← Quay lại trang sách

Chương 2055 Luận đạo với Tây Vương Mẫu, Nguyên Thủy Thiên Tôn, kiếm phá Tru Tiên Trận

Sở dĩ ta không đột phá, là đang đợi một cơ hội, một cơ hội có thể đánh vỡ hạn chế của đại đạo." Nữ Oa từ tốn nói.

"Đánh vỡ hạn chế của đại đạo?"

"Đúng."

Nữ Oa khẽ gật đầu, nói: "Không chỉ có ta, mấy người Tam Thanh sư huynh cũng vẫn không có đột phá Hỗn Nguyên, bọn họ cũng đang đợi cơ hội này."

Không phải tất cả mọi người đều là dị số giống Sở Cuồng Nhân.

Có thể dễ dàng đánh vỡ hạn chế của đại đạo.

Bọn người Nữ Oa, muốn đánh vỡ hạn chế này là chuyện cực kỳ khó khăn, ở thời kỳ Tiên Cổ, bọn họ không có cơ hội, cho nên mới dùng chín đạo để Chứng Đạo Hỗn Nguyên.

Nhưng bây giờ.

Bọn họ cảm nhận được cơ hội đánh vỡ hạn chế của đại đạo.

Cho nên, tất cả mọi người đều đang đợi cơ hội này xuất hiện.

"Cơ hội..."

Bỗng nhiên Sở Cuồng Nhân nghĩ đến cuộc đối thoại với Hắc Ám Ma Quân ngày xưa.

Mỗi vũ trụ đều có một cánh cửa.

Một cánh cửa thông với khởi nguyên của chư thiên vũ trụ, Hồng Mông đại thế giới!

Mà cánh cửa này, sắp mở ra.

Sở Cuồng Nhân hiểu rõ, chỉ sợ đó sẽ là cơ hội mà bọn người Nữ Oa chờ đợi.

Tiếp đso.

Sở Cuồng Nhân lại hỏi thăm một chút chuyện liên quan tới nhánh Không Tâm Dương Liễu.

Nhưng khiến Sở Cuồng Nhân ngoài ý muốn chính là, cho dù là Nữ Oa, cũng không biết rõ về chuyện của nhánh Không Tâm Dương Liễu, chỉ nói: "Các sư huynh Tam Thanh hiện thế sớm hơn ta, có lẽ bọn họ sẽ biết một số manh mối."

Sở Cuồng Nhân càng cảm thấy tò mò hơn.

Ngay cả Nữ Oa cũng không biết chuyện về nhánh Không Tâm Dương Liễu này.

Vậy thì đối phương, phải thần bí đến cỡ nào.

Sau khi cáo biệt Nữ Oa, Sở Cuồng Nhân tiến về nơi ơe của Tam Thanh.

Trạm thứ nhất, chính là Côn Lôn bí giới.

Đây là nơi ở của hai vị đại năng Tiên Cổ, vị thứ nhất là Tây Vương Mẫu, vị thứ hai, chính là một trong Tam Thanh, Ngọc Thanh Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Sở Cuồng Nhân đi đến bái phỏng Tây Vương Mẫu trước.

Ở chỗ này, hắn gặp được một cố nhân.

"Ngọc Trí, đã lâu không gặp."

Tiên tử trước mắt, mặc một bộ bạch y, dung nhan tinh xảo, da thịt trắng như tuyết, giữa mày mang theo một luồng quý khí nhàn nhạt, giống như một vị danh viện bên trong Tiên giới.

Chính là một trong Huyền Thiên cửu tinh, Ngọc Trí.

Cũng là thánh nữ của thánh địa Dao Trì ở Tiên giới.

"Ha, Sở đạo hữu, đã lâu không gặp, chuyện ngươi vừa về Tiên giới đã nổi trận lôi đình trước đó không lâu, ta sớm có nghe nói, vốn cũng muốn tiến đến bái phỏng, nhưng nghĩ đến ngươi vừa trở về, chắc hẳn sẽ rất bận, chờ qua một thời gian ngắn rồi nói, không nghĩ tới, ngươi lại tới Côn Lôn trước." Ngọc Trí cười nhạt nói.

Đúng vậy.

Bọn người La Hầu vây công đế quốc.

Sở Cuồng Nhân vừa về đến tất nhiên sẽ tìm bọn họ tính sổ trước.

"Tại sao ngươi lại ở chỗ này?"

