Nhân Hoàng lợi hại hơn ngươi?

Ngươi còn không biết xấu hổ mà nhớ thương đến truyền thừa của người ta sao?

"Ha..."

Đột nhiên, dường như Sở Cuồng Nhân cảm nhận được cái gì đó, đi tới sâu bên trong Nhân Hoàng tông, đi tới trước mặt một khối bia đá to lớn.

Tấm bia đá này, phía trên có khắc nguyên một đám tự phù cổ lão, lộ ra một luồng đạo vận huyền diệu.

Trên tấm bia đá kia, có khắc bốn chữ lớn.

Nhân Hoàng Bản Kỷ!