Chương 2066 Kết giới quang minh, từng bước ép sát, cho ngươi mặt mũi đúng không
Vị trí hiện tại của ta là Minh Vực, nơi đây là một trogn rất nhiều đại vực bên trong Hồng Mông đại thế giới, cũng không tính quá thu hút."
"Mà thế lực cường đại nhất nơi đây, chính là Giáo Hội Quang Minh muốn kéo ta gia nhập trước kia, mà Giáo Hội Quang Minh là một trong những thế lực cao cấp nhất bên trong các đại thế lực ở Hồng Mông đại thế giới, nghe nói sau lưng có siêu thoát giả."
"Giáo hội ở Minh vực này, chỉ là một phân hội mà thôi."
"Vừa đến đã gặp phải loại phiền toái này, vận khí không được tốt."
Sở Cuồng Nhân thầm nghĩ.
Bỗng nhiên.
Hắn cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc đang nhanh chóng tới gần Thiên Dương thành.
Xa xa xem xét, chính là Ngôn Húc quấn lấy hắn trước đó không lâu.
"Đây là chạy tới tìm ta sao?"
Sở Cuồng Nhân thầm nghĩ.
Mà sau khi Ngôn Húc đi vào Thiên Dương thành, đi thẳng tới nơi có một đám người của giáo hội, trực tiếp lấy ra một tấm lệnh bài, cho thấy thân phận.
Người của giáo đường vừa nhìn thấy lệnh bài này, giật nảy cả mình.
"Tham kiến Ngôn mục sư."
Ở Giáo Hội Quang Minh, cũng có phân chia đẳng cấp địa vị.
Từ giáo chúng bình thường, đến giáo chúng có thâm niên, mục sư sơ cấp, mục sư trung cấp, mục sư cao cấp, đại mục sư, rồi đến giáo chủ...
Người chủ sự phân hội Thiên Dương thành chỉ là một mục sư sơ cấp bình thường.
Nhưng Ngôn Húc, lại là mục sư cao cấp.
Chênh lệch của hai bên rất lớn.
"Mở ra kết giới quang minh, phong tỏa Thiên Dương thành."
Ngôn Húc không nói hai lời, nói thẳng ý đồ đến.
Nghe đến đây.
Mục sư ở Thiên Dương thành kia gật gật đầu, lập tức bảo người ta mở kết giới ra.
Chỉ thấy ở bên trong giáo đường, một pho tượng nữ thần màu trắng bỗng nhiên bộc phát ra thần quang vạn trượng, khí tức đạo tắc quang minh bàng bạc từ trong pho tượng tuôn ra.
Quang Minh Thần Quân là tín ngưỡng của Giáo Hội Quang Minh.
Được gọi là nữ thần Quang Minh.
Mỗi một giáo đường của Giáo Hội Quang Minh đều sẽ xây dựng một pho tượng của nữ thần.
Mà pho tượng kia cũng cực kỳ bất phàm, được một lượng lớn sức mạnh tín ngưỡng gia tăng, có thể bộc phát ra sức mạnh quang minh cường đại, làm được rất nhiều chuyện.
Trong nháy mắt.
Cột sáng màu trắng phóng lên tận trời, một lượng lớn sức mạnh đạo tắc khuếch tán, hóa thành một kết giới to lớn, hoàn toàn bao phủ Thiên Dương thành.
"Chuyện gì xảy ra?!"
"Sức mạnh này, là kết giới do sức mạnh quang minh bày ra."
"Vì sao lại làm như thế?"
Rất nhiều tu sĩ bên trong Thiên Dương thành vô cùng không hiểu.
Nhưng thế lực của Giáo Hội Quang Minh to lớn, mọi người cũng giận mà không dám nói gì.
Sau khi Sở Cuồng Nhân nhìn thấy kết giới này, ánh mắt lóe lên.
"Há, chẳng lẽ là bày ra vì ta sao?"
Một bên khác.
