Chương 2162 Giết Độc Cô Không, Độc Cô Bất Bại phẫn nộ, ý nghĩ sáng tạo thế lực
Thông Thiên giáo chủ, một trong Tam Thanh của vũ trụ Bàn Cổ.
Hắn có địa vị rất cao ở bên trong cũ trụ Bàn Cổ, nhưng mà, sau khi đi vào Hồng Mông đại thế giới, hắn lại rõ ràng thực lực của mình còn chưa đủ mạnh mẽ.
Đại ca của hắn là Lý Quân đã tấn cấp làm đại đạo.
Mà hiện tại, hắn lại vẫn chỉ ở cảnh giới Hỗn Nguyên thất huyền.
Chuyện này khiến cho hắn, có chút nóng nảy.
Cho nên mới tiến vào bên trong Đại Đạo Linh Giới tìm kiếm cơ duyên, không nghĩ tới, cơ duyên vẫn còn chưa tìm được, thì đã gặp phải một nhân vật khó giải quyết trước.
Thông Thiên nhìn nam tử áo đen trước mắt, ánh mắt ngưng trọng.
Độc Cô Không, đứng thứ hai mươi sáu phía trên Hỗn Nguyên bảng.
Đến từ vũ trụ Kiếm chi.
Tu vi, sớm đã đạt đến cảnh giới Hỗn Nguyên Cửu Huyền.
Đối phương, nhìn trúng Tru Tiên Kiếm Trận của mình.
"Muốn kiếm trận, liền phải xem bản lĩnh của ngươi." Thông Thiên lạnh nhạt nói ra.
Chỉ thấy hắn ngưng tụ kiếm chỉ, Tru Tiên Tứ Kiếm lại bay lên không trung lần nữa, vờn quanh người hắn, ngàn vạn kiếm khí vô cùng rộng rãi, lạnh thấu xương.
Độc Cô Không không khỏi tán thưởng một tiếng: "Hảo kiếm trận."
Hắn sinh ra ở vũ trụ Kiếm chi.
Nghe tên liền biết, đó là một vũ trụ có liên quan mật thiết với kiếm, kiếm tu trong đó, nhiều không kể xiết, và pháp môn tu hành có liên quan tới kiếm cũng có một bó to, cùng loại với kiếm trận này, tất nhiên cũng không ít.
Thế nhưng Độc Cô Không lại nhìn trúng Tru Tiên Kiếm Trận này.
Trận này vô cùng bất phàm, lại còn có tiềm lực phát triển rất lớn.
Cho dù là ở vũ trụ Kiếm chi, trận pháp có thể so sánh với Tru Tiên Kiếm Trận này, cũng không có bao nhiêu, đây cũng là nguyên nhân mà hắn ngấp nghé trận này.
"Thánh Linh Kiếm Quyết, Kiếm Cửu!" Tay Độc Cô Không cầm trường kiếm, chém ra một kiếm.
Kiếm khí mênh mông, chấn động toàn bộ Tru Tiên Kiếm Trận.
Thánh Linh Kiếm Quyết, đây là một loại công pháp tối cao trong Kiếm chi vũ trụ, cho dù là đặt ở bên trong công pháp cấp Hồng Mông, cũng không tính là kém.
Công pháp này, có thể phát huy kiếm đạo đến mức độ vô cùng tinh tế.
Ầm!!
Kiếm khí và kiếm trận va chạm tới cực hạn, Thông Thiên lại bị đẩy lui lần nữa.
Tu vi của hắn và Độc Cô Không có chênh lệch quá lớn, tuy rằng dựa vào Tru Tiên Kiếm Trận này, bản thân có thể miễn cưỡng chống lại, nhưng cũng chỉ là miễn cưỡng mà thôi.
"Hồng Mông đại thế giới, quả nhiên là khởi nguyên của chư thiên, một lần lịch luyện tùy tiện, cũng có thể gặp phải người mạnh như thế." Thông Thiên không khỏi cảm khái.
"Lại cho ngươi một cơ hội, giao trận đồ của kiếm trận ra!" Độc Cô Không lại lạnh giọng nói ra lần nữa.
Lúc này.
Trong trời cao, một trận uy áp kinh khủng từ trên trời giáng xuống.
Trùng trùng điệp điệp.