Sở Cuồng Nhân hiếu kỳ hỏi.

"Bây giờ ta đã là đệ tử của Tây Vương Mẫu." Ngọc Trí cười nói.

"Ha, tu vi của ngươi, không thấp hơn ta, lại tự xưng là đệ tử của ta, thật đúng là tâng bốc ta quá rồi." Một tiếng cười khẽ vang lên.

Chỉ thấy một nữ tử mặc trên người một bộ trường bào màu trắng, anh tuấn uy vũ bất phàm từ từ đi tới, trên người có nhiều loại tiên huy quấn quanh, không hề tầm thường.

Chính là Tây Vương Mẫu.

"Tạo nghệ của sư tôn trên các loại đạo rất sâu, Ngọc Trí còn có rất nhiều chỗ phải học tập, đạt giả vi sư, lẽ ra nên như vậy."

"Ngươi đó..." Tây Vương Mẫu lắc đầu cười một tiếng.

Sau đó, nàng nhìn về phía mấy người Sở Cuồng Nhân.

Sau một phen hàn huyên, Sở Cuồng Nhân đưa ra thỉnh cầu luận đạo.

Tất nhiên đối phương cũng không có cự tuyệt.

Một phen luận đạo, Sở Cuồng Nhân cũng biết tại sao Ngọc Trí đã ở cảnh giới đa trọng Hợp Đạo mà vẫn cam tâm tình nguyện bái Tây Vương Mẫu làm sư.

Trên người đối phương mang rất nhiều đại đạo.

Như Trường Sinh chi đạo, Sát Lục chi đạo, Sinh Tử chi đạo, vân vân.

Quan trọng nhất là, mỗi một loại đều đạt đến... Cảnh giới cực hạn.

Nói cách khác.

Tây Vương Mẫu có thể dựa vào cảm ngộ của bản thân bất kỳ loại đạo nào của mình, thống trị các đạo còn lại, thành tựu Hỗn Nguyên, chỉ là, đối phương cũng đang chờ cơ hội kia.

"Nữ Tiên Chi Thủ thời kỳ Tiên Cổ, quả thật là không hề tầm thường!"

Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ tới.

So với Tây Vương Mẫu, kẻ tự xưng là Nam Tiên Chi Thủ như Đông Vương Công kém hơn không ít, hoàn toàn không thể đặt song song với Tây Vương Mẫu.

Đúng thế.

Một người là được mọi người tôn xưng, được công nhận.

Một người khác thì tự mình phong, vì người khác cho hắn mặt mũi, nên mới không đi để ý tới đối phương.

Nếu không thì, bên trong nam tiên, có rất nhiều người có thể đánh bại Đông Vương Công.

Tam Thanh thì không nói.

Minh Hà lão tổ, La Hầu, Trấn Nguyên Tử, vân vân.

Có ai mà không mạnh hơn so với Đông Vương Công?

Sau khi kết thúc luận đạo với Tây Vương Mẫu, Sở Cuồng Nhân tiến đến tìm một vị tồn tại Tiên Cổ khác cũng ở Côn Lôn, cũng chính là Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Nơi ở của đối phương, đại khí bàng bạc.

Ngoài cửa còn có rất nhiều đệ tử.

Sau khi biết được Sở Cuồng Nhân đến, mọi người không dám thất lễ.

Rất nhanh.

Hắn liền được mời vào đại điện.

Nguyên Thủy Thiên Tôn mặc một bộ bạch bào, tóc bạc mặt hồng hào, tiên phong đạo cốt, trên người có tiên huy lưu chuyển, cho người ta một loại cảm giác vĩ ngạn cao lớn.

"Tiên Vương, đã lâu không gặp."

"Trong thời gian chuyển thế, Thiên Tôn sống có tốt không?"

"Ha ha, tốt hay không tốt, đều là chuyện đã qua."

Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nhạt một tiếng.

Sở Cuồng Nhân nói rõ ý đồ đến, sau khi hai bên luận đạo một phen, hắn lại hỏi thăm về chuyện liên quan tới nhánh Không Tâm Dương Liễu.

Lần này, hắn không có thất vọng mà về.

