Chương 1864 Thiên Tinh Ảnh gặp bi thảm, nói ra lời thỉnh cầu của ngươi
Vũ trụ Bàn Cổ.
Tiên giới.
Khi Sở Cuồng Nhân đang bế quan để tăng lên sức mạnh của Hỗn Độn Thanh Liên liền cảm ứng được sức mạnh gì đó, bỗng nhiên nhìn phía vũ trụ Thiên Nguyên.
"Luồng khí tức này... Ha, thú vị, một ta khác đang tiến bộ nhanh chóng, vậy ta cũng không thể quá lạc hậu."
Trong mắt Sở Cuồng Nhân có một tia thanh quang lưu chuyển.
Quanh người có đạo vận huyền diệu lưu chuyển, một đóa Thanh Liên hiện lên, vô số đạo văn đan xen dày đặc, tràn ngập ra một luồng sức mạnh sáng tạo sinh mệnh và hủy diệt.
Luồng sức mạnh này, khiến cho tim Hợp Đạo đập nhanh.
...
Vũ trụ Thiên Nguyên.
Thiên Nguyên Thần Điện, bên trong Thiên Kiếm phong.
Luồng kiếm áp bàng bạc kia đã dần dần tán đi, đạo kiếm ảnh kinh thiên cũng đã biến mất, bên trong Thiên Kiếm phong, một thân ảnh từ từ bước ra.
Bạch y, hắc kiếm, phong thái tuyệt thế.
Sau khi mọi người nhìn thấy hắn, trên mặt mang theo vẻ kinh thán.
Thậm chí có rất nhiều thiên kiêu yêu nghiệt lộ ra vẻ sùng bái.
Bên trong chiến trường hư không, Thiên Kiếm lấy sức của một mình hắn ngăn cản cơn sóng dữ, ngăn Sở Cuồng Nhân lại, bảo vệ cho một đám yêu nghiệt.
Điều này khiến cho uy tín của hắn ở bên trong vũ trụ Thiên Nguyên được đề cao rất nhiều, mà bây giờ, hắn còn đột phá đến Hợp Đạo Thần Vương chỉ trong một lần hành động!
Trong lòng mọi người càng thêm kính sợ.
Vút.
Mấy đạo thân ảnh đi vào trong Thiên Kiếm phong.
Là mấy người Lạc Tuyết, Long Thủy Tinh, Lăng Phi.
"Thiên Kiếm, chúc mừng ngươi đột phá cảnh giới Thần Vương!"
Trong mắt Lạc Tuyết lộ ra một tia kính nể.
Nàng cũng có thiên phú kinh người, nhưng nàng tự biết, muốn đột phá đến cảnh giới Hợp Đạo, vẫn cần một khoảng thời gian dài, nếu có điều gì ngoài ý muốn xảy ra, cả một đời bị kẹt tại tầng ngăn cách Hợp Đạo cũng không phải là không thể.
"Ừm, tiếp theo, ta muốn rời khỏi thần điện một chuyến, mấy vị sau này gặp lại." Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Nói xong, hắn vừa sải bước ra, nhanh chóng biến mất không thấy.
Thần điện, phía trên đạo tắc tinh không.
Đế Phi Thiên nhìn bóng lưng Sở Cuồng Nhân rời đi, cau mày lại, nghĩ đến lời mà đối phương đã nói trước đây không lâu.
Nếu tương lai đột phá đến Hợp Đạo, hắn sẽ đặt chân đến Đế Vương nhất tộc...
Chẳng lẽ, hắn muốn động thủ với Đế Vương nhất tộc sao?
Không thể nào.
Cho dù Thiên Kiếm đột phá Hợp Đạo, nhưng căn cơ của Đế Vương nhất tộc không hề tầm thường, Thiên Kiếm hẳn sẽ không lỗ mãng như thế.
"Thiên Kiếm làm việc, khó có thể đoán trước được, cho dù như thế nào cũng không được phớt lờ, nhất định phải để Đế Vương nhất tộc tăng cường đề phòng mới được."
Đế Phi Thiên âm thầm nghĩ tới.
Thậm chí, hắn còn dự định tự mình về Đế Vương nhất tộc để trấn giữ.
...
Đế Vương nhất tộc, là một trong những Vương tộc cổ xưa nhất của vũ trụ Thiên Nguyên.
Lãnh thổ bọn họ thống trị, có đến hàng ngàn tinh hệ.
