← Quay lại trang sách

Chương 1895 Thiên Nguyên Sáng Thế Thần, sức mạnh Thần Vương, một trận hư ảo

Một đạo kiếm khí, xuyên qua kết giới, chém nát cây tiên thụ!

"Loại kiếm khí này, là Thiên Kiếm?!"

"Thật sự là hắn!"

Mọi người nhìn về phía nơi phát ra kiếm ảnh.

Chỉ thấy Sở Cuồng Nhân ngẩng đầu dậm chân mà đến.

Mà khi cây tiên thụ nổ tung, một trái tim toàn thân giống như được điêu khắc từ thủy tinh cũng bay ra, chính là trái tim của Thiên Nguyên Sáng Thế Thần!

Hoặc là nói, chính là sức mạnh hạch tâm của Thiên Nguyên Tâm Giới.

Mọi người vô cùng khát vọng sự ảo diệu của Hỗn Nguyên, thậm chí cả bí mật siêu thoát được giấu ở bên trong quả tim này.

Tất cả mọi người nhìn quả tim này, ánh mắt vô cùng nóng bỏng.

"Nhanh, chiếm lấy trái tim của Thiên Nguyên!"

Tất cả mọi người di chuyển ngay lập tức.

Mặc kệ là Ma Thiên Hằng, Huyền Nguyên Phong, hay thậm chí là các vị Thần Vương tới chỗ này, đều không thể kháng cự sự cám dỗ của Hỗn Nguyên.

Nhưng điều khiến mọi người vô cùng kinh ngạc chính là, trái tim của Thiên Nguyên lại trực tiếp bay về phía Sở Cuồng Nhân mới vừa tới kia.

"Không thể để cho Thiên Kiếm đạt được trái tim của Thiên Nguyên!"

Thực lực của Sở Cuồng Nhân, mọi người đều rõ như ban ngày.

Nghiền ép cửu vương.

Nếu như lại để cho hắn đạt được trái tim của Thiên Nguyên, thì sẽ còn đến mức nào nữa?

"Thiên Kiếm, nhận lấy một chiêu của ta đi!"

Lúc này, Ma Thiên Hằng xuất thủ về phía Sở Cuồng Nhân.

Hắn đã thăng cấp trở thành Hợp Đạo Thần Vương, lòng tin tràn đầy, hăng hái, khi hắn vung tay lên, sức mạnh đạo tắc cuồng bạo đổ xuống.

Đùng!!

Đạo tắc vô biên, hóa thành một bàn tay che lấp cả bầu trời.

Sở Cuồng Nhân nhìn thoáng qua, tiện tay vạch một cái ở trong hư không, một đạo kiếm khí lướt đi, khi một tiếng nổ lớn vang lên, tiên huy hoà lẫn.

Sau đó, Ma Thiên Hằng đúng là bị một kiếm chém bay, thổ huyết không thôi.

"Làm sao có thể, ta đã thăng cấp lên Hợp Đạo rồi mà? Vì sao, ở trước mặt hắn, vẫn không hề có bất kỳ sức lực nào để đánh trả?"

"Chuyện này, đây là có chuyện gì?"

Sắc mặt của Ma Thiên Hằng biến hóa không ngừng.

Mà Sở Cuồng Nhân cầm lấy trái tim của Thiên Nguyên kia, kiếm khí từ trong cơ thể tuôn ra, đánh lui những tu sĩ đang xông lên ở xung quanh.

"Một Thần Vương mà lại vô dụng như ngươi thế này, đây là lần đầu tiên Thiên gặp được!"

Sở Cuồng Nhân nhìn Ma Thiên Hằng, lạnh nhạt nói.

Hắn vuốt vuốt trái tim của Thiên Nguyên trong tay, trong mắt lộ ra một tia rõ ràng: "Quả nhiên giống như Thiên đã dự đoán."

Vút, vút...

Từng bóng người lần lượt bao vây Sở Cuồng Nhân.

Nhất là mấy người Lôi Thần Thiên, Huyền Nguyên Phong, Minh Thần Sử mới vừa tấn cấp Thần Vương, không kịp chờ đợi mà tấn công về phía Sở Cuồng Nhân.

Các loại tiên pháp thần thông cường đại, liên tục bạo phát.

