← Quay lại trang sách

Chương 2104 Kịch chiến với Ác Ma Chi Vương, sức mạnh linh hồn cường đại

Bên trong thế giới tinh thần của Sở Cuồng Nhân.

Ác Ma Chi Vương đang lười biếng ngồi bên trên vương vị, quan sát Sở Cuồng Nhân.

Một luồng uy áp không có gì sánh kịp tiêu tán ra, đây là lần đầu tiên Sở Cuồng Nhân cảm nhận được uy áp linh hồn ở cấp bậc cao như thế.

Sức mạnh linh hồn đối phương, không chỉ cao hơn bản thân một hai cảnh giới, tuyệt đối đã vượt qua cảnh giới Siêu Thoát!

Mà hiện tại cảnh giới linh hồn Đhắn, chỉ là tầng thứ Hỗn Độn mà thôi.

Lần này cơ bản không có đường đánh.

Tuy nói như thế, nhưng Sở Cuồng Nhân vẫn không có dự định từ bỏ.

"Không chiến mà bại, đây không phải là phong cách của ta."

Sở Cuồng Nhân nỉ non nói.

Ánh mắt dần dần ngưng trọng lên.

Hắn biết, đây là một trong những nguy cơ bên trong cuộc đời của hắn.

"Tiểu gia hỏa, nói cho ta biết, tên của ngươi."

"Sở Cuồng Nhân."

"Ta nhớ kỹ cái tên này, có thể trở thành ký thể của Ác Ma Chi Vương vĩ đại, đây là vinh hạnh của ngươi, ngươi yên tâm, tiểu tử thú vị giống như ngươi, là lần đầu tiên ta gặp, ta sẽ không giết ngươi, cùng lắm là phong ấn ngươi trước, từ từ nghiên cứu." Ác Ma Chi Vương nghiền ngẫm nói.

Giống như nhất định phải có được cơ thể của Sở Cuồng Nhân.

"Ha, hươu chết vào tay ai, vẫn còn chưa biết."

Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng.

Sau đó, đưa tay ra, thúc giục sức mạnh linh hồn đến cực hạn, hóa thành một thanh Côn Ngô Kiếm nắm trong tay, chém ra một kiếm, kiếm quang linh hồn trùng trùng điệp điệp.

Một kiếm này, chỉ là thăm dò.

Ác Ma Chi Vương nâng tay ngọc lên, ngón tay ngọc tinh tế nắm lại trong hư không.

Bịch một cái.

Kiếm quang linh hồn kia đúng là giống như bọt biển, trực tiếp bị phá nát.

"Rất có tinh thần phản kháng, nữ vương ta rất thích ngươi."

Ác Ma Chi Vương kiều mị cười nói.

Sau đó, ánh mắt nàng ngưng trọng, mây đen vô biên bốn phía phun trào, hóa thành một chưởng ấn màu đen to lớn, từ trên trời giáng xuống, sức mạnh vô cùng cường đại.

Ở trong đó ẩn chứa uy áp linh hồn vô biên, khiến ánh mắt Sở Cuồng Nhân có chút ngưng trọng, hắn cũng không giấu dốt, sức mạnh linh hồn đổ xuống.

Ong ong ong...

Một quả chuông lớn màu tím, ngưng tụ ở trong hư không.

Tiếng chuông quanh quẩn bốn phía.

Đánh thẳng vào chưởng ấn màu đen che lấp trời đất kia, nhưng chưởng ấn vẫn như thế chẻ tre như cũ, giống như một vùng trời trấn áp xuống.

Sở Cuồng Nhân cũng là không ngoài ý muốn đối với chuyện này, hoặc là nói, nằm trong dự liệu.

Chỉ thấy Côn Ngô trong tay hắn chuyển động, ngàn vạn kiếm khí bắn ra, trùng trùng điệp điệp, hóa thành một dòng thác kiếm khí, trùng kích chưởng ấn!

Đùng!

Tử Thần Chung, kiếm khí linh hồn.

Hai loại công kích vừa ra, cuối cùng cũng miễn cưỡng đỡ được một kích này.