Chỉ thấy bên trong hư không, một bóng người ngẩng đầu dậm chân đi ra, trên người có tiên huy lưu chuyển, giống như một vị Tiên Vương giáng trần.
Nhìn người tới, hai mắt Thông Thiên không khỏi tỏa sáng.
"Là Sở đạo hữu!"
Người tới, chính là Sở Cuồng Nhân.
Sau khi nhận ra khí tức của Thông Thiên, hắn đã cố ý đến đây xem xét.
"Thông Thiên đạo hữu, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ."
Sở Cuồng Nhân nhìn Thông Thiên, cười nhạt một tiếng.
"Sở đạo hữu, ngươi tới đây rất đúng lúc."
Sau khi Thông Thiên thấy Sở Cuồng Nhân vừa đến, không khỏi nhẹ nhàng thở ra, có loại cảm giác mọi chuyện đều ổn thỏa.
Mà Độc Cô Không nhìn Sở Cuồng Nhân, cau mày lại, ánh mắt ngưng trọng.
"Khí tức như thế, thực sự là người phi thường, rốt cuộc ngươi là ai?"
"Ngươi, am hiểu về kiếm?"
Sau khi Sở Cuồng Nhân thấy được kiếm trong tay của Độc Cô Không, từ tốn nói.
"Phải thì như thế nào."
"Một kiếm không chết, ngươi có thể rời đi.”
Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
Lập tức, trong nháy mắt, có một đạo kiếm khí bắn ra.
Hời hợt, nhưng lại khiến cho đồng tử của Độc Cô Không đột nhiên co rụt lại, trong chớp mắt này, hắn cảm nhận được một luồng áp lực không có gì sánh kịp!
"Không tốt!"
"Thánh Linh Kiếm Quyết, Kiếm Thập Tam!"
Sắc mặt Độc Cô Không đại biến, nâng trường kiếm trong tay lên, chém ra một nhát.
Thế nhưng khi kiếm và kiếm khí tiếp xúc.
Một tiếng phịch vang lên.
Trường kiếm gãy nứt, kiếm khí trực tiếp xẹt qua thân thể của Độc Cô Không.
Trời đất lặng im.
Sau đó, Độc Cô Không bị phân thành hai mảnh ngay tại chỗ, hoàn toàn thân tử đạo tiêu.
Sau khi Thông Thiên thấy cảnh này, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, người này khiến cho hắn cảm thấy vô cùng khó giải quyết, nhưng ở trong tay Sở Cuồng Nhân, hắn thậm chí ngay cả nửa chiêu thức cũng không thể chống cự, bị giết chết trong nháy mắt, cực kỳ dễ dàng.
"Ông trời ơi, Sở đạo hữu, hiện tại tu vi của ngươi đã đến bước nào rồi?" Thông Thiên không khỏi tò mò hỏi.
"Ha ha, Hỗn Nguyên Cửu Huyền."
"Hỗn Nguyên Cửu Huyền? Ngươi chắc chắn chứ?" Thông Thiên có chút hồ nghi.
Không phải là hắn chưa từng thấy qua tu sĩ Hỗn Nguyên Cửu Huyền.
Nhưng hắn thề, một kiếm hời hợt mà Sở Cuồng Nhân vừa mới phát ra kia, cho dù có thêm mấy Hỗn Nguyên Cửu Huyền, cũng không bằng.
Đây là cảnh giới Hỗn Nguyên?
Không phải là đùa hắn chứ.
"Chẳng lẽ đây chính là sức mạnh Hỗn Nguyên thống ngự ba ngàn đạo!" Thông Thiên nghĩ tới điều gì đó, hai mắt tỏa sáng.
Sở Cuồng Nhân khẽ gật đầu.
"Không nghĩ tới Sở đạo hữu ngươi lại thật sự thành công."
Thống ngự ba ngàn đạo.
Loại chuyện này, thật sự là không thể tưởng tượng được.
Thông Thiên không nghĩ tới, trên đời này lại có thể có người thành công.
Nếu là thống ngự ba ngàn đạo, Sở Cuồng Nhân có chiến lực ở loại trình độ này, cũng không phải là không thể hiểu.
Sau đó, Sở Cuồng Nhân và Thông Thiên đồng hành, tiếp tục chu du ở bên trong Đại Đạo Linh Giới này, một bên ôn chuyện, một bên thu thập đại đạo chi nguyên.
