← Quay lại trang sách

Chương 2022 Giơ tay nhấc chân giết chiến tướng vô song, xung đột vũ trang với Viên Thiên hội

Một bộ áo trắng như tuyết, phong thần tuấn lãng, lông mi như tiên, hai con mắt giống như ngôi sao, trong lúc giơ tay nhấc chân lộ ra một luồng ý vị bất phàm.

Người tới vô cùng tuấn dật.

Cho dù là ai gặp người tới, đều sẽ có cảm giác rất gần gũi.

Bởi vì người này, quá xuất trần.

Nhưng mà, mọi người thấy người tới, lại chỉ cảm thấy kinh khủng.

"Sở Cuồng Nhân!"

Tư Không Thần Vương nuốt một ngụm nước bọt nói ra.

Sở Cuồng Nhân nhìn thoáng qua cửu vương bị hắn đánh bay, đợi đến khi nhìn đến bọn người Lạc Tuyết, thì dừng lại một cái chớp mắt.

Nhưng cũng chỉ là một cái chớp mắt mà thôi, ánh mắt từ đầu đến cuối đều vô cùng lạnh nhạt, chuyện này khiến nội tâm của mấy người bọn họ hung hăng co rút đau đớn một chút.

Giờ này khắc này, các nàng mới nhớ tới, từ đầu đến cuối, dáng vẻ mà Thiên Kiếm đối đãi tất cả mọi người, đều vô cùng lạnh nhạt.

Dường như trên thế gian này, không người nào có thể làm cho hắn nhớ nhung trong lòng.

Vốn cho rằng, nhóm người mình thuộc Viên Thiên hội, đối với hắn mà nói sẽ có một ít khác biệt, nhưng hiện tại xem ra, không hề có sự khác biệt nào.

Không.

Có lẽ chỉ là các nàng có giá trị lợi dụng lớn hơn một chút mà thôi.

"Thiên Kiếm... Ngươi không có tâm."

Thiên Nữ Du nỉ non nói.

Kỳ thật nàng đã sớm biết, nhưng lại không khống chế nổi chính mình, cho dù là thiêu thân lao vào lửa cũng cam tâm tình nguyện...

Sau khi ánh mắt Sở Cuồng Nhân đảo qua cửu vương, lại nhìn phía Binh Tai cười nhạt nói: "Binh Tai... Đã lâu không gặp."

"Ngươi làm hỏng hào hứng của ta."

Binh Tai từ tốn nói.

Chỉ thấy trên người hắn có một lượng lớn oán khí sôi trào.

Thân thể vốn dĩ hư huyễn, đúng là trở nen ngưng thực hơn.

Hai mắt Sở Cuồng Nhân tỏa sáng: "Là ta vẽ vời cho thêm chuyện ra."

Thủ đoạn của Binh Tai, khiến cho hắn có chút kinh ngạc.

"Sở Cuồng Nhân, ngươi tới giết chúng ta sao?"

Trong lòng Tư Không Thần Vương ẩn ẩn có chút tuyệt vọng, một Binh Tai đã khó có thể ứng phó, chớ nói chi là, còn có một Sở Cuồng Nhân.

"Biết rõ còn cố hỏi."

Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.

Trong mắt của hắn, có kiếm quang chợt lóe lên.

Trong chốc lát, Tư Không Thần Vương bị kiếm quang bao phủ, cả người tránh cũng không thể tránh, bị đánh thành một làn sương máu ở trước mặt mọi người.

Đạo trong cơ thể của hắn, cũng bị làm hao mòn hầu như không còn trong nháy mắt.

"Đáng chết!"

Thất Thải Thiên Long hét lớn một tiếng, xuất thủ về phía Sở Cuồng Nhân.

Những người còn lại cũng không cam chịu yếu thế.

Nhưng lại thấy Sở Cuồng Nhân nhẹ nhàng giơ tay lên, năm ngón tay khẽ nhếch, nhẹ nhàng nắm một cái trong hư không, sát phạt chi khí vô biên bạo phát trong nháy mắt!

Chỉ là trong nháy mắt.

Thất Thải Thiên Long liền bị dừng ở giữa không trung, bất động.

Mọi người thấy thế, đồng tử run rẩy kịch liệt.

