← Quay lại trang sách

Chương 2069 Quân Vương lệnh, Chúc Long áp chế, Hắc Long chịu thua

Ngươi có nhận ra vật này không?"

Sở Cuồng Nhân lấy ra một tấm lệnh bài, lạnh nhạt nói ra.

Hắc Long cười lạnh một tiếng: "Ngươi cho rằng lấy ra một tấm thẻ bài là có thể bảo mệnh sao? Vậy ý nghĩ của ngươi không khỏi quá mức hão huyền đi, coi như..."

Còn chưa nói xong, khóe mắt Hắc Long thoáng liếc qua lệnh bài kia, sau đó trong mắt đột nhiên toát ra vẻ kinh nghi bất định.

Sau khi hắn phát giác ra khí tức của lệnh bài, cũng há to miệng, một bộ trợn mắt hốc mồm, mắt rồng trừng đến mức còn lớn hơn so với Sở Cuồng Nhân.

"Cái này, đây là... Quân Vương lệnh!!"

"Là Quân Vương lệnh của quân thượng! Chuyện này sao có thể!!"

Hắc Long nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân, giọng điệu lạnh lùng nói: "Rốt cuộc ngươi lấy được tấm lệnh bài này từ nơi nào, nhanh chóng thành thật khai báo!!"

"Quân thượng của ngươi tự tay giao cho ta, hắn từng nói, chỉ cần ta cầm nắm lệnh này, toàn bộ người của Hắc Ám nhất tộc, đều nghe ta điều khiển."

"Bây giờ quân thượng ở nơi nào?"

"Không thể trả lời."

"Không nói ta liền ăn ngươi!"

Hắc Long nổi giận gầm lên một tiếng, long uy bá đạo bao phủ ra, giống như nguyên một mảnh tinh hệ đang đè ép Sở Cuồng Nhân.

Nhưng Sở Cuồng Nhân lại căn bản không sợ, ánh mắt lại trở nên ngưng trọng, trên người bộc phát ra một luồng long uy mạnh mẽ, chợt quát một tiếng: "Ngươi dám!!"

Đùng!!

Hắc ám chấn động.

Chỉ thấy ở trên người Sở Cuồng Nhân, có khí huyết bá đạo phóng lên tận trời.

Cùng lúc đó, cũng có một luồng long khí đan xen ở trong đó.

Nháy mắt.

Khí huyết và long khí giao dung, hóa thành một long ảnh toàn thân đỏ thẫm, hai mắt nhìn Hắc Long, lạnh nhạt đến mức nhìn không ra một chút tâm tình.

Nhưng Hắc Long, lại cảm nhận được một luồng uy nghiêm kinh khủng.

Huyết mạch của hắn đang run sợ.

Linh hồn của hắn đang sợ hãi.

"Cái này, đây là... Chúc Long!!"

Hắc Long không thể tin được.

Hồng Mông đại thế giới, chính là khởi nguyên của chư thiên vũ trụ, mà ở trên Hồng Mông đại thế giới, cũng có chủng tộc như Long tộc.

Mà Chúc Long thì là dị số trong Long tộc, là nhân vật mạnh nhất.

Thậm chí còn có ghi chép, con Chúc Long thứ nhất là khởi nguyên của Long tộc.

Cho dù là Tổ Long nhất mạch cao cao tại thượng nhất trong Long tộc, tại thời điểm đối mặt với Chúc Long, cũng sẽ không tự chủ mà thấp hơn một đầu.

Có thể nói, sức mạnh Chúc Long có tác dụng khắc chế đối với tất cả Long tộc!

"Sức mạnh Chúc Long ở loại trình độ này, tuyệt đối không phải là loại Ngụy Long chỉ lây dính một chút huyết mạch của Chúc Long, có thể khiến cho huyết mạch của ta cũng phải cảm thấy e ngại, đây tuyệt đối là huyết mạch Chúc Long thuần khiết nhất!!"

"Chẳng lẽ, hắn có quan hệ gì đó với Nguyên Sơ Chúc Long sao?!"

