← Quay lại trang sách

Chương 2166 Chênh lệch giữa đệ nhất và những người khác, trảm Độc Cô Bất Bại, Thiên Thần Tàng xuất thủ

Kiếm khí như bão, khóa chặt Sở Cuồng Nhân, nơi nó đi qua, hư không bị xé ra một lỗ hổng khổng lồ, trên Đạo Hồ, cũng bị chấn động, tạo thành một trận sóng to.

Sở Cuồng Nhân thấy thế, ngưng tụ kiếm chỉ, tiện tay vạch một cái.

Ầm!!

Kiếm khí bị phá nát, tản mạn ra.

Mọi người nhìn lại nơi phát ra kiếm khí, chỉ thấy trên một tòa đạo sơn có một nam tử áo đen cầm kiếm, thân hình thẳng tắp như kiếm, kiếm khí vờn quanh người.

Một đôi con ngươi giống như chim ưng, nhìn thẳng vào Sở Cuồng Nhân.

Lộ ra một luồng sát ý lạnh lẽo.

"Là hắn, Độc Cô Bất Bại."

"Loại kiếm khí này, không hổ là Độc Cô Bất Bại đứng thứ bảy trong Hỗn Nguyên bảng."

Lúc mọi người đang kinh ngạc.

Chỉ nghe thấy giọng nói lạnh như băng của đối phương.

"Là ngươi, giết đệ đệ Độc Cô Không của ta!"

Nghe thấy điều này, mọi người có chút ngoài ý muốn.

"Sở Cuồng Nhân và đối phương có thù oán sao."

"Khó trách một kiếm vừa rồi kia lại có sát ý mạnh như vậy."

"Có trò hay để nhìn rồi."

Chỉ thấy thân ảnh Độc Cô Bất Bại lóe lên, đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân, thanh trường kiếm đen nhánh trong tay đang run rẩy, lộ ra sát ý lạnh lẽo.

Sở Cuồng Nhân nghiêng đầu một cái, dường như có chút nghi hoặc.

"Độc Cô Không... Là ai? Ta biết sao?"

"Ngươi đừng hòng phủ nhận, ta đã thấy qua kiếm khí trên người đệ đệ ta, khí tức kia giống ngươi y như đúc, không phải ngươi thì còn có thể là ai?!"

Lúc này, Thông Thiên đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân, nói nhỏ một tiếng: "Sở đạo hữu, người lúc trước ngươi giết chết để cứu ta chính là Độc Cô Không."

Nghe thấy điều này, Sở Cuồng Nhân mới chợt nhớ ra.

"Thì ra là hắn, đúng, không sai, là do ta giết."

Sở Cuồng Nhân khẽ gật đầu.

"Nếu đã như vậy, vậy thì ngươi mau nộp mạng ra đây!!" Độc Cô Bất Bại nhìn thấy bộ dạng hững hờ như cũ của Sở Cuồng Nhân, giận không nhịn nổi.

Vừa ra tay, chính là sát chiêu cùng cực.

Trường kiếm trong tay di chuyển, sát ý lãnh khốc bạo phát.

"Thánh Linh Kiếm Quyết, kiếm thứ mười lắm!"

Độc Cô Bất Bại chém ra một kiếm.

Thánh Linh Kiếm Quyết, kiếm pháp chí cao của vũ trụ Kiếm chi, kiếm pháp này được chia làm tổng cộng hai mươi ba chiêu, giống như Độc Cô Không, chỉ tu hành đến Kiếm thứ mười ba.

Nhưng Độc Cô Bất Bại, đã tu hành đến kiếm thứ hai mươi mốt!

Kiếm thứ mười lăm chém ra, kiếm khí phá không, cuồn cuộn như một vòng trăng tròn.

Chỉ thấy Sở Cuồng Nhân hời hợt nhấn một ngón tay, bịch một cái, kiếm khí hóa thành vô số ánh sáng tiêu tán, căn bản không thể gây ra thương tổn cho hắn.

Tình cảnh này, khiến cho đồng tử của mọi người co rụt lại.

Cho dù là Thiên Thần Tàng, Tổ Long Thừa Đào cũng vô cùng ngoài ý muốn.