Mà bên trong những tinh hệ này, còn có các loại tộc quần phụ thuộc vào Đế Vương nhất tộc, mỗi khoảng thời gian đều phải dâng lễ cho Đế Vương nhất tộc.
Một khi không thể dâng nổi cống phẩm, liền gặp một loạt chuyện gây khó dễ.
So với cường đạo thống trị vũ trụ, dựa vào đốt giết cướp giật để lập nghiệp như Đạo Vương nhất tộc, thì bản chất của Đế Vương nhất tộc cũng không tốt hơn chút nào.
Chỉ có hành động thì không trắng trợn giống như Đạo Vương nhất tộc mà thôi.
"Hừ, cống phẩm của Thiên Tinh nhất tộc các ngươi lần này, vậy mà lại có chút qua loa ha, các trưởng lão rất không hài lòng đối với các ngươi."
Phía trên một ngôi sao, một thanh niên nhìn tộc trưởng của Thiên Tinh nhất tộc ở trước mắt rồi lạnh nhạt nói, thái độ cao cao tại thượng.
Nghe được lời này của hắn, sắc mặt của Thiên Tinh tộc trưởng có chút tái nhợt.
"Hồi bẩm sứ giả, cống phẩm lần này nộp lên giống hệt với năm trước, không biết các trưởng lão có chỗ nào không hài lòng?"
"Hừ, cũng vì giống hệt như những năm qua, mới lộ ra được các ngươi không có một chút thành tâm nào, cực kỳ qua loa." Thanh niên lạnh giọng nói ra.
Nghe được lời này của hắn, Thiên Tinh tộc trưởng ngây ngẩn cả người.
Vì chuẩn bị những cống phẩm này, Thiên Tinh nhất tộc bọn họ có thể nói là phí hết sức chín trâu hai hổ.
Nhưng bây giờ, đối phương lại còn nói giống như những năm qua, chính là không có thành tâm, cho thấy bọn họ đang qua loa, chuyện này còn có thiên lý sao?
Sao có thể chèn ép người khác như thế chứ?
Trong lòng Thiên Tinh tộc trưởng dù có phẫn nộ, nhưng lại không dám nói ra, nếu đắc tội với Đế Vương nhất tộc, tất cả bọn họ đều phải gặp tai ương.
"Vậy thì mời sứ giả đại nhân chỉ đạo, chúng tôi nên làm như thế nào?"
"Rất đơn giản, bên phía trưởng lão thiếu một thị nữ, hãy đưa thánh nữ của Thiên Tinh nhất tộc các ngươi đến đi."
Thanh niên từ tốn nói.
Trong mắt hắn lộ ra một vẻ dâm tà.
Bọn người Thiên Tinh tộc trưởng biết, nói là đưa cho các trưởng lão, trên thực tế là thanh niên này độc chiếm thôi.
Nhưng đối phương là sứ giả của Đế Vương nhất tộc, có quyền lợi cực lớn, nếu như không theo những điều hắn nói, sau khi hắn trở về sẽ tùy tiện nói mấy câu, có thể sẽ khiến cho Thiên Tinh nhất tộc gặp tai ương khó khăn trước nay chưa từng có.
Nhưng nếu như giao thánh nữ ra, Thiên Tinh nhất tộc bọn họ còn mặt mũi nào mà tồn tại, nói thế nào, bọn họ cũng là một chủng tộc cấp chín đó.
Sắc mặt Thiên Tinh tộc trưởng biến hóa một trận, cuối cùng bất đắc dĩ mà thở dài một hơi: "Người đâu, gọi thánh nữ tới đi."
Sinh tử tồn vong cùng với tôn nghiêm ở trước mặt, Thiên Tinh tộc trưởng bất đắc dĩ lựa chọn cái trước, mà sứ giả đế vương kia thấy thế, khóe miệng hơi nhếch, cười nhạt một tiếng: "Các trưởng lão sẽ tán dương các ngươi."
"Đến lúc đó, xin sứ giả nói tốt cho chúng ta vài câu."
Thiên Tinh tộc trưởng lộ ra một nụ cười nịnh nọt.
"Đó là điều tất nhiên."
Chỉ trong chốc lát.
Một nữ tử dáng dấp phong hoa tuyệt đại, chim sa cá lặn đi đến, mà Thiên Tinh tộc trưởng cũng thông báo ngọn nguồn câu chuyện cho nàng.