Vô Đạo trong tay Sở Cuồng Nhân, Đế Bá chi khí ở trên thân kiếm lưu chuyển ra, chỉ là một kiếm, liền chém mấy người này bay ra ngoài.

Tình cảnh này, khiến cho mọi người khẽ nhíu mày lại.

"Chuyện gì xảy ra vậy? Không phải mấy người kia đều đã trở thành cấm kỵ Thần Vương sao? Làm sao lại kém Thiên Kiếm xa đến vậy?"

"Đúng vậy, bọn họ đều là cấm kỵ, sau khi trở thành Thần Vương, thực lực nên mạnh hơn so với Thần Vương bình thường mới đúng, vì sao mấy người liên thủ, ở trước mặt Thiên Kiếm ngay cả một kiếm cũng không chặn được, Thiên Kiếm kinh khủng như vậy sao?"

Ngay cả mấy người Ma Lân Thần Vương, Ô Tuyết Long cũng cảm thấy kỳ lạ.

"Mấy khí tức cấm kỵ này thoạt nhìn thì rất cường đại, nhưng sức chiến đấu của bọn họ, dường như còn không bằng Thần Vương bình thường."

"Chuyện gì đang diễn ra thế này?"

"Mà vừa nãy, mấy người liên thủ cũng không phá hư được cây tiên thụ, lại bị Thiên Kiếm dùng một kiếm trảm phá, biểu hiện này, kém quá xa."

Mấy người Huyền Nguyên Phong cũng cảm thấy có điều gì đó không được ổn.

Rõ ràng nhóm người mình đã trở thành Thần Vương.

Nhưng vì sao ở trước mặt Thiên Kiếm, vẫn không chịu nổi một kích như cũ.

Sở Cuồng Nhân vuốt vuốt trái tim của Thiên Nguyên trong tay: "Có phải rất khó hiểu hay không, bởi vì cảnh giới Thần Vương của các ngươi, không phải là do chính các ngươi tự mình đột phá, mà chính là trái tim này, đã khiến cho các ngươi đột phá."

Ong ong ong...

Ngay thời điểm Sở Cuồng Nhân vừa dứt lời, trái tim của Thiên Nguyên trong tay hắn bắt đầu ong ong rung động.

Ngay sau đó, một đạo quang hoa từ trái tim của Thiên Nguyên chiếu ra, hóa thành một bóng người vĩ ngạn trong hư không.

Khuôn mặt uy nghiêm, giống như Chúng Thần Chi Vương.

Khí tức mạnh mẽ, quả thật có thể áp chế đạo của chúng Thần Vương.

Nhìn thấy hắn, dường như mọi người thấy được tồn tại lâu đời nhất trong thiên địa này, một luồng khí tức mênh mông, bao trùm ở trong lòng.

Người này chính là... Thiên Nguyên Sáng Thế Thần!

"Cái gì?!"

"Vậy mà Sáng Thế Thần vẫn còn sống?!"

Mọi người ngay lập tức bị kinh hãi.

Trong mắt mọi người đều mang vẻ bất khả tư nghị đến cực độ.

Người trước mắt này, thế nhưng là tồn tại lâu đời nhất trong vũ trụ Thiên Nguyên!

Là tồn tại đã sáng tạo ra vũ trụ này!

"Thật thú vị, không nghĩ tới ở trong vũ trụ do ta khai mở này, vậy mà lại có một dị số như ngươi lại xuất hiện như thế."

Thiên Nguyên Sáng Thế Thần nhìn Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

"Hỗn Nguyên Chi Môn, Thiên Nguyên Tâm Giới... Ha, vì có thể giúp bản thân hồi sinh, ngươi thật sự đã chơi một ván cờ lớn."

Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng.

Ánh mắt của hắn thâm thúy nhìn Thiên Nguyên Sáng Thế Thần.

Mà tất cả mọi người ở xung quanh thì lại bị đoạn đối thoại của bọn họ làm cho có chút mông lung.

Đây là ý gì?

Hai người đang đánh đố nhau hay sao?

Ma Lân Thần Vương và các Thần Vương vô thượng thì lộra vẻ suy tư.

"Tại sao ngươi nhìn ra được."