"Một kiếm này, cho dù là ta cũng không dám nói có thể hời hợt ngăn lại như thế, đệ nhất của Hỗn Nguyên bảng, quả nhiên không thể coi thường."

Thiên Thần Tàng ngưng trọng nói, trong lòng ẩn ẩn có chút bất an.

"Ngươi muốn giết ta báo thù, mà các ngươi thì muốn đoạt Đại Đạo Chi Tâm trong tay của ta, không bằng như này, cùng nhau lên đi." Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.

Một câu liền muốn khiêu chiến với tất cả mọi người ở đây.

"Cái gì, không ngờ hắn lại càn rỡ như thế?!"

"Hắn biết mình đang nói cái gì không?"

Sắc mặt mọi người trầm xuống, hết sức bất mãn đối với sự càn rỡ của Sở Cuồng Nhân.

Tổ Long Thừa Đào cười lạnh nói: "Danh xưng đệ nhất của Hỗn Nguyên bảng, xem ra điều này đã khiến cho ngươi đắc ý đến múc không xem ai ra gì, đã như vậy, vậy thì để ta phá vỡ vọng tưởng của ngươi, dạy ngươi cách làm người thật tốt!"

Trên người hắn có một luồng long uy bá đạo bao phủ ra.

Đùng một phát, hư không bốn phía liền nổ tung.

"Long Vương Trảo!"

Một trảo chém ra, sức mạnh Hỗn Nguyên kim sắc hóa thành một cự trảo kim sắc vàng óng ánh, phía trên có các loại phù văn huyền diệu lưu chuyển, sinh động như thật.

Mà ngay tại thời điểm Tổ Long Thừa Đào công kích.

Độc Cô Bất Bại cũng không nhàn rỗi, phán đoán dựa trên một kiếm vừa rồi, thực lực của Sở Cuồng Nhân hơn hẳn hắn, đơn phương độc đấu, hắn không phải là đối thủ.

Sau đó, hắn lại xuất kiếm lần nữa.

"Thánh Linh Kiếm Pháp, kiếm thứ mười chín!"

Đùng!!

Kiếm khí trùng trùng điệp điệp ngưng tụ thành một thanh kiếm ảnh kinh thiên vạn trượng.

Một kiếm chém xuống, xé ra một đạo vết rách đen nhánh!

Ngoại trừ hai người Tổ Long Thừa Đào, Độc Cô Bất Bại ra, những tu sĩ còn lại vì tranh đoạt Đại Đạo Chi Tâm, cũng đặt mục tiêu ở trên người Sở Cuồng Nhân.

Trong chốc lát, ào ào xuất thủ.

Các loại tiên pháp thần thông, như cuồng phong, mưa to, đổ xuống!

Dưới sự dẫn dầu của kiếm ảnh, Long Vương Trảo, hóa thành một mảnh năng lượng hoa mỹ như đại dương, điên cuồng đánh về phía Sở Cuồng Nhân.

Uy lực này khiến cho đồng tử của ba người Thông Thiên, Oa Hoàng, Phục Hi co rụt lại.

Sức mạnh như vậy, cho dù là Đại Đạo Chí Thánh cũng đủ bị treo lên đánh.

“Ha, nhìn giống như đốt pháo hoa thật."

Nhìn năng lượng hoa mỹ cuồn cuộn trước mắt kia, Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng.

Ngưng tụ kiếm chỉ.

Một đạo kiếm khí lấp lóe trên đầu ngón tay.

Một luồng vận vị huyền diệu từ trong đó khuếch tán ra, ngay tại thời khắc này, không gian bốn phía như xuất hiện sự hỗn loạn, thậm chí là có xu hướng sụp đổ.

Ông!

Hư không dường như đang kinh hãi.

Một kiếm vạch ra.

Nơi kiếm khí đi qua, hư không trực tiếp trở nên vặn vẹo, bị phá nát, trở thành một đạo vết rách đen nhánh to lớn, mảnh thiên địa này, giống như bị cắt thành hai nửa.

Mà vết rách đen nhánh lan ra, mỗi loại tiên pháp thần thông đều bị cắn nuốt.

Một số tu sĩ không kịp phản ứng, bị kiếm khí hư không này cắn nuốt, đang vặn vẹo trong không gian, bị phân giải thành vô số phân tử.

"Cái gì vậy!!"

