← Quay lại trang sách

Chương 2184 Bàn Cổ tông, chỉ có thể đặt một phần mười, tràn ngập lòng tin

Bên trong Vạn Binh thành.

Sở Cuồng Nhân triệu tập mọi người của vũ trụ Bàn Cổ, hội tụ ở bên trong động thiên.

Mọi người tề tụ ở một chỗ.

Nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt của tất cả mọi người đều phóng ra quang mang.

"Gặp qua Tiên Vương."

"Gặp qua Sở đạo hữu."

Tất cả mọi người hành lễ, để bày tỏ sự cung kính.

Mà Sở Cuồng Nhân cũng thản nhiên thụ lễ, hắn nhìn mọi người, nói ra: "Triệu tập chư vị tới này, chắc hẳn mọi người đều biết là vì chuyện gì."

"Hồng Mông đại thế giới, tình thế hay thay đổi, phong vân quỷ quyệt, vũ trụ Bàn Cổ ở trong chư thiên, không tính là cường đại, thậm chí có thể nói là nhỏ yếu."

Không có người nào phản bác Sở Cuồng Nhân.

Trận đấu trước đó, bọn họ đều thấy được.

Một Tuyệt Kiếm, bọn họ đã không đối phó được.

Chớ nói chi là, ở phía trên Tuyệt kiếm, còn có một số Đại Đạo Chí Tôn, nửa bước quân vương, thậm chí cả tồn tại quân vương nắm giữ pháp tắc vô cùng cường đại.

"Tuy chúng ta nhỏ yếu, nhưng ta tin tưởng, tiềm lực của chúng ta, không kém bất kỳ kẻ nào, vũ trụ Bàn Cổ nổi danh ở khởi nguyên của chư thiên, Hồng Mông đại thế giới mới là quan trọng, hiện tại nhỏ yếu không sao cả, tương lai, mới là quan trọng."

"Vì tranh thủ cho tương lai, chúng ta nhất định phải đoàn kết một lòng, cho nên ta muốn sáng tạo một thế lực, để ứng phó với biến số trong tương lai."

Sở Cuồng Nhân nói xong, mọi người ào ào khom mình hành lễ.

"Mọi chuyện đều nghe Tiên Vương phân phó."

Sở Cuồng Nhân âm thầm hài lòng.

Xem ra uy vọng của mình ở vũ trụ Bàn Cổ, vẫn rất cao.

"Sở đạo hữu, không biết thế lực mà chúng ta khai sáng nên gọi là gì thì tốt?" Lúc này, Lý Quân lên tiếng hỏi.

Tên?

Chuyện này hắn vẫn chưa suy nghĩ tới.

"Mọi người cùng nhau suy nghĩ một chút?"

"Nếu đã do Tiên Vương lập ra, thì tên, tất nhiên cũng do Tiên Vương đặt." Có người nói, mọi người cũng ào ào phụ họa.

Sở Cuồng Nhân gật gật đầu: "Ừm, vậy để ta suy nghĩ."

Ở một bên, trong lòng Lam Vũ hơi hồi hộp một chút.

Để công tử đặt tên?

Đừng mà.

Nàng còn lờ mờ nhớ rõ, công tử đặt tên phế đến cỡ nào.

Tên của mình, còn có Sở Hồng đều do công tử đặt cho, một người có đôi mắt màu lam, mọc cánh, cho nên tên là Lam Vũ.

Một người là Thần Hoàng, toàn thân màu đỏ, vốn tên là Tiểu Hồng, may mắn mấy vị trưởng lão của Huyền Thiên tông ngăn cản, cho nên mới đổi thành Sở Hồng.

Vừa nghĩ tới năng lực đặt tên của Sở Cuồng Nhân, khóe miệng Lam Vũ hơi hơi run rẩy.

Chỉ có thể hi vọng, những năm này công tử có thể có một ít tiến bộ.

Sở Cuồng Nhân nhắm mắt lại, minh tư khổ tưởng.

Tất cả mọi người vô cùng chờ mong.

"Có."

Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên mở hai mắt ra: "Gọi là Bàn Cổ tông đi."

Bàn Cổ tông?

Đến từ vũ trụ Bàn Cổ, cho nên gọi là Bàn Cổ tông sao?

Tuy cũng không có cái gì không ổn.

Nhưng mọi người, lại cảm thấy có chút là lạ.

Chúng ta chờ mong như thế, vốn cho rằng có thể nghe được một cái tên vang dội, không nghĩ tới, vậy mà lại... Bình thường như thế.

Lam Vũ ở bên cạnh thì ngược lại, nhẹ nhàng thở ra, còn may, không phải là các loại tên như đại lực tông, xé trời các, nghịch thiên thánh địa gì đó.

Nàng ho hai tiếng: "Bàn Cổ tông, ta cảm thấy rất tốt, chúng ta đều đến từ vũ trụ Bàn Cổ, Bàn Cổ tông, lời ít mà ý nhiều, không quên căn cơ."

Sở Cuồng Nhân tán thưởng nhìn Lam Vũ một chút.

"Ngươi rất hiểu ta, Lam Vũ."

"Công tử quá khen."

Kỳ thật Lam Vũ cũng chỉ thuận tiện tâng bốc một chút, cũng không nghĩ nhiều như vậy.

Mà sau khi những người còn lại nghe được lời giải thích của Lam Vũ, ào ào giật mình.

"Thì ra là thế."

"Không quên căn cơ, bảo trì sơ tâm, đây mới là nguyên nhân Tiên Vương đặt cái tên Bàn Cổ tông, Tiên Vương chưa bao giờ quên chúng sinh của vũ trụ Bàn Cổ."

"Đúng vậy, Bàn Cổ đại thần, khai thiên tích địa, sáng tạo chúng sinh, cái tên mà Tiên Vương đặt, cũng có ý muốn tưởng niệm Bàn Cổ đại thần."

Mọi người châu đầu ghé tai, đều thừa nhận cái tên Bàn Cổ tông.

Đều cảm thấy tên này rất tốt.

"Chúng ta bái kiến tông chủ."

Lam Vũ dẫn đầu nửa quỳ ở trước mặt Sở Cuồng Nhân.

Những người còn lại thấy thế, cũng theo sát hành lễ.

"Bái kiến tông chủ!"

"Bái kiến tông chủ!"

Sở Cuồng Nhân nghe từng tiếng tông chủ kia, không khỏi có chút hoài niệm đến đoạn thời gian mà mình làm tông chủ ở Huyền Thiên tông.

Đoạn thời gian kia, bận rộn mà vui vẻ.

Đáng tiếc, Như Yên trưởng lão không ở nơi này.

Nếu không thì, mình có thể để cho nàng giúp đỡ quản lý của sự vụ tông môn.

Ở Tiên giới của vũ trụ Bàn Cổ phía xa.

Bên trong đế quốc Thương Khung, Như Yên trưởng lão đang xét duyệt công văn đột nhiên hắt hơi một cái, cau mày: "Không thể nào, tu vi của ta đã là Hợp Đạo, thế mà còn biết cảm mạo?? Hay là có ai đang nhắc tới ta?"

Sau đó, nàng nhìn về phía công văn chồng chất thành núi trước mắt kia, khóc không ra nước mắt tiếp tục phê duyệt: "Khẳng định là gần đây quá mệt nhọc, vương thật đáng ghét, sau khi ngươi trở lại ta nhất định sẽ từ chức, ta muốn ra ngoài chơi!"

...

Vạn Binh thành.

Bên trong động thiên, sau khi xác định rõ tên gọi là Bàn Cổ tông.

Tiếp đó chính là thương thảo sự phát triển của Bàn Cổ tông, là một tông môn vừa thành lập, tuy không thiếu người, nhưng so với người, thứ càng quan trọng hơn chính là tư nguyên để phát triển, mà thứ này, Sở Cuồng Nhân đã sớm chuẩn bị.

Chỉ thấy hắn đưa tay ra.

Từng tòa đạo sơn rộng rãi bay lên không trung mà ra.

