← Quay lại trang sách

Chương 1927 Cứu Phong Khinh Ngọc, Lạc Vương nhất tộc đại hôn, Lạc Tuyết xin giúp đỡ

Trong vũ trụ, Phong Khinh Ngọc đang bị người ta đuổi giết.

Người rruy sát nàng, tất cả đều là nữ tử.

Hơn nữa thực lực không tầm thường, kém nhất cũng là cảnh giới Đại La đại viên mãn, còn có một tồn tại Đại La cực hạn.

"Không may!"

"Thế mà lại bị Tuyết Thần Vương nhận ra."

Phong Khinh Ngọc có chút buồn bực, làm một đại năng trọng sinh, kiếp trước của nàng chính là Thần Vương đệ nhất tiếng tăm lừng lẫy, nhưng kiếp trước làm Thần Vương cũng có không ít kẻ thù, Tuyết Thần Vương chính là một kẻ trong số đó.

Thật vừa đúng lúc, sau khi nàng tự chém tu vi trùng sinh, Tuyết Thần Vương này lại cơ duyên xảo hợp gia nhập Thiên Nguyên Thần Điện, hơn nữa tu vi còn đột phá đến cảnh giới Thần Vương vô thượng, trở thành một trong những nhân vật đứng đầu của thần điện.

Những năm gần đây, Phong Khinh Ngọc đã rất thận trọng che giấu tung tích, nhưng không nghĩ tới, cuối cùng vẫn bại lộ.

Không chỉ vậy.

Tuyết Thần Vương vì trả thù nàng, đúng là tuyệt đối không cố kỵ thân phận đã lên bảng xếp hạng trên thần điện của nàng, trực tiếp phái người đi theo đuổi giết nàng.

Còn nói cái gì mà, một kẻ trên bảng xếp hạng của thần điện mà thôi, cũng không phải một trong cửu vương, giết thì giết thôi, tìm người thay thế là được.

Chuyện này khiến nàng vô cùng phẫn nộ.

"Tiểu tiện nhân, chờ ta cũng đột phá đến cảnh giới Thần Vương vô thượng, ta nhất định sẽ đi tìm ngươi báo thù, ngươi chờ đó cho ta đi."

Phong Khinh Ngọc thầm hận nói.

Lấy kinh nghiệm tu hành kiếp trước của nàng, hai đời trọng tu, nàng rất có tự tin, tương lai có thể đột phá đến cảnh giới Thần Vương vô thượng.

Nhưng trước lúc đó, nàng cần phải sống sót trước sự đuổi giết của Tuyết Thần Vương mới được, nếu không lần này nàng không có cách nào tiếp tục trùng sinh.

"Thần Phong Vương, ngươi không trốn được đâu!"

Đại La cực hạn cầm đầu kia, đánh ra một quyền.

Băng sương Đại La ý kinh khủng gào thét xông ra, trong chớp mắt đã đóng băng mấy viên cổ tinh, Phong Khinh Ngọc bị hàn khí nhập thể, hành động cũng bởi vậy mà trở nên chậm chạp, bị mấy Đại La vây xung quanh.

"Đáng chết."

Sắc mặt của Phong Khinh Ngọc hơi trầm xuống một chút.

Một Đại La cực hạn cầm đầu, Đại La ý toàn thân lưu chuyển, đã khóa chặt Phong Khinh Ngọc, đưa tay đánh ra chính là sát chiêu cực hạn.

Mấy người còn lại, cũng không hề nương tay.

Hơn mười chiêu được đánh ra, Phong Khinh Ngọc đã rơi vào thế hạ phong.

"Chết đi!!"

Đại La cực hạn cầm đầu hừ lạnh một tiếng, trong mắt đẹp toát ra sát ý băng lãnh, sức mạnh băng sương hóa thành một thanh băng kiếm trảm ra.

Nhưng một tiếng leng keng vang lên, băng kiếm nổ tung.

