Chương 2049 Học theo Hàm Đan, thức tỉnh Binh Tai, suy đoán lớn gan
Căn bản không phải cùng một cấp bậc."
"Dù nói thế nào Minh Hà lão tổ cũng là người sáng lập A Tu La tộc, cường giả tiếng tăm lừng lẫy thời kỳ Tiên Cổ, nhưng trước mặt Sở Cuồng Nhân, đúng là không chịu nổi một kích, thực lực của đối phương đã đáng sợ đến loại trình độ này sao?"
"Mỗi lần gặp gỡ, hắn đều có thể làm cho người ta rung động."
Mọi người nhìn Sở Cuồng Nhân, trong lòng âm thầm nghĩ tới.
Mà sau khi Sở Cuồng Nhân giải quyết Minh Hà lão tổ xong, thu giữ hai thanh sát kiếm Nguyên Đồ A Tị, thì nhìn về phía bọn người A Tu La Vương.
Đối phương bị hắn nhìn chằm chằm, nhanh chóng đứng thẳng người.
"Huyết hải tiếp tục giao cho các ngươi quản lý, nhưng chuyện để huyết hải bị mất khống chế giống như hôm nay, ta hi vọng sau này sẽ không phát sinh nữa."
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Nghe được lời này của hắn, mọi người nhanh chóng ưỡn ngực.
Lớn tiếng nói: "Vâng!"
"Được, vậy ta rời đi trước."
Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
Hắn quay người ra khỏi máu biển, nhìn về phía một vùng trời khác.
Đó là phương hướng của Dục Giới Thiên.
Nhưng lúc này đã không còn cảm nhận được khí tức của Ba Tuần.
"Há, xem ra đã sớm trốn, cũng tự biết giữ mình lắm."
Sở Cuồng Nhân khẽ cười nói.
Những tồn tại Tiên Cổ này, phương diện chiến lực có lẽ không bằng hắn.
Nhưng có thể tồn tại đến bây giờ, cũng có chút tài năng.
Nếu muốn ẩn trốn, thì thật sự không thể tìm thấy trong thời gian ngắn.
Không chỉ riêng Ba Tuần.
Sở Cuồng Nhân nhìn thoáng qua Tây Phương Phật Môn, vốn dĩ, hắn có thể cảm nhận được chỗ đó có hai luồng khí tức cường đại, không kém hơn Hỗn Nguyên.
Nhưng bây giờ, hai luồng khí tức kia cũng đã biến mất không thấy.
"Nguyên một đám này, đều sợ hãi ta như thế sao?"
Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
Bóng người lóe lên, một cái chớp mắt tiếp theo, hắn đi tới bên trong ma quốc.
Ở chỗ này.
Cuộc chiến giữa Binh Tai và Ma Tổ La Hầu đã lắng lại.
Hiện trường là một mảnh hỗn độn.
Toàn bộ ma quốc đã bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Bên trong phế tích, chỉ có một mình Binh Tai đứng đó, trên người tản ra một luồng khí tức âm trầm băng lãnh, nhưng lại không thấy bóng dáng của La Hầu ở hiện trường.
"Há, hắn chạy trốn?"
Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
"Lần tiếp theo nhìn thấy hắn, ta sẽ đánh bại hắn."
Binh Tai hừ lạnh nói.
Trong mắt lộ ra một tia không cam lòng.
Sở Cuồng Nhân có thể tuỳ tiện đánh bại Hỗn Nguyên, nhưng chính mình, ngay cả một tên La Hầu cũng không giải quyết được, chênh lệch này, thật sự quá lớn.
Sở Cuồng Nhân đứng tại chỗ, an tĩnh nhìn Binh Tai, vừa đánh giá, sắc mặt kỳ quái nói: "Tu vi này của ngươi... Có chút thấp."
Hắn thấy.
Binh Tai là phân thân của mình, tuy dung hợp với oán khí cổ tinh, không thể có được toàn bộ tư chất của mình, nhưng dù nói thế nào, thời gian hai vạn năm hẳn cũng đủ giúp cho đối phương đột phá đến cảnh giới Hỗn Nguyên.
