Chương 2057 Bái phỏng Dương Mi, là ngươi là được rồi, đánh một trận với Dương Mi
Sau khi ghé thăm Tây Phương Phật Môn xong, Sở Cuồng Nhân liền dự định tiến đến bái phỏng vị tồn tại được gọi là cổ xưa nhất ở vũ trụ Bàn Cổ hiện nay, Dương Mi đại tiên.
Khi biết một số tin tức của người này, hắn bắt đầu thôi diễn, lần này, không để cho hắn tay không mà về, cuối cùng cũng thôi diễn ra một số manh mối.
Ít nhất, hắn nắm chắc sáu bảy phần có thể tìm được đối phương.
Dù không biết Dương Mi người này là địch hay là bạn, nhưng nhìn vào hành động trợ giúp La Hầu của hắn, thì lại là có mấy phần ý tứ là địch.
Cho nên, hắn để cho hai người Lam Vũ, Cố Linh Lung về đế quốc trước.
Hắn một mình đi về phía đông.
Cuối cùng, đi tới một hải vực vô biên.
Hắn đi thuyền ra biển.
Trên mặt biển, gió êm sóng lặng, gió biển chầm chậm, làm lòng người vui vẻ.
Nhưng bỗng nhiên.
Bầu trời trở nên âm trầm.
Gió biển không ngừng biến lớn, hình như có một trận gió bão sắp tới.
Mọi người trên thuyền không khỏi lo lắng.
Đùng!!
Quả nhiên mọi người đoán không sai.
Khi sóng gió càng lúc càng lớn, trên mặt biển, một đạo vòi rồng kéo dài tới chân trời kéo theo uy thế giật mình, cuốn tới!
Vòi rồng này, tạo thành từ vô số linh khí hỗn tạp, mỗi một cơn gió giống như thanh kiếm làm từ tiên kim, muốn cắt người ta đến mức thịt nát xương tan.
Loại uy lực này, cho dù là Kim Tiên, cũng phải cẩn thận.
Sắc mặt mọi người đại biến, vội vàng trốn vào buồng nhỏ trên tàu, mở ra màn chắn phòng ngự.
"Vị tiểu huynh đệ này, bên ngoài nguy hiểm, ngươi nhanh vào đi."
Một lão đại ca hảo tâm nhắc nhở Sở Cuồng Nhân.
Sở Cuồng Nhân đứng ở boong tàu, cười nói: "Không sao."
Lão đại ca kia thấy khí chất của hắn không tầm thường, trên người có tiên huy lượn lờ, hẳn là một cao thủ tuyệt đỉnh, nghĩ nghĩ, cũng không tiếp tục để ý.
Quyết định vẫn nên bảo trụ tính mạng của mình trước rồi nói.
Sau đó, tất cả mọi người trốn vào buồng nhỏ trên tàu, chỉ còn một mình Sở Cuồng Nhân đứng ở boong tàu, nhìn vòi rồng đang tới gần, thần sắc khoan thai.
Giữa ngón tay của hắn có kiếm khí lưu chuyển.
Chỉ cần nhẹ nhàng vung ra, liền có thể phá nát vòi rồng này trong nháy mắt.
Nhưng còn chưa chờ hắn có hành động, chỉ thấy trên mặt biển nơi xa có sương mù màu trắng dày đặc cuốn tới, chỗ nó đến, phong bạo dần dần tiêu tán.
"Ha..."
Ánh mắt Sở Cuồng Nhân lóe lên.
Mà mọi người trong khoang thuyền cảm nhận được bên ngoài đã gió êm sóng lặng, tất cả đều đi ra, nhìn sương mù màu trắng dày đặc kia, thần sắc kích động.
"Đa tạ tiên vụ xuất thủ cứu giúp."
"Đa tạ tiên vụ..."
Sở Cuồng Nhân có chút hiếu kỳ, hỏi thăm một chút về lai lịch của tiên vụ này.