Trong lúc vô hình, phương thiên địa này bị một luônhgkhí tức bao phủ.

Khí tức mạnh mẽ, phong cấm mảnh thiên địa này.

Khiến tất cả mọi người ở chỗ này, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

"Ha, thật đúng là chật vật."

Một tiếng cười khẽ vang lên.

Chỉ thấy Sở Cuồng Nhân từ từ đi tới từ phía xa, khí tức trên ngừoi lưu chuyển, hời hợt khóa chặt mỗi một Đại La Kim Tiên trong tinh không.

"Là Thiên Kiếm!"

Đại La cực hạn cầm đầu kia biến sắc.

"Thiên Kiếm!"

Không giống với những người khác, Phong Khinh Ngọc lại vô cùng kinh hỉ.

Ngày xưa, nàng kết minh với Sở Cuồng Nhân.

Muốn hỗ trợ lẫn nhau ở thời đại này, nhưng lại không nghĩ tới Sở Cuồng Nhân trưởng thành quá nhanh, thực lực và thân phận đã bỏ xa những kẻ cùng lứa như nàng, chuyện kết minh này, cũng không cần báo đã tự vỡ.

Nếu đã có một mối liên hệ như thế, Sở Cuồng Nhân không ngại giúp nàng một chút, hơn nữa, Kiếm Linh nhất tộc và Phong tộc xưa nay giao hảo, bên ngoài hắn vẫn là Thiên Kiếm của Kiếm Linh nhất tộc.

"Thiên Kiếm, ngươi muốn nhúng tay vào việc này sao?"

Đại La cực hạn cầm đầu nhíu mày hỏi.

"Trở về nói cho người sau lưng ngươi, nói rằng Phong Khinh Ngọc, do Thiên bảo vệ!" Sở Cuồng Nhân nhìn đối phương một chút, từ tốn nói.

Nghe được lời này của hắn, mấy người này đưa mắt nhìn nhau.

"Rời đi."

Người cầm đầu nói ra.

Có Thiên Kiếm ở đây, đừng nói là mấy Đại La các nàng, cho dù là Tuyết Thần Vương sau lưng các nàng đích thân đến, có lẽ cũng không làm gì được Phong Khinh Ngọc, thực lực của Thiên Kiếm, đã sớm danh động vũ trụ.

"Hô..."

Phong Khinh Ngọc thở phào nhẹ nhõm.

Có câu nói này của Sở Cuồng Nhân, nàng tin tưởng mình tạm thời an toàn.

"Đa tạ Thiên Kiếm."

Phong Khinh Ngọc chắp tay nói với Sở Cuồng Nhân.

"Xem ở phân thượng ngày xưa ngươi từng kết minh với Thiên, Thiên giúp ngươi lần này, nhưng lần sau, ngươi liền tự cầu phúc đi."

Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.

Sắc mặt Phong Khinh Ngọc đột nhiên có chút sầu não.

Hiện tại Tuyết Thần Vương là Thần Vương vô thượng, bây giờ mình ngay cả Thần Vương cũng còn không phải, thì sau này, phải làm sao để đấu với đối phương đây.

Mặc dù Phong tộc có chút căn cơ.

Nhưng trong tộc lại không có Thần Vương vô thượng tọa trấn, cho dù nàng muốn về Phong tộc tìm kiếm che chở, chỉ sợ cũng chỉ mang tai nạn về mà thôi.

Phải làm sao đây...

Sở Cuồng Nhân nhìn đối phương một chút, cũng không để ý tới.

Nhưng mà Phong Khinh Ngọc vì phòng ngừa lại bị đuổi giết, một đường đi theo chiến thuyền của Sở Cuồng Nhân, có mấy phần ý tứ cáo mượn oai hổ.

Trên chiến thuyền.

Sở Cuồng Nhân cũng không thèm để ý đối với hành động của

Phong Khinh Ngọc.

Hiện tại, hắn đang suy tư hành động kế tiếp.