Sắc mặt Thiên Tinh thánh nữ trở nên trắng bệch, nhưng vẫn cắn môi, gật đầu đồng ý: "Ta... Đã hiểu rồi."
"Thánh nữ, chúng ta sẽ cảm kích ngươi."
Không lâu sau đó.
Đế vương sứ giả liền dẫn Thiên Tinh thánh nữ rời đi.
Ngày nào đó, một thanh niên vọt ra, không để ý toàn tộc phản đối, liền muốn mang Thiên Tinh thánh nữ rời đi.
Nhưng đáng tiếc, thực lực của hắn không đủ, bị sứ giả đế vương kia giẫm dưới đất, cho dù có giãy dụa như thế nào cũng không thể đứng dậy nổi.
"Là Thiên Tinh thánh tử, ai, thật đáng thương, ta nghe nói thánh tử cùng với thánh nữ lưỡng tình tương duyệt, không nghĩ tới, vậy mà lại phát sinh loại chuyện này."
"Một tên Thiên Tinh thánh tử, làm sao có thể so được với Đế Vương nhất tộc đây?"
"Đúng vậy..."
Mọi người bàn luận ầm ĩ.
"Đồ bỏ đi, nữ nhân của ngươi là của ta."
Sứ giả đế vương cúi đầu xuống, khẽ cười một tiếng ở bên tai Tinh Thánh tử, Thiên Tinh thánh nữ ở bên cạnh, mặt mũi trắng bệch, quỳ trên mặt đất khẩn cầu đối phương tha cho Thiên Tinh thánh tử.
"Ngươi yên tâm, một tên rác rưởi mà thôi, giết hắn, ta còn ngại dơ tay của ta đây." Sứ giả đế vương cười lạnh nói, sau đó đỡ Thiên Tinh thánh nữ đứng dậy, ôm eo của nàng, từ từ rời đi.
Chỉ còn lại một mình Thiên Tinh thánh tử nằm ở trong vũng bùn, toàn thân chật vật, hai mắt đỏ thẫm nhìn hai người rời đi, bi phẫn cùng cực.
Thiên Tinh tộc trưởng nhìn hắn một cái, thản nhiên nói: "Từ hôm nay trở đi, cắt bỏ vị trí thánh tử của Thiên Tinh Ảnh, trục xuất khỏi Thiên Tinh tộc."
Thiên Tinh Ảnh đắc tội với sứ giả đế vương, vì nịnh nọt đối phương để bảo vệ Thiên Tinh nhất tộc, hắn chỉ có thể đuổi Thiên Tinh Ảnh.
Nói xong, một chưởng của hắn đánh vào trên người của Thiên Tinh Ảnh, phế bỏ tu vi của đối phương, phòng ngừa đối phương đến báo thù.
Có lẽ, là vì còn nhớ tới một chút tình cũ, nên hắn vẫn chưa giết Thiên Tinh Ảnh, chỉ cho người ném đối phương ra khỏi lãnh địa.
Đùng...
Một tiếng sấm rền, mưa rào xối xả.
Hai mắt Thiên Tinh Ảnh vô thần đi trong nước bùn.
Trong vòng một ngày, người yêu bị đoạt, tu vi bị phế, lại bị tộc nhân vứt bỏ, đả kích liên tiếp khiến cho hắn đau đến mức không muốn sống.
"Ha ha, vì cái gì, vì cái gì lại phải đối xử với ta như vậy!!"
"Vì cái gì!!"
Thiên Tinh Ảnh quỳ trên mặt đất, không cam lòng rống giận.
Mà ở bên hông hắn, một khối ngọc bội tràn ra huỳnh quang nhàn nhạt.
Một cái chớp mắt tiếp theo.
Hắn biến mất ngay tại chỗ, đi đến bên trong một cung điện rộng rãi.
Phía trên cung điện, một thân ảnh bị mây mù che khuất đang ngồi ở đấy, toàn thân người kia tuôn ra thần quang vô tận, đạo âm vang vọng.
Giống như chúa tể cao cao tại thượng, nắm giữ vạn vật!
"Người được vận mệnh chiếu cố, hoan nghênh đi đến Vận Mệnh Thần Điện, hiện tại, mời nói ra thỉnh cầu của ngươi."
Một giọng nói vang dội, lạnh nhạt vang lên, quanh quẩn trong thần điện.