Bên trong đạo sơn này, ẩn chứa một lượng lớn đạo nguyên, dao động năng lượng cường đại tràn ngập toàn bộ động thiên trong nháy mắt, tất cả mọi người nhìn thấy mà khiếp sợ không gì sánh nổi.

"Cái này, đây là đại đạo chi nguyên! Thật là nhiều đại đạo chi nguyên!"

"Đây là bảo vật quan trọng để đột phá cảnh giới Đại Đạo, cho dù là đối với nhân vật ở cảnh giới Đại Đạo mà nói, cũng là tư nguyên vô cùng quan trọng."

"So với Hỗn Nguyên chi tinh, không biết đại đạo chi nguyên này trân quý hơn bao nhiêu."

Khi số lượng từng tòa đạo sơn gia tăng, trình độ chấn kinh của mọi người cũng đang không ngừng tăng lên, khi nhìn thấy trên bầu trời của động thiên, tràn ngập mấy trăm tòa đạo sơn, tất cả vô cùng choáng váng, những đạo sơn này đủ để tất cả mọi người ở chỗ này tu hành đến cảnh giới Đại Đạo!

Mà Sở Cuồng Nhân bất đắc dĩ thở dài một hơi: "Đáng tiếc, diện tích của toà động thiên này không lớn, chỉ có thể đặt một phần mười số lượng đạo sơn."

Ánh mắt của mọi người nhanh chóng nhìn về phía Sở Cuồng Nhân.

Bọn họ vừa mới nghe được cái gì?

Lúc này mới chỉ là một phần mười số lượng đạo sơn??

Có lầm hay không!

Đại đạo chi nguyên, bọn họ lịch luyện ở Hồng Mông đại thế giới nhiều năm như vậy cũng chưa thấy qua mấy lần, chớ nói chi là đại đạo chi nguyên chất đống thành mấy trăm tòa đạo sơn như thế này!

Mà bây giờ Sở Cuồng Nhân nói cho bọn họ, bấy nhiêu đây mới chỉ là một phần mười?

Ba người Thông Thiên, Oa Hoàng, Phục Hi còn tốt.

Dù sao bọn họ cũng từng đến Đại Đạo Linh Giới, đã nhìn thấy những chuyện này.

Nhìn biểu tình khiếp sợ của mọi người, bọn họ liếc nhau, cũng cảm động lây, lúc bọn họ nhìn thấy Sở Cuồng Nhân dọn đi tất cả đạo sơn cũng chấn kinh như thế.

"Đâu chỉ đạo sơn, ở chỗ tông chủ còn có nguyên một tòa Đại Đạo Chi Hồ đấy." Thông Thiên không khỏi cảm khái nói ra.

Mọi người vô cùng choáng váng.

Sở Cuồng Nhân đã trải qua chuyện gì vậy?

Ngay trong bọn họ cũng có người đến Hồng Mông đại thế giới thăm dò sớm hơn Sở Cuồng Nhân, nhưng gộp lại thu hoạch của phần lớn người cũng không bằng một tòa đạo sơn.

Sở Cuồng Nhân đến Hồng Mông đại thế giới mới bao lâu chứ?

Mà đã góp nhặt nhiều tư nguyên như vậy, còn thu hoạch được chống đỡ của mấy quân vương.

Bọn họ càng ngày càng kính nể đối phương.

"Ta sẽ khai mở động thiên ở địa phương khác trong Vạn Binh thành, cất giữ những đạo sơn này, đến lúc đó, các ngươi đều có thể tiến vào tu hành."

"Mặt khác, Vạn Binh thành là nơi luyện chế binh khí, chỉ cần các ngươi có đầy đủ tài liệu, đều có thể đi tìm người giúp các ngươi luyện chế pháp bảo mới."

Sở Cuồng Nhân từ từ nói ra.

Mọi người càng nghe, quang mang trong mắt càng đạm.

Tư nguyên có.

Binh khí có.

Quân vương chống đỡ cũng có.

Bọn họ tràn đầy lòng tin đối với sự phát triển của Bàn Cổ tông.