"Tiểu huynh đệ có chỗ không biết, vùng biển này của chúng ta, bách tính tập trung sống ở ven biển, nếu lúc ra biển gặp phải phong bạo thiên tai, thường thường đều sẽ cửu tử nhất sinh, nhưng chẳng biết từ lúc nào, hải vực này xuất hiện mảnh tiên vụ, mỗi khi có phong bạo giáng xuống, tiên vụ này xuất hiện, thì sẽ gió êm sóng lặng..."
Một lão đại ca nói ra.
Nhìn tiên vụ, lòng mang cảm kích.
"Có người nào tiến vào trong đó tra xét không?"
"Tất nhiên là có, nhưng mà, mặc kệ là chiến thuyền, hay là pháp bảo phi hành, nếu như tới gần tiên vụ, thì sẽ mất đi tất cả tác dụng, ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không có cách nào tới gần, dần dà, liền không có người lại đi tra xét, dù sao thì tiên vụ này cũng chưa từng hại chúng ta, còn giúp chúng ta không ít."
"Thì ra là thế..."
Sở Cuồng Nhân nhìn tiên vụ, trong mắt mang theo hiếu kỳ.
Nếu như hắn đoán không sai, người hắn muốn tìm, ở bên trong tiên vụ này.
Sở Cuồng Nhân nghĩ đến đây, cũng không chậm trễ.
Vừa sải bước ra, đạp không về phía đi tiên vụ.
Mọi người thấy thế, vô cùng sợ hãi.
"Tiểu huynh đệ, không thể."
Căn cứ kinh nghiệm từ lúc trước, cho dù là Đại La Kim Tiên, nếu tới gần tiên vụ, cũng sẽ mất đi tất cả sức mạnh, rơi vào mặt biển.
Dưới cái nhìn của bọn họ, dù Sở Cuồng Nhân có lợi hại hơn nữa, nhưng sao có thể vượt qua được Đại La?
Đây là đang tự mình chuốc lấy cực khổ.
"Vừa nghe đến tiên vụ huyền ảo thì ngồi không yên, những cao thủ này, làm sao đều giống như nhau vậy." Lão đại ca bất đắc dĩ lắc đầu.
Tiên vụ huyền ảo, thường thường, người lần đầu tiên nghe đến, đều cho rằng ở trong đó có giấu trọng bảo gì đó, cho nên cũng không nghe khuyên, đều sẽ tiến về xem xét.
Mạo hiểm vì bảo vật, là chuyện không thể bình thường hơn được ở giới tu hành.
Hắn thấy, Sở Cuồng Nhân cũng giống vậy.
Nhưng sau khi ăn chút khổ sở, thì sẽ buông tha.
Tất cả mọi người trên thuyền nhìn Sở Cuồng Nhân, đều đang đợi hắn ăn quả đắng.
Tới gần.
Sở Cuồng Nhân cách tiên vụ càng ngày càng gần.
Mọi người ở đây cho rằng hắn sắp mất đi sức mạnh, rơi vào mặt biển, thì thấy hắn đâm đầu thẳng vào tiên vụ, dần dần biến mất.
Trong nhiều năm qua, hắn là người duy nhất có thể tiến vào tiên vụ.
Mọi người vô cùng ngạc nhiên.
"Người này ai vậy, có năng lực lớn như vậy?"
"Không biết..."
"Chúng ta cũng thử một chút."
Có tu sĩ kìm nén không được, cũng muốn tiến vào tiên vụ để tìm tòi.
Bóng người bọn họ lóe lên, phóng tới tiên vụ.
Nhưng không lâu lắm, chỉ nghe thấy từng tiếng có người rơi xuống nước.
Những người này, không hề nghi ngờ, đều bị ngã xuống mặt nước.
Bọn họ vô cùng nghi hoặc.
Vì sao Sở Cuồng Nhân được, mà bọn họ lại không được?
Chỉ tiếc, những tu sĩ ở hải vực xa xôi như bọn họ, chưa từng tận mắt nhìn thấy Sở Cuồng Nhân, nếu không cũng sẽ không có loại nghi ngờ này.
...
Bên trong tiên vụ.
