← Quay lại trang sách

Chương 1964 Tuyết Thần Vương, Nguyên Đằng cùng với Ám Dạ, Thái Thản Thần Thụ

Đại lục thứ mười ba là điểm mấu chốt trong phòng tuyến Thiên Nguyên, ở chỗ này có một lượng lớn khoáng mạch Tiên Kim, vận chuyển binh khí cho các nơi, mà trấn giữ ở nơi này, Đại La cực hạn giống như ta có mười người, ngoài ra còn có ba vị Thần Vương, theo thứ tự là Nguyên Đằng, Ám Dạ cùng với Tuyết Thần Vương."

Thời điểm nhắc đến Tuyết Thần Vương, sắc mặt Phong Khinh Ngọc có chút không dễ nhìn cho lắm, bởi vì Tuyết Thần Vương là kẻ thù kiếp trước của nàng.

Hiện tại lại cùng kẻ thù trấn giữ ở cùng một khối đại lục, không cần nghĩ, khẳng định là đối phương sẽ âm thầm sử dụng một loại quyền lợi nào đó để chèn ép nàng.

"Có lẽ vì kiêng kỵ Thiên Kiếm, nên tạm thời Tuyết Thần Vương vẫn còn không chưa xuống tay với ta." Phong Khinh Ngọc có chút may mắn nói.

"Nguyên Đằng, Ám Dạ... Hai người này chính là Hợp Đạo cổ lão ẩn mình mà ngươi nói sao?"

So với Tuyết Thần Vương, hắn cảm thấy hứng thú đối với hai người này hơn.

"Đúng vậy."

Phong Khinh Ngọc gật gật đầu: "Chuyện hai người này đến đại lục thứ mười ba, ngoại trừ mấy người chúng ta ra, những người còn lại căn bản không biết."

"Ta biết rồi."

"Ha, không nghĩ tới Thiên Kiếm sẽ đại giá quang lâm."

Lúc này, một tiếng cười duyên vang lên.

Chỉ thấy một đạo bóng hình xinh đẹp trắng như tuyết đi đến, nhiệt độ trong hư không bởi vì nàng tiến vào mà hạ xuống rất nhiều, như rơi vào một nơi băng lãnh.

Sở Cuồng Nhân nhìn đối phương một chút: "Tuyết Thần Vương."

"Đúng vậy."

Tuyết Thần Vương, một trong những Thần Vương vô thượng của Thiên Nguyên Thần Điện, nghe nói trong thân thể này có một phần huyết mạch của Thái Thản nhất tộc, mà hai người Nguyên Đằng, Ám Dạ trong miệng Phong Khinh Ngọc cũng là Thần Vương cổ lão của Thái Thản nhất tộc.

Ba vị Thần Vương của Thái Thản tộc, tề tụ ở cùng một tòa đại lục.

Chuyện này, có chút khác thường.

Sở Cuồng Nhân có chút để ý.

"Thiên đến đây chuyến này, chủ yếu là muốn tìm một số Tiên Kim, luyện chế một cái vỏ kiếm." Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

Hắn lấy Vô Đạo ra.

Vỏ kiếm của Vô Đạo bởi vì hấp thụ kiếm khí của Vô Đạo trong thời gian dài mà bị ảnh hưởng, bây giờ vỏ kiếm đã hiện đầy từng đạo từng đạo vết rách.

Tuyết Thần Vương nhìn thoáng qua, cười nhạt nói: "Đại lục thứ mười ba này của ta, thứ khác không có, nhưng Tiên Kim thì nhiều, Thiên Kiếm cứ tùy ý lựa chọn."

"Vậy thì thật là quá tốt."

Ngay sau đó, Sở Cuồng Nhân liền bắt đầu đi dạo ở trên đại lục thứ mười ba.

Tìm Tiên Kim phù hợp dọc theo đường đi.

Trên thực tế là đang thăm dò khoáng mạch Tiên Kim ở nơi đây.

Mặt khác, hắn muốn nhìn xem có thể tìm ra một chút manh mối, dò ra nguyên nhân vì sao tam đại Thần Vương của Thái Thản tộc tề tụ ở nơi đây.

Mà dọc theo con đường này, hai người Tuyết Thần Vương cùng với Phong Khinh Ngọc một mực đi theo hắn, ánh mắt hai nữ nhân này đối mặt với nhau, toát ra lãnh ý.