Một bên khác.
Một chỗ trong hư không, một vị nam tử cầm kiếm đang thu thập đại đạo chi nguyên.
Đột nhiên, thân hình của nam tử run lên, trong mắt lộ ra một tia sát ý lạnh như băng: "Là ai, dám giết bào đệ của ta!!"
Người này có tên là Độc Cô Bất Bại.
Đứng thứ bảy phía trên Hỗn Nguyên bảng, cũng đến từ vũ trụ Kiếm chi, và là huynh trưởng của Độc Cô Không, hai người này là huynh đệ, tâm thần tương liên, có cảm ứng lẫn nhau.
Tại thời điểm Độc Cô Không chết, Độc Cô Bất Bại cũng cảm ứng được.
Hắn giận tím mặt, sau đó trấn định lại, lập tức dẫn động kiếm tâm, đi theo cảm ứng trong bóng tối, tìm kiếm vị trí của Độc Cô Không.
Vút!
Rất nhanh, Độc Cô Bất Bại đi tới vị trí của Độc Cô Không, sau khi thấy được thi thể kia của đối phương bị phân thành hai mảnh, hai mắt tức đến đỏ thẫm.
"Hỗn trướng..."
Hắn cẩn thận cảm nhận khí tức trên thi thể.
"Là kiếm khí... Người đã giết chết Hư Không, là kiếm khách?! Khí tức của kiếm khí này, ta nhớ kỹ, ta nhất định muốn ngươi, phải bị chặt thành tám khối!" Giọng điệu của Độc Cô Bất Bại băng lãnh.
Kiếm khí chạy trong cơ thể, tiết ra, xé rách trường không đại địa.
Trong vòng nghìn dặm, tro bụi đầy trời.
...
"Há, Sở đạo hữu muốn sáng tạo một thế lực?" Sau khi Thông Thiên nghe xong ý nghĩ của Sở Cuồng Nhân, không khỏi kinh ngạc.
"Đúng vậy." Sở Cuồng Nhân gật gật đầu: "Vũ trụ Bàn Cổ ở trong chư thiên, thực lực tổng thể vẫn ở thế yếu, nếu chúng ta không đoàn kết lại, chỉ sợ tương lai sẽ bị người của các vũ trụ còn lại từng bước từng bước xâm chiếm, cho nên ta muốn chỉnh hợp sức mạnh của vũ trụ Bàn Cổ ở bên trong Hồng Mông đại thế giới, để ứng phó với tình thế hỗn loạn trong tương lai."
Ý nghĩ này, hắn đã có từ rất sớm trước đó.
Và nó cũng đã đang được thực hiện.
Hiện tại gặp phải Thông Thiên, hắn liền nói, đối phương là một trong Tam Thanh, tồn tại Tiên Cổ ở bên trong vũ trụ Bàn Cổ, có uy vọng cực cao.
Nếu như hắn có thể gia nhập vào thế lực mà hắn việc khai sáng, nhất định sẽ có thể hấp dẫn các tu sĩ còn lại từ vũ trụ Bàn Cổ đến đây.
"Ừm, ý nghĩ của Sở đạo hữu rất tốt, ta ủng hộ, sau khi trở về ta sẽ nói cho hai vị huynh trưởng, đến lúc đó, chúng ta cùng nhau đi đến thăm ngươi."
"Được rồi, vậy ta xin đợi ba vị ở Vạn Binh thành của Phong Vực."
"Vạn Binh thành, là Luyện Khí Chi Thành nổi danh kia?" Hai mắt Thông Thiên tỏa sáng.
"Chính xác, đến lúc đó, nếu như ba vị muốn luyện chế binh khí gì, hãy nói với ta một tiếng, bảo đảm sẽ làm cho ba vị hài lòng."
"Vậy thì ta không khách khí, Tru Tiên Tứ Kiếm này của ta, vừa lúc cần thăng cấp một chút, hi vọng đến lúc đó Sở đạo hữu đừng có tiếc nguyên liệu."
"Sẽ không."
Sở Cuồng Nhân cười ha ha nói, nguyên liệu sao, đến lúc đó lấy từ u Diệp Nhược là được rồi, dù sao cũng không phải là của hắn, dùng như thế nào cũng sẽ không tiếc.