Nhưng đối phương, bây giờ lại chỉ là nửa bước Hỗn Nguyên.
Tuy có thể phát huy ra chiến lực Hỗn Nguyên, nhưng vẫn không tới Hỗn Nguyên như cũ.
Tuy thời gian hai vạn năm có thể tiến bộ đến loại trình độ này đã là cực kỳ khó có được, nhưng dù nói thế nào, đây cũng là phân thân có một phần tư chất của Sở Cuồng Nhân hắn, nếu chỉ đi tới được mức này, có chút khó tin.
"Hừ, không phải ngươi cũng không có đột phá Hỗn Nguyên sao."
Binh Tai hừ lạnh một tiếng, có chút bất mãn nói ra.
Mà Sở Cuồng Nhân lắc đầu cười một tiếng: "Ta và ngươi không giống nhau, ta muốn dung hợp hợp ba ngàn đạo, hiện tại chỉ đi không đến một nửa mà thôi..."
Bỗng nhiên, dường như Sở Cuồng Nhân ý thức được cái gì đó, nhìn Binh Tai, sắc mặt kỳ quái nói ra: "Đừng nói là ngươi muốn giống như ta, đi con đường dung hợp ba ngàn đạo, nên lúc này mới một mực áp chế không đột phá đến Hỗn Nguyên sao?!"
"Ngươi đã có thể, vì sao ta không thể?"
Binh Tai lạnh nhạt nói.
Nghe đến đây, Sở Cuồng Nhân lắc đầu, nói ra: "Tuy nói ngươi là phân thân của ta, nhưng đã dung hợp với oán khí của Binh Tai, trở thành một cá thể hoàn toàn mới, ngươi và ta, rốt cuộc cũng có khác biệt, ngươi cần gì phải chấp nhất với ta chứ."
Sở Cuồng Nhân cảm thấy Binh Tai có chút để tâm vào chuyện vụn vặt.
Mọi thứ đều muốn so với mình.
Binh Tai lâm vào trầm tư.
Hắn chán ghét mình bị nhầm thành Sở Cuồng Nhân, cho nên hắn vẫn muốn chứng minh bản thân, trong lúc vô hình, đã liên tục phân cao thấp với Sở Cuồng Nhân.
Đối phương có thể phá Chu Thiên Phong Hỏa Trận, hắn cũng muốn phá.
Đối phương có thể đánh bại hóa thân của Đại Đạo, hắn cũng muốn đánh bại.
Đối phương đi con đường dung hợp ba ngàn đạo, hắn cũng muốn đi.
Cứ như vậy, chính mình thật có thể chứng minh bản thân sao?
Không.
Nếu cứ làm vậy, thì mình chỉ một mực đi theo sau lưng Sở Cuồng Nhân mà thôi.
Mình như vậy, làm sao có thể vượt qua Sở Cuồng Nhân?!
Sở Cuồng Nhân thấy sắc mặt Binh Tai biến hóa, biết lời nói của mình đã có tác dụng, tiếp tục nói: "Ngươi là tiên thức của ta biến thành, có một phần trí nhớ của ta, ngươi hẳn sẽ biết một điển tịch của kiếp trước, học theo Hàm Đan."
Thân thể của Binh Tai chấn động.
Hàm Đan thấy được một người có dáng đi ưu mỹ, sau đó liền bắt chước cách đi của người ta, đi mãi đi mãi, cuối cùng lại quên mất cách bước đi của mình là gì.
Tình huống bây giờ của mình, giống với tên Hàm Đan kia sao?
Mình một mực bắt chước Sở Cuồng Nhân.
Nhưng không nghĩ tới, đạo mà mình muốn đi là gì?
"Suy nghĩ thật kỹ đi."
Sở Cuồng Nhân đi qua bên người Binh Tai, vỗ vỗ bờ vai của hắn.
Binh Tai là một trợ thủ tốt.
Tuy nói bao giờ cũng đều nghĩ làm sao vượt qua mình, nhưng dù nói thế nào, bên trong người kia cũng có một phần tiên thức của mình, dù có ra sao cũng không thể nào phản bội hắn.