"Nghe nói Phong Khinh Ngọc là bằng hữu của Thiên Kiếm?"

"Nàng là thành viên của Viên Thiên hội, mà người của Viên Thiên hội, ngoại trừ Thiên ra, không ai có thể thẩm vấn bọn họ."

Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.

Cơ bản là đang cảnh cáo Tuyết Thần Vương đừng hòng thương tổn đến Phong Khinh Ngọc.

Tuyết Thần Vương nghe được ý tứ trong lời nói của hắn, trong mắt lộ ra một tia dị sắc: "Viên Thiên hội, tổ chức thú vị đấy, không biết Viên Thiên hội do Thiên Kiếm sáng tạo ra, còn có những thành viên nào nữa?"

Nàng muốn dò xét một số tình báo.

"Khi đến thời điểm ngươi nên biết, ngươi tự nhiên sẽ rõ ràng."

Sở Cuồng Nhân không nói nhiều lời.

Đột nhiên.

Hắn phát hiện ra cái gì đó, đi tới bên trong một dãy núi.

Nơi này có bày bố cấm chế dày đặc.

Giống như là đang bảo vệ thứ gì đó.

"Há, những cấm chế này là... tự nhiên sao?" Hai mắt Sở Cuồng Nhân tỏa sáng: "Chẳng lẽ là đang cất giấu Tiên Kim tuyệt thế gì đó sao?"

Hắn đưa tay liền muốn phá hư cấm chế.

Nhưng Tuyết Thần Vương biến sắc: "Thiên Kiếm, dừng tay!"

"Thế nào?"

"Nơi đây chính là nơi giao hội của các khoáng mạch Tiên Kim trên đại lục thứ mười này, một khi phá hư, toàn bộ đại lục sẽ lâm vào trong chấn động." Tuyết Thần Vương vội vàng nói, ngăn cản Sở Cuồng Nhân.

"Há, thật sao?"

Ánh mắt Sở Cuồng Nhân lóe lên.

Hắn nhìn thoáng qua những cấm chế kia, phát hiện bên trong những cấm chế này ngoại trừ một chút cấm chế tự nhiên ra, thì còn có rất nhiều cấm chế nhân tạo.

"Nếu đã như vậy, ta sẽ không động đến nơi đây."

Hắn thu tay lại rồi rời đi.

Tuyết Thần Vương thở dài một hơi.

Qua mấy ngày thăm dò, Sở Cuồng Nhân lấy lý do không tìm được Tiên Kim thích hợp, dự định lưu lại thêm mấy ngày ở đại lục thứ mười ba.

Tuyết Thần Vương cũng không cự tuyệt.

Một đêm này.

Thân ảnh Tuyết Thần Vương hóa thành một đạo lưu quang, lao về phía nơi xa.

Sở Cuồng Nhân đang âm thầm quan sát, liền đi theo.

Phát hiện đối phương đi tới nơi sơn mạch phủ đầy cấm chế kia, tay kết thành pháp quyết huyền diệu, mở cấm chế ra, đi vào bên trong dãy núi.

"Quả nhiên... Sơn mạch nơi đây còn cất giấu bí mật nào đó."

"Còn có hai Hợp Đạo cổ lão là Nguyên Đằng, Ám Dạ này, bọn họ cũng ở đại lục thứ mười ba, nhưng vẫn còn chưa xuất hiện, bọn họ ẩn nấp ở bên trong dãy núi này sao? Bọn họ đang làm gì vậy?"

Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ tới.

...

Bên trong dãy núi.

Một cây tiên thụ to lớn sừng sững.

Phía trên có tầng tầng tiên huy lưu chuyển, sáng chói bất phàm, mà ở trên cây mọc ra từng quả trái cây, trong đó có đạo tắc lưu chuyển.

Tuyết Thần Vương đến chỗ này.

Nhìn tiên thụ kia, trong mắt nàng lộ ra một tia cuồng nhiệt.

"Thái Thản Thần Thụ đã trưởng thành đến mức nào rồi?"

Tuyết Thần Vương hỏi.

Dưới tàng cây, có hai người.

Đây chính là hai vị Thần Vương cổ lão khác của Thái Thản tộc.

Nguyên Đằng cùng với Ám Dạ.