Nhưng công kích của Ác Ma Chi Vương, chỉ vừa mới bắt đầu.

"Để ta xem một chút, ngươi có thể làm tới loại trình độ gì."

Ác Ma Chi Vương khẽ cười một tiếng.

Tay ngọc mảnh khảnh lại nâng lên một lần nữa, trấn áp về phía Sở Cuồng Nhân.

Chưởng ấn cự đại lại ngưng tụ lần nữa.

Nàng không hề dùng pháp môn linh hồn cao thâm huyền ảo gì, chỉ dùng sức mạnh linh hồn bình thường để tiến hành trấn áp đối với Sở Cuồng Nhân.

Nhưng chính là loại biện pháp đơn giản trực tiếp này, lại mang đến áp lực thật lớn cho Sở Cuồng Nhân, sức mạnh linh hồn của đối phương quá dồi dào.

"Linh hồn chi hỏa!"

"Hồn Chi Nhận!"

"U Minh Chi Đao!"

Sở Cuồng Nhân thi triển các loại pháp môn có quan hệ với linh hồn mà mình học được ở cấm khu linh hồn, chống lại Ác Ma Chi Vương.

Hơn mười chiêu tiếp theo.

Hắn đánh tan ba lần tiến công của đối phương.

Ba lần tiến công này, sức mạnh của đối phương lần sau cường đại hơn lần trước.

Giống như không có cực hạn.

"Tuy nói đạo sức mạnh linh hồn này của ta không đến một phần vạn so với bản thể, nhưng cũng có thể so với cường độ linh hồn của đại đạo Chí Thánh."

"Ngươi có thể liên tục đánh tan công kích của ta, rất không tệ."

Ác Ma Chi Vương nhìn Sở Cuồng Nhân, lộ ra tán vẻ thưởng.

Sở Cuồng Nhân âm thầm kinh hãi.

Không đến một phần vạn đã có thể so với đại đạo Chí Thánh.

Vậy bản thể chân chính, tu vi, sẽ cường đại đến cỡ nào?!

Chỉ sợ ở bên trong cảnh giới quân vương, cũng ít có người có thể so sánh.

"Chiêu tiếp theo này, ta sẽ nghiêm túc."

Ác Ma Chi Vương cười một tiếng.

Nhấc tay lên, thế giới tinh thần bốn phía lại uy nghiêm hơn một chút, dường như bởi vì đối phương sắp thi triển sức mạnh mà lâm vào bên trong ngưng trệ ngắn ngủi.

"Không tốt!"

Đồng tử của Sở Cuồng Nhân hơi hơi co rụt lại.

Hắn không nói hai lời, thúc giục vũ trụ tùy thân trong cơ thể.

Đột nhiên, linh hồn của hắn được ý chí đại đạo gia tăng, trở nên tăng vọt.

Lại trong nháy mắt, đột phá cực hạn của cảnh giới Hỗn Độn!

Đạt đến cảnh giới linh hồn siêu thoát!

"Hắc Ám Vô Gian!"

Ngay sau đó, ánh mắt hắn ngưng trọng, không gian tinh thần bốn phía sản sinh biến hóa, lâm vào trong một mảnh bóng tối vô cùng thâm thúy.

Chính là pháp môn tu hành linh hồn của Minh Thần ngày xưa, lúc này, khi hắn thi triển ra, uy lực của nó so với Minh Thần ngày xưa chỉ có hơn chứ không kém.

"Thú vị."

"Ác ma, Mị Thần Ảnh!"

Ác Ma Chi Vương khẽ cười nói, lần đầu tiên thi triển ra chiêu thức của ác ma.

Chỉ thấy sức mạnh linh hồn dồi dào ngưng tụ thành một mị ảnh đen nhánh trong nháy mắt, tay nàng cầm một lưỡi dao sắc bén, chớp mắt đã lướt đến bên người Sở Cuồng Nhân.

Mị ảnh chém ra một đao, khí tức sắc bén giống như muốn hàon toàn xé rách đối phương.

Lúc này.

Trên người Sở Cuồng Nhân có một đạo thanh quang chiếu rọi.

Hỗn Độn Thanh Liên từ từ nở rộ.