Sở Cuồng Nhân vẫn rất chờ mong vào tương lai của đối phương.
Sau khi rời khỏi Ma quốc.
Sở Cuồng Nhân về tới đế quốc Thương Khung.
Bọn người Lam Vũ, Cố Linh Lung nhìn thấy hắn trở về, vô cùng hưng phấn.
"Quá tốt rồi."
"Công tử, rốt cục ngươi cũng trở về."
"Vương, ngươi chạy đi đâu vậy, hai vạn năm cũng không có chút tin tức nào..."
Như Yên trưởng lão có chút oán trách.
Sở Cuồng Nhân sờ lên cái mũi, nói thật, hắn cũng rất bất ngờ, không nghĩ tới lúc trở lại vũ trụ Bàn Cổ lần nữa, đã là chuyện của hai vạn năm sau.
Hắn nhớ rõ ràng mình chit rời đi không đến hai ngàn năm.
Chuyện này khiến hắn, có một phỏng đoán to gan.
Đó chính là tốc độ của dòng chảy thời gian ở mỗi vũ trụ không giống nhau.
Hoặc là.
Trong quá trình mình sử dụng Thời Không Bảo Giám đi du lịch, thời gian đi đến các vũ trụ, cũng không phải là cố định, mà chính là tùy cơ.
Dù sao thì.
Sức mạnh của Thời Không Bảo Giám cực kỳ đặc biệt, mình cũng đã từng dùng vật này xuyên thẳng về thời đại của các vị thần của tinh vực Thương Khung vào trăm vạn năm trước.
Tuy nói đây cũng chỉ là tuyến thời gian của tinh vực Thương Khung, mà không phải toàn bộ tuyến thời gian của vũ trụ Bàn Cổ, thế nhưng đủ để chứng minh sự kỳ lạ của Thời Không Bảo Giám.
Thời Gian chi đạo, huyền diệu khó lường.
Sau này mình vẫn nên cẩn thận khi dùng Thời Không Bảo Giám này thì tốt hơn.
Sở Cuồng Nhân thầm nghĩ.
Ít nhất, trước khi mình vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ thời không ảo diệu.
Trở lại đế quốc Thương Khung.
Sau một phen hàn huyên.
Sở Cuồng Nhân bắt đầu tìm tòi nơi bốn người La Hầu, Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn, Ba Tuần ẩn nấp, dù sao thì, những người này đã có gan dám mạo phạm đế quốc, thì không thể được tha thứ.
Nhất là La Hầu cầm đầu.
Nhưng đáng tiếc, hắn dùng tiên thức của mình tìm khắp toàn bộ Tiên giới cũng không tìm được bốn người này, xem ra đối phương đã rời khỏi Tiên giới.
Hoặc là dùng một loại ẩn nấp chi pháp kỳ lạ nào đó.
Có điều hắn đã trở về, cũng không sợ bất kỳ kẻ nào.
"Nói mới nhớ, những tồn tại Tiên Cổ này, phần lớn là hạng người kinh tài tuyệt diễm, tìm thời gian, nên đi bái phỏng từng người, tiến hành luận đạo."
Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ tới.
Không nói những người khác, Nhân Hoàng đời thứ nhất, Nữ Oa, làm Nhân tộc chi mẫu của vũ trụ Bàn Cổ, mình thân là Nhân Hoàng đương nhiệm, cũng nên đi gặp.
Mặt khác, còn có Tam Thanh Thiên Tôn, cũng nên gặp một lần, đối phương là ba người sáng tạo Nhất Khí Hóa Tam Thanh chi pháp, có trợ giúp rất lớn đối với việc tu hành của mình lúc trước.
Trong đầu Sở Cuồng Nhân lướt qua tên của nguyên một đám tồn tại Tiên Cổ.
Bỗng nhiên.
Một nhánh Không Tâm Liễu Thụ to lớn hiện lên ở trong đầu hắn.
"Ngày xưa, La Hầu dùng vật này để dịch chuyển quân đội, trong đó ẩn chứa Không Gian chi đạo rất huyền diệu, không biết là vết tích của người nào..."
Sở Cuồng Nhân hết sức tò mò đối với người kia.