Mấy tu sĩ mặc trường bào màu đen tụ tập ở một chỗ, bọn họ nhìn kết giới quang minh bao phủ toàn bộ Thiên Dương thành, sắc mặt biến hóa.
"Tại sao giáo hội lại đột nhiên bố trí kết giới?"
"Chẳng lẽ là phát hiện ra chúng ta?"
"Hành động của chúng ta bí ẩn như thế, tại sao lại bị phát hiện."
"Để mọi người cẩn thận một chút."
Mấy tu sĩ vô này cùng ngưng trọng.
Giống như sợ bị người của giáo hội phát hiện ra.
Mà trong giáo đường, Ngôn Húc nhìn kết giới quang minh, mỉm cười: "Kết giới đã xuất hiện, không có giáo đường cho phép, dù là ai cũng không có cách nào rời đi, hiện tại đã đến lúc tìm tới ngươi, tân nhân mới đến..."
Tiên thức của Ngôn Húc giống như thủy triều khuếch tán ra.
Luồng tiên thức này vô cùng khổng lồ, đã tiếp cận tầng thứ Hỗn Nguyên.
Thực lực, chính là thứ mà hắn dựa dẫm để trở thành mục sư cao cấp.
"Tìm được."
Bỗng nhiên.
Ngôn Húc mở hai mắt ra, khóa chặt khí tức của Sở Cuồng Nhân.
Mà Thiên Dương thành, trong một tửu lâu.
Sở Cuồng Nhân đang uống rượu, tay nâng chén hơi hơi dừng lại một chút, sau đó lộ ra một nụ cười lạnh nhạt: "Tới rồi."
Không lâu sau.
Một thân ảnh đi lên tửu lâu, chính là Ngôn Húc.
"Ha ha, tiểu huynh đệ, ta tìm ngươi thật khổ."
Ngôn Húc cười ha ha một tiếng, đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân, ngồi xuống, chỉ kết giới quang minh bên ngoài nói ra: "Ngươi biết đây là cái gì sao?"
"Kết giới."
"Không sai, cái này gọi là kết giới quang minh, do sức mạnh của nữ thần ngưng tụ thành, cho dù là Hỗn Nguyên, cũng đừng hòng tuỳ tiện đánh vỡ, mà thứ này, cũng chỉ là một phần ngàn tỉ năng lực của nữ thần mà thôi, chỉ cần ngươi nguyện ý gia nhập giáo hội của ta, nếu tương lai được nữ thần chiếu cố, siêu thoát cũng không phải là không thể..."
Ngôn Húc thao thao bất tuyệt nói cho Sở Cuồng Nhân.
Ra sức cho hắn một cái bánh vẽ.
Cực kỳ giống kẻ làm bán hàng đa cấp.
Sở Cuồng Nhân ngồi tại chỗ, không hề bị lay động, thản nhiên nói: "Ta không có hứng thú đối với nữ thần của ngươi, mời ngươi rời đi đi."
"Ai, tiểu huynh đệ, ngươi thật sự không nguyện ý gia nhập sao?"
"Đúng."
"Cái kia thật đúng là đáng tiếc."
Ngôn Húc lắc đầu.
Tiếp đó còn nói thêm: "Đúng rồi, trước đó ta nhìn thấy ngươi dùng một món Chí Bảo Hỗn Độn, vật này vô cùng huyền diệu, có thể để cho ta nhìn một lần nữa hay không?"
"Đồ của ta, không phải ai muốn gặp là cũng có thể gặp."
"Tiểu huynh đệ, ngươi cũng không quá có lý lẽ đi, ta chỉ là muốn nhìn một chút mà thôi, lại không có nói không đưa lại cho ngươi."
Ngôn Húc một bên nói, một bên thi triển một pháp quyết.
Đột nhiên.
Tửu lâu bên ngoài.
Nguyên một đám tu sĩ mặc trường bào màu trắng vây quanh tửu lâu.
Mọi người thấy thế, không khỏi nhượng bộ lui binh.
"Là người của Giáo Hội Quang Minh, bọn họ tới nơi này làm gì?"