Hắc Long có chút mơ hồ.

Nguyên Sơ Chúc Long, đó là một trong những nhân vật kinh khủng nhất bên trong chư thiên vũ trụ!

Cho dù là quân thượng của hắn cũng không bằng.

Tên trước mắt này không chỉ có Quân Vương lệnh của quân thượng hắn, thậm chí còn có quan hệ với Nguyên Sơ Chúc Long, đây là bối cảnh gì vậy?!

Mình vừa phá phong ấn thì gặp phải loại tồn tại này, không khỏi quá xui xẻo đi.

Sở Cuồng Nhân nhìn vẻ sợ hãi lộ ra trong mắt Hắc Long, trong lòng âm thầm nhẹ nhàng thở ra, rất tốt, xem ra mình đã đánh cược đúng rồi.

Sức mạnh Chúc Long này quả thật có ảnh hưởng đối với đối phương.

Hơn nữa, hiệu quả vượt xa dự đoán của mình.

"Tiểu tử, ngươi đi đi, ta không giết ngươi."

Hắc Long lạnh giọng nói ra.

"Bây giờ không phải là vấn đề ngươi giết ta hay không, ta có Quân Vương lệnh của quân thượng nhà ngươi, ta muốn ngươi làm cái gì, ngươi liền phải làm cái đó." Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói, vuốt vuốt Quân Vương lệnh, bộ dạng không sợ gì cả.

Nhìn thấy thái độ này của hắn, Hắc Long giận tím mặt.

Muốn hắn làm cái gì thì làm cái đó?

Con mẹ nó!

Hắc Ám Tà Long hắn, chính là một trong những nhân vật mạnh nhất bên trong Hắc Ám nhất tộc, bị Giáo Hội Quang Minh liệt vào một trong bát đại dị đoan!

Đặt ở chư thiên vũ trụ, cũng là nhân vật nổi tiếng có tiếng tăm.

Hiện tại lại bị một con kiến hôi Hợp Đạo điều khiển?

Có lầm hay không!

"Tiểu tử, ngươi đừng có được voi đòi tiên!"

"Quân Vương lệnh ở đây, ngươi dám không theo?!"

Ánh mắt Sở Cuồng Nhân ngưng trọng: "Ngươi có tin là, ta nói việc này cho quân thượng của ngươi, ngươi đoán hắn sẽ xử trí ngươi như thế nào?"

"Ngươi uy hiếp ta?"

"Phải thì như thế nào?!"

"Tốt, tiểu tử tốt, xem như ngươi lợi hại, ngươi muốn ta làm cái gì?"

Hắc Long sợ.

Hắc Ám nhất tộc, ngoại trừ số rất ít mấy tên bên ngoài, phần lớn Hắc Ám nhất tộc, đều lấy Hắc Ám Ma Quân vi tôn, không người nào không thuận theo.

Hắc Long còn là tùy tùng trung thực của Hắc Ám Ma Quân.

"Ta mới tới Hồng Mông đại thế giới, vừa lúc cần một vật cưỡi..."

"Ngươi làm càn!!"

Hắc Long nổi giận gầm lên một tiếng, đôi mắt rồng đều là tơ máu.

Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt nhìn Hắc Long.

Mà đối phương, tức giận đến nhe răng trợn mắt, hung tợn nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân nói ra: "Đời này, ngoại trừ quân thượng có thể trèo lên đầu ta ra, cho dù là phụ vương ta là Hắc Long Vương cũng đừng hòng, huống chi là ngươi!!"

"Thật sao?"

Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng, cũng không cưỡng cầu đối phương nữa: "Đã như vậy thì ở bên cạnh ta, làm tay chân cho ta như thế nào?"

Không thể làm vật cưỡi, thì làm tay sai đi.

Hắc Long lộ ra vẻ suy tư.