Hai người bọn họ ngồi dưới tàng cây, đạo tắc trong cơ thể lưu chuyển, một lượng lớn sức mạnh tiên nguyên không ngừng tràn vào bên trong tiên thụ kia.

"Ngươi đến rất đúng lúc, Thái Thản Thần Thụ đã sắp trưởng thành rồi, ngươi đến góp một chút sức lực cho bọn ta đi." Nguyên Đằng nói ra.

"Được."

Tuyết Thần Vương đi đến dưới cây, cũng không ngừng rót sức mạnh tiên nguyên vào bên trong Thái Thản Thần Thụ, tiên huy phía trên càng thêm sáng chói.

"Một khi Thái Thản Thần Thụ hoàn toàn trưởng thành, quả trên Thái Thản Thần này sẽ có sự giúp đỡ to lớn đối với việc tu hành của chúng ta, đến lúc đó, việc Tuyết Thần Vương ngươi đột phá lên đa trọng Hợp Đạo Thần Vương, sẽ là chuyện dễ như trở bàn tay."

Nguyên Đằng cười nhạt nói.

Trong đôi mắt đẹp của Tuyết Thần Vương toát ra một tia khát vọng.

"Đa tạ hai vị."

"Ha ha, chuyện cần phải làm thôi, ngươi và ta đều là người của Thái Thản tộc, mà ngươi vốn dĩ là người phát hiện ra Thái Thản Thần Thụ." Nguyên Đằng nói ra.

Thái Thản Thần Thụ, đây là một loại thần thụ trong truyền thuyết cổ lão của Thái Thản nhất tộc, thực chất quả của thần thụ này ẩn chứa một lượng lớn đạo vận.

Cho dù là Hợp Đạo sử dụng, cũng có hiệu quả to lớn.

Có thể nói là một trong những thiên tài địa bảo đứng đầu trong vũ trụ Thiên Nguyên, giá trị của nó còn trân quý hơn so với chí bảo bản nguyên cực phẩm.

Khi Tuyết Thần Vương tiến đến chiến trường hư không, nhờ vào Thái Thản huyết mạch trong cơ thể mà cảm nhận được vật này, đồng thời sử dụng quyền lợi của Thần Vương vô thượng trong thần điện, sớm chiếm cứ đại lục thứ mười ba này.

Nhưng mà, Thái Thản Thần Thụ này còn chưa hoàn toàn trưởng thành, cần sức mạnh Thái Thản đẩy nhanh quá trình trưởng thành, với thực lực của nàng, muốn đẩy nhanh quá trình trưởng thành trong khoảng thời gian ngắn, là một chuyện vô cùng khó khăn, cho nên mới tìm đến Nguyên Đằng cùng với Ám Dạ.

Hai người này đều là Thần Vương cổ lão ở Thái Thản tộc, có hai người này tương trợ, hoàn toàn có thể đẩy nhanh quá trình trưởng thành của Thái Thản Thần Thụ trong khoảng thời gian ngắn.

"Đúng rồi, Thiên Kiếm như thế nào rồi?"

"Hắn nói đến tìm Tiên Kim, trước đó suýt chuýt nữa đã thâm nhập vào nơi đây, bị ta kiếm cớ ngăn lại." Tuyết Thần Vương nói ra.

"Thiên Kiếm... Hết lần này tới lần khác lại vào thời điểm này, trong lòng ta có một chút lo lắng." Nguyên Đằng nói ra.

"Hừ, sợ cái gì, cho dù là Thiên Kiếm, đối mặt với ba người chúng ta, chẳng lẽ hắn còn có thể lật trời hay sao? Lại nói, nơi này là đại lục thứ mười ba, là nơi chúng ta trấn giữ."

Ám Dạ Thần Vương từ tốn nói, trên người hắn phun trào ra một luồng sức mạnh Ám Dạ thâm trầm, là tồn tại mạnh nhất trong số ba người ở đây.

Người khác sợ hãi Thiên Kiếm, hắn không sợ!

"Hi vọng tất cả đều thuận lợi..."

Nguyên Đằng nỉ non nói.

Nhưng khi nghe thấy Thiên Kiếm tiến vào đại lục thứ mười ba, loại bất an trong trong lòng hắn, lại càng lúc càng tăng.

Tựa như một quả bom, không biết sẽ nổ vào lúc nào.