"Xem ra là có người nào đó chọc tới bọn họ."
"Chậc, người nào to gan như vậy?"
Trong đám người.
Mấy tu sĩ mặc quần áo màu đen liếc nhau, nhẹ nhàng thở ra.
"Có lẽ không phải tới vì chúng ta."
"Vậy thì tiếp tục hành động đi."
Trong tửu lâu.
Sở Cuồng Nhân rõ ràng tiểu động tác của Ngôn Húc, thần sắc lạnh nhạt nói: "Cho ngươi một lời khuyên, đừng làm loạn."
"Tiểu huynh đệ quá lo lắng, Giáo Hội Quang Minh ta luôn luôn lấy đức phục người, coi như ngươi không gia nhập giáo hội, chúng ta cũng sẽ không hại ngươi, nhưng mà..."
Ngôn Húc đầu tiên là cười ha ha một tiếng, tiếp đó, lời nói xoay chuyển, ánh mắt trở nên băng lãnh: "Gần đây giáo hội làm mất một món bảo vật, mà món bảo vật kia giống hệt với Chí Bảo Hỗn Độn trong tay ngươi, có thể mời ngươi lấy ra để cho ta giám định một chút, xem là thật hay giả hay không?"
"Nếu ta nói không thì sao?"
"Vậy thì, ta không thể làm gì khác hơn là dùng một số biện pháp cưỡng chế." Tay Ngôn Húc chộp về phía Sở Cuồng Nhân, trong lòng bàn tay, ẩn chứa một luồng sức mạnh đạo tắc vô cùng cường đại, như muốn khiến cho Sở Cuồng Nhân đánh mất sức chiến đấu.
Hắn thấy, Sở Cuồng Nhân mới đến, còn không có hoàn toàn thích ứng quy tắc của Hồng Mông đại thế giới, bản thân muốn đối phó hắn, còn không phải dễ như trở bàn tay sao?
Vốn dĩ, hắn muốn lừa gạt đối phương gia nhập giáo hội, từ từ dụ dỗ, làm cho đối phương giao chí bảo ra, nhưng bây giờ, chỉ có thể dùng một chút thủ đoạn cường ngạnh.
Đùng!
Một chưởng này, rơi vào trên bờ vai Sở Cuồng Nhân.
Chỉ thấy thân thể của đối phương nhẹ nhàng lay động một cái.
Sắc mặt Ngôn Húc biến hóa.
Loại cảm giác đả kích này... Có gì đó là lạ.
Còn chưa chờ hắn kịp phản ứng, thì Sở Cuồng Nhân trước mắt buông chén rượu trong tay xuống, ánh mắt nhìn về phía hắn bắn ra hung quang.
Sở Cuồng Nhân đưa tay trực tiếp tát một cái, Ngôn Húc chỉ cảm thấy gương mặt truyền đến đau nhức kịch liệt, thân thể không tự chủ được mà bị đánh bay ra ngoài.
Ầm!
Tửu lâu bị nện ra một lỗ thủng lớn.
Ngôn Húc bay ra không biết bao nhiêu dặm, trực tiếp nện ở phía trên kết giới quang minh, tình cảnh này, khiến cho các tu sĩ ở giáo hội đag vận sức chờ phát động đều choáng váng.
Mà trong tửu lâu.
Sở Cuồng Nhân từ từ đi ra, nhìn Ngôn Húc bị tát bay, giọng điệu lạnh như băng nói: "Được một tấc lại muốn tiến một thước, ta con mẹ nó cho ngươi quá nhiều mặt mũi đúng không?!"
Tuy hắn mới đến, không muốn so chiêu.
Nhưng cũng không sợ chuyện này xảy ra.
Đối phương từng bước ép sát, nếu như hắn tiếp tục nhượng bộ, vậy hắn cũng không phải là Sở Cuồng Nhân, dám chọc hắn, quản ngươi là quang minh hay là hắc ám, tất cả đều phải xong đời.