Sở Cuồng Nhân nói thầm một tiếng có hi vọng, tiếp tục nói: "Ta và quân thượng nhà ngươi có một cọc giao dịch, nếu ta xảy ra chuyện, vậy thì người bị ảnh hưởng lớn nhất chính là quân thượng nhà ngươi, ngươi cẩn thận nghĩ cho rõ, muốn ở bên cạnh ta hay không?"

"Được."

Hắc Long gật gật đầu: "Ta làm tất cả, cũng là vì quân thượng!"

"Sự trung tâm của ngươi, khiến người ta khâm phục."

"Đó là tất nhiên."

Hắc Long ngẩng đầu lên, có chút đắc ý.

Sở Cuồng Nhân nhếch miệng.

Đắc ý cái quỷ.

Có điều phen thăm dò này của hắn, cũng coi như nắm giữ được đại khái quyền hạn của Hắc Ám Quân Vương lệnh này, quyền hạn quả thật là rất lớn.

Nhưng cũng không phải không có điểm mấu chốt.

Về sau gặp phải người của Hắc Ám nhất tộc, cũng sẽ làm việc dễ dạng hơn.

Nếu như vận dụng tốt, thì trước khi hoàn thành giao dịch với Hắc Ám Ma Quân, trong tay hắn sẽ có một thế lực khả quan có thể sử dụng.

"Đi thôi."

Sở Cuồng Nhân nói ra.

Mang theo Hắc Long, liền muốn rời khỏi Thiên Dương thành.

"Chờ một chút, ta vừa đột phá phong ấn, cần một số thuốc bổ để khôi phục sức mạnh, đợi ta ăn sạch những người này rồi lại nói."

Hắc Long nhìn về phía những người bị vây trong bóng tối nói.

Hơn phân nửa tu sĩ của Thiên Dương thành đều bị hắn vây khốn, tuy toàn bộ cộng lại cũng không bằng một tên Sở Cuồng Nhân, nhưng dầu gì cũng có chút tác dụng.

"Ngươi muốn thuốc bổ, chỗ ta còn nhiều, rất nhiều, hiện tại không nên lãng phí thời gian ở chỗ này, người của Giáo Hội Quang Minh có thể đến bất cứ lúc nào."

Sở Cuồng Nhân nói ra.

Thời điểm Hắc Long phá phong ấn, người của giáo hội ở Thiên Dương thành đã cầu viện với bên ngoài.

Nếu tiếp tục trì hoãn, quân đội của giáo hội sẽ đuổi tới, đến lúc đó muốn rời khỏi cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

"Hừ, người của giáo hội, đến bao nhiêu thì ta ăn bấy nhiêu."

Hắc Long hừ lạnh một tiếng.

Tuy là nói như vậy, nhưng hắn cũng biết, bây giờ mình vẫn chưa khôi phục đỉnh phong, vẫn tận lực không cứng đối cứng với cường giả giáo hội thì tốt hơn.

...

Trên bầu trời của Thiên Dương thành.

Một màn ánh sáng màu đen bao phủ nơi đây.

Nơi xa.

Mấy tu sĩ mặc trên người một bộ hắc bào có chút lo lắng.

"Tại sao Hắc Long đại nhân còn không ra."

"Đúng vậy, nếu tiếp tục trì hoãn, thì quân đội của giáo hội sẽ tới."

Mấy người kia là tu sĩ của Hắc Ám nhất tộc, cũng là người giải phong ấn cho Hắc Long.

Vốn dĩ, dựa theo kế hoạch của bọn họ, sau khi Hắc Long giải phong ấn, lập tức rời khỏi Thiên Dương thành, tránh cứng đối cứng với người của giáo hội.

Nhưng không nghĩ tới, bởi vì Hắc Long bị phong ấn nhiều năm, trong lòng có hận muốn phát tiết một phen, nên chậm trễ đến lúc này vẫn chưa rời đi.

"Ai, nghe nói Hắc Long này trung thành tuyệt đối với quân thượng, nhưng đáng tiếc, tính tình lại quá mức lỗ mãng, quả là thế."

Một tu sĩ không khỏi cảm khái một tiếng.