Mấy người Bá Thần, Đế Thiên Hoàng, Thái Thản Thần Quân cũng không phải người ngồi chờ chết, ào ào xuất thủ đối phó Sở Cuồng Nhân.

Các loại tiên pháp thần thông, bạo phát trong nháy mắt.

Bầu trời bị các loại năng lượng nhuộm thành một mảnh màu sắc rực rỡ, lộng lẫy.

Lúc này.

Một trận dao động kỳ lạ lấy Sở Cuồng Nhân làm trung tâm khuếch tán.

Các loại năng lượng, công kích, ào ào đứng im không động ở cách hắn mười trượng, dường như bị đè xuống khoá lại.

Năm ngón tay của Sở Cuồng Nhân lại nhẹ nhàng nắm một cái.

Các loại năng lượng tiên pháp, trực tiếp nổ tung, tan thành mây khói.

Đến cả Thất Thải Thiên Long, cũng hóa thành một làn sương máu.

Một trong những tồn tại cổ xưa nhất của vũ trụ Thiên Nguyên, sau hai trận đại chiến, rốt cục cũng đã ngã xuống.

Tình cảnh này, làm cho tất cả mọi người vô cùng tuyệt vọng.

Hiện tại, Sở Cuồng Nhân đến cả Hỗn Nguyên cũng có thể chém giết, huống chi là bọn họ?

"Xem ra, uy lực của Trạch Quốc Chiến Đồ Trận, không hề nhỏ."

Binh Tai nhìn thoáng qua Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.

"Cũng nhờ có ngươi không ngại cực khổ trong những năm này."

Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng, bố trí đại trận Trạch Quốc Chiến Đồ, quả thật Binh Tai đã xuất không ít lực, hắn phiêu lưu bốn phía ở bên trong chiến trường hư không, gần một nửa Trạch Quốc Chiến Đồ Trận này đều là do đối phương bố trí.

"Hừ, biết liền tốt."

Binh Tai hừ nhẹ một tiếng nói.

Hai người không coi ai ra gì mà trò chuyện.

Xem đại quân vô biên này, trở thành không khí.

Bọn người Bá Thần, Đế Thiên Hoàng tức giận đến xanh mặt, nhưng vẫn không có biện pháp nào, hoảng sợ, lan tràn ra trong lòng bọn họ.

"Tốt, đến lúc giải quyết các ngươi rồi."

Sở Cuồng Nhân quay người nhìn về phía mọi người.

Bóng người lóe lên, hắn biến mất không thấy gì nữa, đi tới trước mặt hai người Bá Thần, Đế Thiên Hoàng, thừa dịp hai người còn chưa kịp phản ứng, ngưng tụ kiếm chỉ, sát khí vô biên bao phủ, hóa thành kiếm quang tinh hồng.

Mọi người còn chưa kịp phản ứng.

Chiến tướng vô song bọn họ khâm phục nhất, liền bị xé nứt thân thể.

Đạo trong cơ thể cũng sụp đổ tan rã.

Đế Thiên Hoàng, Bá Thần, ngã xuống!

Kẻ kế tiếp.

Ánh mắt Sở Cuồng Nhân lóe lên, đi đến trước mặt Thái Thản Thần Quân.

"Hỗn trướng!!"

Thái Thản Thần Quân giận không nhịn nổi, thúc giục tứ tượng chi đạo đến cực hạn.

Đập ra một quyền, thần quang cuồn cuộn tuôn ra.

Nhưng nện ở trên người Sở Cuồng Nhân, lại không có bất kỳ tác dụng gì.

"Ngươi là đang gãi ngứa cho ta sao?"

Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng, lập tức, cũng đánh ra một quyền.

Ầm!!

Chiến giáp trên người Thái Thản Thần Quân trực tiếp vỡ nát!

Toàn bộ cơ thể sụp đổ.

Sở Cuồng Nhân bắt lấy một đoàn ánh sáng rực rỡ sáng chói, đó là đạo mà đối phương dung hợp, mà bây giờ, quang huy màu sắc rực rỡ này phát ra từng đợt dao động mãnh liệt, không ngừng giãy dụa ở trong lòng bàn tay hắn, có ý đồ tránh thoát.

"Ha."

Một tiếng cười khẽ.

