← Quay lại trang sách

Chương 2094 Mạt Nhật Chi Ám và quang minh chi chủng xung đột, Quang Minh Hữu Thiên Vương trấn áp hai đại dị đoan

Ngươi, thật đáng thương."

Một câu Sở Cuồng Nhân kích thích Ngục Viêm thật sâu.

Chính mình cực cực khổ khổ tìm ra Mạt Nhật Chi Ám này, làm xong tất cả chuẩn bị, chỉ đợi đến lúc thu thập, trở thành Hắc Ám Ma Quân kế tiếp.

Không nghĩ tới, tất cả đều thành công dã tràng.

Mạt Nhật Chi Ám, vậy mà tự mình lựa chọn Sở Cuồng Nhân?!

Như thế thì tính là gì?!

Không phải bản thân mình trở thành một trò cười sao?

"Đáng chết, đáng chết!"

"Sở Cuồng Nhân, trả Mạt Nhật Chi Ám lại cho ta!"

Ngục Viêm nổi giận gầm lên một tiếng.

Đại đạo Hắc Ám phun trào, hắc hỏa vô biên bùng cháy, lao về phía Sở Cuồng Nhân.

Nhưng vào lúc này.

Toàn bộ cấm chế của không gian dưới lòng đất đã bắt đầu sụp đổ.

Ngục Viêm biến sắc, không gian dưới lòng đất này dùng để trấn áp Mạt Nhật Chi Ám, nhưng bởi vì trận chiến của hai người, lại thêm Mạt Nhật Chi Ám bị thu giữ, nơi này đã sắp sụp đổ.

Nếu kết cấu của không gian dưới lòng đất sụp đổ, thì sẽ hình thành uy lực vô cùng cường đại, cho dù là cảnh giới Đại Đạo cũng rất khó sống sót.

"Đáng chết, nên rời đi trước mới được."

Ngục Viêm thâm độc nhìn thoáng qua Sở Cuồng Nhân, hắn đã quyết định, ra khỏi không gian dưới lòng đất này, cho dù phải bỏ ra cái giá gì, cũng phải giết đối phương, đoạt lại Quân Vương lệnh và Mạt Nhật Chi Ám.

Dù là vì thế mà trở mặt thành thù với Hắc Huyền cũng sẽ không tiếc.

Trên thực tế, hắn cũng không hề quan tâm chuyện này.

Ngục Viêm xông ra khỏi không gian dưới lòng đất, mà Sở Cuồng Nhân cũng dự định rời đi, nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, hắn cảm thấy ở ngực trùng xuống, giống như sức mạnh bên trong có chút khống thể chế không nổi.

Chuyện gì xảy ra?!

Tâm niệm của Sở Cuồng Nhân chuyển động, tuần tra tình huống trong cơ thể.

Chỉ thấy Mạt Nhật Chi Ám vừa mới chui vào trong cơ thể mình, đúng là bạo phát xung đột với quang minh chi chủng trong cơ thể hắn!!

Móa!

Trong lòng Sở Cuồng Nhân thầm mắng một tiếng.

Hai luồng sức mạnh này trùng kích, đúng là làm sức mạnh của bản thân hắn bị mất kiểm soát.

Chỉ thấy Mạt Nhật Chi Ám tiêu tán ra một luồng sức mạnh hắc ám, điên cuồng đánh về phía quang minh chi chủng, muốn trục xuất nó ra khỏi cơ thể của Sở Cuồng Nhân.

Mà quang minh chi chủng cũng không phải ăn chay.

Bạch quang lưu chuyển, sức mạnh quang minh bao phủ, chống cự sự ăn mòn của hắc ám.

Lúc này.

Hắc Ám Quân Vương lệnh trong cơ thể Sở Cuồng Nhân chấn động, một luồng sức mạnh hắc ám phun ra ngoài, đúng là kết hợp với Mạt Nhật Chi Ám.

Hiển nhiên, luồng sức mạnh này chính là nguyên nhân Mạt Nhật Chi Ám lựa chọn mình.

Hai luồng sức mạnh này, ẩn ẩn có cộng hưởng.