"Đây là kiếm khí gì thế?!"

Mọi người vô cùng kinh ngạc, ào ào nhanh chóng lùi lại.

Cuối cùng, chỉ có Tổ Long Thừa Đào, Độc Cô Bất Bại và số ít cao thủ đứng ở ba mươi vị trí đầu trong Hỗn Nguyên bảng còn sống tiếp được, những người còn lại đều đã ngã xuống!

Mọi người nhìn vết rách hư không đen như mực kia, vô cùng hoảng sợ.

Độc Cô Bất Bại nuốt xuống một ngụm nước bọt.

Trước đó đối mặt với Sở Cuồng Nhân, hắn cảm thấy thực lực mình cho dù không bằng đối phương, nhưng cũng sẽ không chênh lệch quá xa, đều là mười vị trí đầu trên Hỗn Nguyên bảng.

Nhưng bây giờ, hắn phát hiện ra bọn họ đều đã sai.

Đã vô cùng sai.

Tuy đều là mười vị trí đầu trên Hỗn Nguyên bảng, nhưng đệ nhất như đối phương này, cùng với những người như bọn họ đây, có sự khác biệt một trời một vực!!

"Thực lực của các ngươi, khiến ta thật thất vọng, mười vị trí đầu của Hỗn Nguyên bảng, trừ ta ra, rõ ràng đều là loại này." Sở Cuồng Nhân lắc đầu.

Một cái chớp mắt tiếp theo.

Thân ảnh của hắn biến mất không thấy đâu nữa.

Khi hắn xuất hiện lại lần nữa, thì đã ở ngay trước mặt Độc Cô Bất Bại.

Sắc mặt đối phương lộ ra vẻ hoảng sợ.

Sau đó nổi giận gầm lên một tiếng, trường kiếm đen nhánh trong tay chém ra.

"Kiếm thứ hai mươi mốt!!"

Kiếm quang cùng cực, chiếu sáng thiên địa.

Nhưng Sở Cuồng Nhân chỉ hời hợt đánh ra một quyền.

Một luồng quyền phong cuồn cuộn, xé trời nứt đất.

Đùng một tiếng.

Kiếm quang bị quyền phong tuỳ tiện phá nát.

Thân thể Độc Cô Bất Bại ở dưới một quyền này, phịch một tiếng, nổ tung ngay tại chỗ, Đại Đạo trong cơ thể lập tức bị phá nát thành hư vô.

Độc Cô Bất Bại, danh xưng bất bại.

Nhưng ở trước mặt Sở Cuồng Nhân, ngay cả một chiêu cũng không thể ngăn cản được.

"Tên kế tiếp."

Ánh mắt Sở Cuồng Nhân quét qua, khóa chặt một người.

Ngưng tụ kiếm chỉ, tùy ý quét qua, kiếm khí bắn ra, người kia ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, hóa thành một đoàn sương máu ngay tại chỗ.

"Hỗn trướng!! Thú Vương gào thét!!"

Bỉ Cổ nổi giận gầm lên một tiếng, thân ảnh nhanh chóng bành trướng, hóa thành một con Cự Thú Bỉ Mông to lớn, gầm lên giận dữ, sóng âm cuồn cuộn trùng kích thiên địa.

"Ồn ào quá."

Sở Cuồng Nhân đập ra một quyền.

Sóng âm bị phá nát.

Cự Thú Bỉ Mông bị đánh trúng ở ngực, bên ngoài cơ thể hiện ra từng đạo từng đạo phù văn vàng rực, dường như đang ngăn cản quyền kình của Sở Cuồng Nhân.

Nhưng lực phản chấn to lớn, vẫn khiến cho ngực của đối phương lõm xuống như cũ, một lượng lớn máu tươi phun ra tung toé.

"Sở Cuồng Nhân, ngươi chớ có cuồng vọng!!"

Một tiếng gầm giận dữ, một đạo quang trụ tiên huy ẩn chứa một lượng lớn đạo tắc màu trắng lao về phía Sở Cuồng Nhân, trực tiếp xuyên thủng hư không.

Đó là, Thiên Thần Chi Quang!

Người xuất thủ chính là người gần với Sở Cuồng Nhân nhất trong Hỗn Nguyên bảng, Thiên Thần Tàng.