Năm ngón tay Sở Cuồng Nhân đột nhiên nắm lại.

Quang huy màu sắc rực rỡ hóa thành vô số ánh sáng rồi nổ tung.

Thái Thản Thần Quân, ngã xuống!

"Trốn!!"

Thủ lĩnh ám kim vệ nhìn thấy không thể chống lại Sở Cuồng Nhân, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ nồng đậm, lao về phía vòng xoáy thông đạo ở nơi xa.

Sở Cuồng Nhân tiện tay chém ra một kiếm.

Đối phương căn bản không có chút lực phản kháng nào, trực tiếp tử vong.

Trong khoảng thời gian ngắn, nhóm chiến tướng vô song của vũ trụ Thiên Nguyên, bị giết không còn một mống, sức mạnh này, khiến mỗi người đều lâm vào tuyệt vọng.

La Vân Tu, Vô Miên và cửu vương cũng ngồi co quắp dưới đất.

Bọn họ nhìn Sở Cuồng Nhân đứng lơ lửng trên không, mặt mũi tràn đầy vẻ hoang mang.

Nhất là Vô Miên, càng tuyệt vọng đến cùng cực.

Đây chính là người mà hắn đã từng muốn chống lại?

Gan của hắn to cỡ nào, mới muốn so kè với quái vật bực này?!

Sở Cuồng Nhân nhìn bọn họ một chút.

Chỉ một cái liếc mắt, liền có sức mạnh vô hình khuếch tán ra, mấy người Vô Miên chỉ cảm thấy thân thể bị một bàn tay vô hình siết chặt.

Một cái chớp mắt tếp theo, cốt cách huyết nhục liền bị siết vỡ.

La Vân Tu, Vô Miên, tử vong!

Lôi Thần Thiên, Huyền Nguyên Phong, tử vong!

Ánh mắt Sở Cuồng Nhân quét qua, bốn phía đột nhiên rơi vào trong bóng tối vô biên vô tận, linh hồn của mọi người bị kéo vào trong đó.

Hắc Ám Vô Gian, lại được thi triển lần nữa.

Chỉ là sau khi Sở Cuồng Nhân cắn nuốt linh hồn của mấy chục triệu tu sĩ, liền cảm giác linh hồn đạt đến cực hạn, không có cách nào tiết tục nuốt vào.

"Quả nhiên, còn cần luyện hóa toàn bộ linh hồn đã cắn nuốt vào lần trước mới được." Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ tới, lộ ra một chút tiếc hận.

Vút!!

Một đạo kiếm khí, băng phong thiên địa, chém về phía Sở Cuồng Nhân.

Nhưng hắn ngay cả tay cũng không có nhấc, khí tức quanh người lưu chuyển.

Kiếm khí kia, sụp đổ ngay tại chỗ.

Sở Cuồng Nhân nhìn về phía người trảm ra kiếm khí, là... Lạc Tuyết.

Thời khắc này, mặt mũi của nàng tràn đầy kiên định.

"Ta mặc kệ ngươi là Thiên Kiếm cũng được, Sở Cuồng Nhân cũng được, có lẽ ta đã từng kính ngươi yêu ngươi, nhưng bây giờ, ngươi muốn giết tộc nhân của ta, chiến hữu của ta, vậy thì, kiếm trong tay của ta, tuyệt không đồng ý!!"

Ánh mắt của Lạc Tuyết lạnh lẽo tay, cầm kiếm, vô cùng trầm ổn.

Giờ phút này, kiếm tâm của nàng, đạt được thăng hoa.

Không chỉ có nàng.

Mấy người trong Viên Thiên hội như Long Thủy Tinh, Thiên Nữ Du, Lăng Phi, Thần La đạo cũng từ từ đứng ra, nhìn Sở Cuồng Nhân, ánh mắt kiên định.

"Thiên Kiếm, ta không thể không đánh với ngươi một trận."

"Thực lực của chúng ta, đối với ngươi mà nói cũng không có ý nghĩa gì, nhưng chúng ta không thể lùi bước, tới đây, vẽ một nét bút để chấm dứt đi."

Ngày xưa, một tay Sở Cuồng Nhân khai sáng Viên Thiên hội, bởi vì lập trường khác biệt, cuối cùng lại xung đột vũ trang với hắn!