Vật này có hiệu quả bảo vệ linh hồn, đỡ được một kích cho Sở Cuồng Nhân.

Nhưng bởi vì một trảm này, vài miếng lá sen của Hỗn Độn Thanh Liên bị trực tiếp chém nát, chuyện này khiến Sở Cuồng Nhân không khỏi hơi xúc động.

Vật này làm bạn với hắn nhiều năm, bây giờ cũng dần dần lạc hậu.

Hắn không có thời gian phiền muộn.

Sau khi ngăn lại một kích của Ác Ma Chi Vương, giữa ngón tay Sở Cuồng Nhân có từng đoá từng đoá hoa sen màu trắng nở rộ, hóa thành ngàn vạn mưa hoa bay lượn ra.

Chính là Bồ Đề Tam Muội!

Pháp môn tu hành này, có thể tẩy đi tham sân si của con người.

Loại hiệu quả kỳ diệu này, không khác nào tẩy não.

Có thể nói là cùng một nhịp thở với linh hồn chi đạo.

Hắn mạo hiểm thử một lần, muốn nhìn xem nó có tác dụng đối với Ác Ma Chi Vương hay không.

Ngàn vạn mưa hoa rơi vào trên người đối phương.

Chỉ thấy khuôn mặt kiều diễm kia của đối phương lộ ra hoảng hốt trong một cái chớp mắt.

"Hữu dụng!"

Hai mắt Sở Cuồng Nhân tỏa sáng.

Thừa cơ hội này, hắn thúc giục sức mạnh linh hồn đến cực hạn, hóa thành một quả chuông lớn màu tím trong hư không, đột nhiên gõ vang!

Ong ong ong...

Tiếng chuông quanh quẩn ra, trùng trùng điệp điệp, tầng tầng lớp lớp.

Ác Ma Chi Vương bị sức mạnh bực này công kích, trên người đột nhiên có một lượng lớn sức mạnh linh hồn tiêu tán ra, điên cuồng dũng mãnh lao về phía Sở Cuồng Nhân.

Hiệu quả của Hắc Ám Vô Gian được phát động!

Khi đối phương bị thương tổn, sức mạnh linh hồn sẽ bị người thi triển chiêu này thu lấy.

Sức mạnh linh hồn của Ác Ma Chi Vương vô cùng không tầm thường, chỉ trong nháy mắt, liền khiến cho cảnh giới linh hồn của Sở Cuồng Nhân tăng lên một đoạn.

Nhưng đột nhiên.

Một lượng lớn ác ý từ trong cơ thể hắn ầm ầm bạo phát!

Điên cuồng đánh thẳng vào tinh thần của hắn.

Lệ khí vô biên, giống như muốn kéo hắn vào bên trong vòng xoáy điên cuồng.

Sở Cuồng Nhân vội vàng thúc giục Bồ Đề Tam Muội, làm tan rã luồng lệ khí này, lòng còn sợ hãi: "Luồng ác niệm này, có chút đáng sợ."

Ác niệm này, giống như ẩn chứa ác niệm của vạn linh trên thế gian!

Cực kỳ đáng sợ.

"Ha ha, sức mạnh linh hồn của ta, ngươi có hài lòng không?"

Lúc này.

Ác Ma Chi Vương cũng lấy lại tinh thần từ trong công kích của Sở Cuồng Nhân, tuy tiêu hao một số sức mạnh linh hồn, nhưng đối với nàng mà nói, dường như không ảnh hưởng đến toàn cục.

Năm ngón tay của nàng hơi hơi nắm một cái trong hư không.

Ầm!

Hắc Ám Vô Gian bị sức mạnh linh hồn mênh mông của nàng trùng kích.

Chỉ trong một khoảnh khắc, trực tiếp tán loạn.

Hai bên lại trở về bên trong không gian tinh thần của Sở Cuồng Nhân lần nữa.

Mà Ác Ma Chi Vương nhìn Sở Cuồng Nhân, vô cùng hứng thú nói ra: "Tiểu gia hỏa, một chiêu vừa rồi của ngươi rất không tệ, dùng lại lần nữa đi, thế nào?"