Sở Cuồng Nhân loáng thoáng thấy được một hòn đảo, hòn đảo kia, tiên huy lượn lờ, tiên dược ở trên khắp nơi trên mặt đất của đảo, cũng có dị thú quý hiếm xuất hiện.
"Một trong tam đảo ở hải ngoại... Doanh Châu!"
Sở Cuồng Nhân bấm ngón tay tính toán, đoán được lai lịch của đảo này.
Tam đảo ở hải ngoại, Bồng Lai, Doanh Châu, Phương Trượng.
Ba hòn đảo này, ngoại trừ Bồng Lai có chủ ra, thì đến bây giờ, hai hòn đảo còn lại đều không rõ tung tích, chưa có người nào tìm thấy.
Không nghĩ tới, Sở Cuồng Nhân lại gặp được một trong số đó.
Hơn nữa, đây chính là chỗ ở của Dương Mi đại tiên kia.
Sở Cuồng Nhân vừa sải bước ra, đi đến trên bầu trời của hòn đảo.
"Tại hạ Sở Cuồng Nhân, đến đây bái phỏng!"
Hắn cũng không nói nhảm, trực tiếp mở miệng.
Uy thế Tiên Vương cường đại, như cơn lốc càn quét ra.
Chỉ trong chốc lát, mây mù bốn phía tán loạn.
Sâu bên trong Doanh Châu đảo.
Một lão giả mày trắng râu tóc bạc trắng mở hai mắt ra.
"Rốt cục vẫn tới."
Hắn bay lên không trung, đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân.
"Tại hạ Dương Mi, tham kiến Tiên Vương!"
Đối mặt Tiên Vương cường đại nhất ở thời đại này, dù là loại tồn tại cổ lão như Dương Mi, cũng phải cung kính ba phần, không dám khinh thường.
"Là ngươi, tương trợ La Hầu?"
"La Hầu dẫn người bức bách, ta cũng chỉ là hành động bất đắc dĩ."
"Là ngươi, vậy là được rồi."
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Ngưng tụ kiếm chỉ, một đạo kiếm khí bỗng nhiên chém ra, uy thế mạnh mẽ, kinh thiên động địa, khiến Dương Mi cũng không nhịn được mà biến sắc.
Đạo tắc quanh người hắn phun trào, hóa thành một tầng kết giới không gian.
Kiếm khí rơi vào phía trên kết giới kia, lại bị bóp méo.
Hai mắt Sở Cuồng Nhân tỏa sáng.
Dương Mi không hổ là tồn tại am hiểu Không Gian chi đạo nhất bên trong vũ trụ Bàn Cổ.
Chỉ riêng một chiêu ngăn lại kiếm khí của hắn này, đã ít có người có thể so được.
"Tiên Vương, chớ có bức bách."
"Trước hết hãy để cho ta thấy một chút thủ đoạn của ngươi rồi lại nói."
Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
Nói xong, hắn không nói hai lời, kiếm khí giữa ngón tay đổ xuống.
Dương Mi bất đắc dĩ ứng chiến.
Hai bên ngươi tới ta đi, đã giao thủ hơn mười chiêu.
Kiếm khí của Sở Cuồng Nhân, khiến cho mí mắt của Dương Mi nhảy dựng, mà thủ đoạn không gian của hắn, cũng khiến cho hai mắt Sở Cuồng Nhân tỏa sáng, nhìn thôi đã thấy thèm.
Một phen giao thủ.
Sở Cuồng Nhân đột nhiên cải biến thế công.
Trong kiếm chiêu, bắt đầu dung nhập thủ đoạn không gian.
Một kiếm chém ra, hư không bị xé nứt.
Dòng chảy không gian hỗn loạn quấn quanh ở bên trong kiếm khí, khiến Dương Mi rất ngạc nhiên, đưa tay ra, một đánh ra đạo thần quang không gian.
Một tiếng phịch vang lên, Dương Mi lùi lại mấy trăm trượng.
Sở Cuồng Nhân lại không nhúc nhích tí nào.