"Thời điểm Hỗn Độn chưa mở, có Ba Ngàn Ma Thần được sinh ra, trong đó có một cây Không Tâm Dương Liễu Thụ to lớn, am hiểu Không Gian chi đạo, sau đó, Bàn Cổ Khai Thiên, Ma Thần còn lại đều chết, chỉ có Không Tâm Dương Liễu Thụ này còn sống, vì tránh khỏi sự truy sát của đại đạo, từ đó vứt bỏ thân thể Ma Thần, chuyển tu tiên đạo..."

"Tự xưng là... Dương Mi đại tiên!"

Nguyên Thủy Thiên Tôn từ từ nói ra.

"Có biết người này hiện ở nơi nào không?"

"Người này là tồn tại cổ xưa nhất, thần bí nhất thời kỳ Tiên Cổ, ngoại trừ lão sư ta là Hồng Quân ra, sợ là không người nào có thể tìm được hắn."

"Vậy sao La Hầu kia lại được hắn tương trợ?"

"Nghe lão sư nói, ngày xưa La Hầu thế lớn, làm hại thương sinh, trước khi lão sư chưa thành Hỗn Nguyên từng tìm Dương Mi đại tiên, cùng nhau vây giết hắn, giữa bọn họ có nhân quả dây dưa, có lẽ La Hầu dựa vào chuyện này nên mới tìm được đối phương."

"Thì ra là thế."

Dương Mi...

Sở Cuồng Nhân âm thầm ghi lại cái tên này, trước đó, hắn không có bất kỳ manh mối gì, dựa vào Đại Vận Mệnh Thuật cũng không có cách nào thôi diễn lai lịch của nhánh Không Tâm Dương Liễu, hiện tại, biết được càng nhiều tin tức, có lẽ có thể nếm thử thôi diễn một phen.

Sau đó, mấy người Sở Cuồng Nhân rời đi Côn Lôn.

Mục đích kế tiếp chính là, Bồng Lai.

Hắn gặp được Thượng Thanh Linh Bảo Thiên Tôn, cũng chính là Thông Thiên giáo chủ.

Khác với vẻ tiên phong đạo cốt của Nguyên Thủy Thiên Tôn, tính cách của Thông Thiên giáo chủ hào sảng trực tiếp, trên người cũng tràn ngập một luồng khí thế kiên quyết tiến thủ.

Càng giống như một kiếm khách hơn.

Sau khi đối phương và Sở Cuồng Nhân luận đạo, cũng có thu hoạch.

Sau khi luận đạo, dường như Thông Thiên giáo chủ còn chưa đã nghiền, nói ra: "Nếu chỉ luận đạo thôi thì không thú vị, không bằng ngươi và ta đánh một trận, như thế nào?"

Sở Cuồng Nhân nhìn Thông Thiên giáo chủ nóng lòng muốn thử, gật gật đầu.

"Được."

Song phương triển khai tư thế.

Đầu tiên là một phen ngươi tới ta đi thăm dò lẫn nhau.

Sau đó, Thông Thiên giáo chủ cũng trực tiếp lấy ra bốn thanh kiếm và một trận đồ.

Chính là sát trận mạnh nhất Tiên Cổ, Tru Tiên Kiếm Trận!

Trận này vừa mở.

Giữa thiên địa nhanh chóng bị kiếm khí vô cùng vô tận bao trùm, thanh thế doạ người.

Sở Cuồng Nhân cũng nghiêm túc.

Côn Ngô Kiếm trong tay, dùng tru tiên kiếm khí ứng phó.

Tru tiên kiếm khí đối đầu với Tru Tiên Kiếm Trận!

Tối cường chi kiếm bên trong kiếm đạo 24 pháp đối đầu với sát trận kiếm đạo mạnh nhất!

Nghiêm chỉnh mà nói, tru tiên kiếm khí được sinh ra từ Tru Tiên Kiếm Trận, uy lực kém xa kiếm trận, nhưng đáng tiếc, người thi triển là Sở Cuồng Nhân.

Sau mười chiêu được xuất ra.

Sở Cuồng Nhân dùng một kiếm phá kiếm trận, sau đó cũng không có tiếp tục ra tay.

Mà Thông Thiên giáo chủ tất nhiên hiểu rõ điều này có ý gì, sát trận mạnh nhất đã bị phá, mình đã hoàn toàn thua.

Nhưng Sở Cuồng Nhân, vẫn là dáng vẻ thành thạo như cũ.

"Thật sự là giang sơn đời nào cũng có người tài ra đời."

Thông Thiên giáo chủ cảm khái nói.