Sức mạnh hắc ám của nó phóng đại, Sở Cuồng Nhân cảm giác dường như thân thể biến thành một lỗ đen, muốn nhấn chìm tất cả ánh sáng.

Nếu có người nhìn thấy Sở Cuồng Nhân bây giờ, tất nhiên sẽ hết sức kinh ngạc.

Hiện tại, trong lỗ chân lông của hắn không ngừng có hắc khí tiêu tán ra, một luồng sức mạnh hắc ám làm cho người ta sợ hãi, rung động phương thiên địa này.

Giống như một Ma Thần đi ra từ trong bóng tối, cực kì kinh khủng.

Ở trong cơ thể hắn, quang minh chi chủng bị sức mạnh hắc ám trùng kích, giống như bị chọc giận, chấn động, tiếp đó, bộc phát ra hàng tỷ hoa quang!

Ánh sáng cuồn cuộn, trong nháy mắt đã chế trụ sức mạnh hắc ám trong cơ thể Sở Cuồng Nhân, luồng sức mạnh hắc ám kia cấp tốc co vào tựa như tia chớp, rút vào bên trong khối Rubic màu trắng, cũng tản ra khí tức quang minh nhàn nhạt.

Sở Cuồng Nhân biết, ở bên trong khối Rubic màu trắng kia cũng ẩn chứa sức mạnh hắc ám khi kết hợp Mạt Nhật Chi Ám và Quân Vương lệnh.

Khối Rubic màu trắng kia, tựa như một phong ấn ngưng tụ từ sức mạnh quang minh.

Sở Cuồng Nhân biết, nhưng quang minh chi chủng lại không biết.

Giờ phút này nó đang phát tán ra sức mạnh quang minh vô cùng bàng bạc, sức mạnh cường đại hơn gấp mười lần, gấp trăm lần luồng sức mạnh hắc ám trước kia.

Luồng sức mạnh này, đang điên cuồng cọ rửa toàn thân Sở Cuồng Nhân.

Giống nhưu đang tiến hành cải tạo thân thể của hắn?

Sở Cuồng Nhân cau mày lại, để Tiểu Ái phân tích một chút.

"Quang minh chi chủng, đang cải tạo thể chất của chủ nhân, giúp người càng thêm thích ứng với Quang Minh chi đạo, đây là cải tạo lành tính, không cần lo lắng..."

Sở Cuồng Nhân cười khổ một tiếng: "Thật ra ta không lo lắng thương tổn mà quang minh chi chủng này gây ra cho ta, mà chính là không gian dưới lòng đất này sắp sập."

Sức mạnh của quang minh chi chủng quá lớn, đã tràn ngập toàn bộ cơ thê của hắn.

Nhưng mấu chốt nhất là, luồng sức mạnh này do quang minh chi chủng thúc giục, nó làm theo ý mình, Sở Cuồng Nhân căn bản không có biện pháp thao túng.

Hiện tại hắn vẫn đứng tại chỗ, khó có thể động đậy.

Mà dường như quang minh chi chủng phát giác được ý nghĩ của Sở Cuồng Nhân, một luồng sức mạnh quang minh vô cùng mạnh mẽ tuôn ra, bao phủ bên ngoài thân thể của hắn, dần dần ngưng tụ thành một vòng sáng, bảo vệ hắn đến từng chân tơ kẽ tóc.

Lúc này Sở Cuồng Nhân mới an tâm một chút.

Một bên khác.

Ngục Viêm xông ra khỏi không gian dưới lòng đất.

Nhưng một màn đập vào mi mắt, lại khiến cho mắt của hắn đỏ đến muốn nứt ra.

Chỉ thấy toàn bộ Hắc Hỏa thành đã bị khói lửa bao trùm, Hắc Hỏa thành bị chiến hỏa bao phủ, tử thương vô số, ngay cả Hắc Huyền cũng là mình đầy thương tích nằm ở bên trong phế tích.

Ở trên đầu của hắn, một cô gái tóc vàng mặc một bộ ngân giáp đứng lơ lửng trên không.

Một luồng khí tức mênh mông, từ trong cơ thể của đối phương lưu chuyển ra.