"Đầu tiên, nếu ngươi có tâm lưu lại truyền thừa của mình, vậy thì Hỗn Nguyên Chi Môn kia, tại sao lại phải sử dụng một lượng lớn tinh huyết để mở ra? Đó là bởi vì những tinh huyết kia là dùng để cung cấp năng lượng cho ngươi hồi sinh."

"Thứ hai, mấy người vớ va vớ vẩn như bọn họ, cho dù có đạt được thiên đại cơ duyên ở bên trong nơi này của ngươi, muốn trở thành Thần Vương trong thời gian vài năm ngắn ngủi, gần như là việc không thể nào."

Sở Cuồng Nhân chỉ chỉ mấy người Ma Thiên Hằng, chuyện này khiến mấy người tức giận đến xanh mặt, bọn họ tốt xấu gì cũng là cửu vương, làm sao lại thành kẻ vớ va vớ vẩn rồi?

"Nhưng bọn họ thành công, là vì ngươi nhúng tay đúng chứ."

Sở Cuồng Nhân nhìn Thiên Nguyên Sáng Thế Thần nói.

"Đúng vậy, là ta chỉ dẫn cho bọn họ, để bọn họ tìm thấy cơ duyên thích hợp nhất với mình ở bên trong Tâm Giới này, giúp bọn họ đột phá."

Thiên Nguyên Sáng Thế Thần gật gật đầu.

"Nhưng mà, điều này vẫn không có cách nào khiến cho bọn họ tăng lên tới Thần Vương, cho nên ngươi vận dụng sức mạnh Thiên Nguyên Tâm Giới này, tạm thời giúp bọn họ tăng lên tới cảnh giới Thần Vương, đúng không."

Sở Cuồng Nhân nói ra.

Mà đồng tử của bọn người Ma Thiên Hằng thì co rụt lại.

Bọn họ đột phá Thần Vương, không là bởi vì chính mình có cơ duyên, vận khí tốt, mà là bởi vì Thiên Nguyên Sáng Thế Thần trợ giúp?!

Chờ chút...

Bọn người Huyền Nguyên Phong đột nhiên lấy lại tinh thần, không thể tin được nhìn về phía Sở Cuồng Nhân: "Thiên Kiếm, ngươi nói tạm thời là có ý gì?!"

"Ý trên mặt chữ."

"Sức mạnh Thần Vương của chúng ta sẽ biến mất sao?!"

Ma Thiên Hằng lớn tiếng nói, không muốn tin tưởng.

"Người khác bố thí cho các ngươi một phần sức mạnh, người ta muốn lấy trở về, tất nhiên là dễ như trở bàn tay, đúng không, Thiên Nguyên Sáng Thế Thần."

Sở Cuồng Nhân nhìn Thiên nguyên Sáng Thế Thần thản nhiên nói.

"Đúng vậy."

Thiên Nguyên Sáng Thế Thần khẽ gật đầu: "Không cần ta thu hồi, sức mạnh của bọn họ bắt nguồn từ Thiên Nguyên Tâm Giới này, chờ bọn họ rời khỏi nơi này, sức mạnh Thần Vương trong cơ thể, sẽ tự nhiên biến mất."

"Vốn dĩ, ta cũng chỉ muốn sử dụng thân phận cửu vương của bọn họ, tới giúp ta đánh vỡ phong ấn của đại đạo mà thôi, chỉ tiếc, bọn họ thật sự quá yếu, dù ta đã cưỡng ép giúp bọn họ tăng lên tới Thần Vương, bọn họ vẫn không cách nào đánh phá phong ấn như cũ, may là nhờ có ngươi xuất thủ."

Thiên Nguyên Sáng Thế Thần, khiến cho mấy người Ma Thiên Hằng hoàn toàn lâm vào trong tuyệt vọng, sức mạnh Thần Vương trong cơ thể mình, lại chỉ là một trận hư ảo!

Đả kích này, thật sự là quá lớn.

Có thể so với việc để một người nghèo rớt mồng tơi đột nhiên nắm giữ khối tài sản tiền tỷ, để hắn hưởng dụng mấy ngày, thời điểm còn chưa có đã nghiền thì cưỡng ép thu tài sản về, sự chênh lệch này, thật sự là quá lớn.