Đầu tiên, hắn đánh giá một chút các loại thế lực mà mình nắm trong tay, Kiếm Linh nhất tộc, Long tộc, Thần La đạo, Binh Tai cổ tinh...

Nghiên cứu một phen thì phát hiện, mặc dù thế lực mà mình nắm trong tay khá nhiều, nhưng giữa bọn họ lại chẳng có liên hệ gì.

Tình huống này không quá tốt.

Khó thể điều hành, hơn nữa cũng không có cách nào phát huy uy lực đến mức cực hạn.

"Xem ra cần phải tập hợp những thế lực này lại với nhau, hình thành một thế lực hoàn chỉnh, như vậy mới dễ dàng điều phối."

"Tìm một thời gian, để những người này tụ họp một chút đi."

Sở Cuồng Nhân nỉ non nói.

Mình ở vũ trụ Bàn Cổ đã xây dựng Huyền Thiên cửu tinh.

Bên này cũng không thể quá tụt hậu.

Sở Cuồng Nhân nghĩ đến.

Đột nhiên.

Hắn nhận được một truyền tin.

Là Long Thủy Tinh gửi tới.

Nói là Lạc Vương nhất tộc muốn tổ chức một trận đại hôn, mời Long Thủy Tinh tiến đến xem lễ, Long Thủy Tinh gửi tin tức này cho hắn.

Còn về đôi tân nhân của hôn lễ...

Là Minh Thần và Lạc Tuyết.

Lạc Tuyết...

Sở Cuồng Nhân có ấn tượng đối với nàng, người này cũng được tính là một trong số ít bằng hữu của

mình ở bên trong vũ trụ Thiên Nguyên.

Không nghĩ tới, nàng lại đột nhiên kết hôn rồi?

Lại còn là thành hôn với Minh Thần?!

Hai mắt Sở Cuồng Nhân khẽ híp một cái, bản năng cảm thấy có chút rất không thích hợp, trong tay vuốt vuốt ngọc giản, lâm vào trầm tư.

Có nên đi xem một chuyến hay không,

Cũng không tới mấy ngày.

Ngọc giản lại có một tin tức truyền đến.

Lần này là Lạc Tuyết tự mình gửi tới, nội dung phía trên không nhiều, chỉ có một câu... Thiên Kiếm, ta không muốn thành hôn, có thể cứu ta hay không?!

"Vẫn rất trực tiếp."

Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng.

"Lạc Tuyết, Minh Thần... Thú vị."

...

Lạc Vương nhất tộc.

Trong một gian lầu các treo đầy kiếm, lộ ra kiếm khí bức người.

Trong lầu các này, chỉ có một người.

Đó là thiên kiêu xuất sắc nhất bên trong Lạc Vương nhất tộc... Lạc Tuyết.

Mà lầu các này, tên là Tuyết Kiếm các, thứ cất giấu trong các, đều là kiếm khí mà cả đời này Lạc Tuyết đã dùng qua.

Lúc này, bên trong Kiếm Các.

Lạc Tuyết nhìn ngọc giản trong tay, trên mặt tràn đầy vẻ khẩn trương.

"Thiên Kiếm sẽ đáp lại sao?"

"Hắn sẽ đến chứ?"

Thật lâu, ngọc giản vẫn không có nửa phần đáp lại.

Trên mặt nàng lộ ra một tia thất vọng.

Không khỏi tự giễu một tiếng: "Xem ra ta và Thiên Kiếm, cũng chỉ là bèo nước gặp nhau, không trả lời, ngược lại cũng hợp tình hợp lý."

Chỉ là, lòng của nàng lại vô cùng đau đớn.

Nàng lấy ra một thanh kiếm treo ở nơi cao nhất phía trên Kiếm Các.

"Tiền bối, ngươi nói xem nếu ta đối đầu với Minh Thần, thì có mấy phần thắng?"

Nàng đang hỏi thăm tàn hồn Phiêu Tuyết trong cơ thể.

"Không có chút phần thắng nào!"