Khiến Ngục Viêm đều có chút tim đập nhanh.

"Là nàng, Quang Minh Hữu Thiên Vương!!"

Ngục Viêm nhận ra đối phương, hết sức kinh ngạc.

Sắc mặt hắn vô cùng âm trầm: "Vậy mà giáo hội lại phái nàng tới đây, hơn nữa, còn hết lần này tới lần khác thừa dịp ta chuẩn bị thu lấy Mạt Nhật Chi Ám, đáng chết!!"

Lời còn chưa dứt.

Chỉ thấy mặt đất ở phía sau hắn đã sụp đổ.

Sức mạnh kinh khủng từ dưới đất tiết ra, trùng kích toàn bộ Hắc Hỏa thành.

Một cái hố to lớn hình thành.

Vết rách như vô số mạng nhện, lấy cái hố này làm trung tâm, khuếch tán ra bốn phương tám hướng, làm cho hình dạng mặt đất của Hắc Hỏa thành đại biến.

Không gian dưới lòng đất sụp đổ.

Dạng động tĩnh này, tất nhiên dẫn tới sự chú ý của không ít người.

"Chuyện gì xảy ra?"

"Luồng sức mạnh này, là từ dưới đất truyền đến!"

Mọi người vô cùng kinh ngạc.

Hắc Huyền nhìn lại, trong mắt ẩn ẩn lộ ra vẻ lo lắng.

Mà Ngục Viêm nhìn lên phế tích, cau mày lại: "Vì sao Sở Cuồng Nhân chưa hề đi ra, chẳng lẽ là chết dưới đất sao?"

Không đúng.

Thực lực của Sở Cuồng Nhân không đến mức không thể ra khỏi đó mới đúng.

Quang Minh Hữu Thiên Vương cũng chú ý tới không gian dưới lòng đất bị sụp đổ, càng chú ý tới sức mạnh hắc ám tiêu tán ra từ trong đó.

"Chỗ đó chính là nơi phong ấn Mạt Nhật Chi Ám sao? Còn có, người kia là... Bát đại dị đoan, Ngục Viêm!"

Ánh mắt nàng ngưng trọng, đưa tay ra, sức mạnh quang minh vô biên đổ xuống.

Nhất thời, một trường mâu ngưng tụ, bắn về phía Ngục Viêm.

"Vẫn cường đại như thế."

Ánh mắt Ngục Viêm vô cùng ngưng trọng, đánh ra một quyền, hắc hỏa bá đạo bùng cháy, đánh thẳng vào Quang Minh Chi Mâu.

Nhưng khi cả hai trùng kích, hắn lại bay ngược ra sau, ở ngực bị trúng một kích, nhịn không được mà phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên trắng bệch.

"Đáng chết, không ép được thương thế khi đánh một trận với Sở Cuồng Nhân."

Hắn nhìn thoáng qua Hắc Huyền, cắn răng nói: "Hắc Huyền, ngươi và ta liên thủ phá vòng vât, thoát khỏi Quang Minh Hữu Thiên Vương trước."

Hắn dự định bỏ lại Hắc Hỏa thành.

"Sở Cuồng Nhân đâu?!" Hắc Huyền nhịn không được mà mở miệng hỏi.

"Nói rất dài dòng, phá vây trước!"

Ngục Viêm nói ra, triệu tập binh mã của Hắc Hỏa thành, bắt đầu tổ chức phản kích.

Sắc mặt Quang Minh Hữu Thiên Vương lộ ra một nụ cười lạnh.

Dung mạo của nàng cực đẹp.

Cười rộ lên nhìn cũng rất đẹp.

Nhưng lúc này, lại cho mọi người một loại hàn ý âm trầm.

"Muốn đi, ý nghĩ cũng quá hão huyền rồi!"

Quang Minh chi đạo trên người nàng sôi trào, áp chế Hắc Hỏa thành, khí tức vô cùng bá đạo, khiến người của Hắc Ám nhất tộc rùng mình!

Sắc mặt đám người Hắc Huyền, Ngục Viêm vô cùng ngưng trọng, chuẩn bị buông tay đánh cược một lần.