Chương 2221 Thu hoạch được Ngự Khí Thiên Ấn, Chí Tôn bảng, bảng xếp hạng có biến động
Vạn Binh thành, miệng Phong Hỏa sơn.
Sở Cuồng Nhân và Đái Thiên đang luyện khí.
Khi tỷ thí được tiến hành, ánh mắt u Diệp Nhược nhìn Sở Cuồng Nhân dần dần trở nên ngưng trọng hơn, Luyện Khí Sư còn lại cũng giống vậy.
Bộ dạng của Lam Vũ thì vẫn bình tĩnh như cũ.
Nhưng khi nhìn thấy sắc mặt của đám người u Diệp Nhược, cũng có thể đoán ra một hai, khóe miệng hơi vểnh: "Xem ra công tử đã khiến các ngươi cảm thấy kinh diễm."
u Diệp Nhược gật gật đầu, hít sâu một hơi: "Là ta xem nhẹ chủ nhân, không nghĩ tới trình độ luyện khí của hắn, lại cao như vậy."
"Ha, công tử luôn luôn ngoài dự liệu."
Lam Vũ cười cười, nhìn về phía Sở Cuồng Nhân, ánh mắt lộ ra nhu tình vô tận.
Một bên khác.
Đái Thiên cũng bớt thì giờ nhìn thoáng qua Sở Cuồng Nhân.
"Không có khả năng, sap hắn lại có thể điều khiển nhiệt độ tốt như thế?"
"Cái gì, sao hắn lại luyện hoá xích kim cát vào lúc này?"
"Loại phương pháp luyện khí này là cái gì? Sao lại kỳ lạ như vậy??"
Đái Thiên càng xem càng kinh hãi.
Trong lòng ẩn ẩn hiện ra một chút bất an.
Nhưng sau đó, ánh mắt hắn lộ ra vẻ kiên định: "Ta là đệ nhất Luyện Khí bảng, chuyện này không thể nghi ngờ, ta tuyệt sẽ không thua, thủ đoạn luyện khí của gia hỏa này tuy bất phàm, nhưng rốt cuộc còn phải nhìn phẩm chất binh khí luyện ra."
Nghĩ đến đây, hắn không tiếp tục để ý Sở Cuồng Nhân, chuyên tâm luyện chế binh khí của mình.
Mà bên phía Sở Cuồng Nhân.
Hắn có truyền thừa Luyện Khí Sư cấp siêu thần, phương diện luyện khí tất nhiên là thuận buồm xuôi gió, như cá gặp nước, hơn nữa còn có Tiểu Ái trợ giúp, binh khí bên trong hồng lô kia, dần dần thành hình, đó là một thanh trường kiếm.
Sau đó không lâu.
Sở Cuồng Nhân liền hoàn thành.
Một thanh kiếm dài khoảng chừng ba thước phá lô mà ra, quanh quẩn trên không trung, kiếm khí xé rách trường không, tiếng kiếm ngân vang dội, rung chuyển trời cao, hết sức kinh người.
Vút!
Trường kiếm đáp xuống mặt đất.
Trên thân kiếm, có thanh quang lưu chuyển, lộ ra một luồng nhuệ khí.
Mọi người tiến lên xem xét, tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
"Một thanh kiếm tốt."
"Thật sự là một thanh kiếm tốt."
Sở Cuồng Nhân không để ý đến mọi người, nhìn về phía Đái Thiên cách đó không xa.
Đối phương còn đang luyện chế.
Hắn cũng không nóng nảy, tìm một nơi ngồi xuống.
Mấy ngày sau.
Binh khí của Đái Thiên rốt cục cũng hoàn thành.
Đó là một thanh đao.
Nhưng hắn rõ ràng là bị Sở điên kích thích, vận dụng tri thức cả đời học được, vào lúc thanh đao được hoàn thành, đao khí xé rách đại địa.
Trường đao phá không, cắm vào bên cạnh trường kiếm.
Sở Cuồng Nhân duỗi lưng một cái.
"Ngươi rốt cục cũng hoàn thành, ta đã chờ đến mức muốn ngủ thiếp đi."
"Hừ, hoàn thành trước, không có nghĩa là phẩm chất tốt, có cái được gọi là làm cẩn thận mới có được thành phẩm tốt, Sở Cuồng Nhân, ngươi còn quá non." Đái Thiên hừ lạnh nói.
"Tay chân chậm thì cứ nói là tay chân chậm, sao lại lấy nhiều cái cớ như vậy."
"Ngươi..."
"Bớt nói nhiều lời, bắt đầu kiểm nghiệm đi."
Đái Thiên còn muốn nói gì đó, nhưng lại bị Sở Cuồng Nhân chặn lại bằng một câu.
"Hừ, ta sẽ chặt đứt kiếm của ngươi!"
Đái Thiên cầm trường đao do bản thân luyện chế lên: "Tới đi."
"u Diệp Nhược, đi thôi."
Sở Cuồng Nhân lại không tự mình động thủ, để u Diệp Nhược đi thử, đối phương cũng không hề cự tuyệt, tiến lên rút trường kiếm, hai mắt nhanh chóng tỏa sáng.
Là một tên Luyện Khí Sư, cảm giác của hắn đối với binh khí không giống người bình thường.
Khoảnh khắc cầm lấy thanh kiếm này, u Diệp Nhược liền biết, thanh kiếm mà Sở Cuồng Nhân luyện chế, còn tốt hơn so với thanh mà mình luyện chế.
Hơn nữa, dường như cũng không chỉ tốt hơn chỉ một ít.
"Tới đi."
Tay u Diệp Nhược cầm trường kiếm.
Hai người đối mặt, tay cầm đao kiếm, lại dùng hết toàn lực chém vào nhau một lần nữa.
Đùng!
Đao kiếm chi khí tàn phá bừa bãi.
Một tiếng leng keng vang lên.
Một đoạn binh khí bay ra ngoài.
Một màn giống hệt.
Nhưng khác biệt chính là, thứ bị gãy lần này chính là... Đao!!
"Làm sao có thể..."
Đái Thiên cầm đoạn đao trong tay, toàn thân run rẩy, không thể tin được.
Đao của mình, bị chém đứt rồi?!
Hắn trực tiếp ném trường đao trong tay, đoạt lấy trường kiếm trong tay u Diệp Nhược, xem xét tỉ mỉ, chỉ thấy trên thân kiếm kia, thanh quang lưu chuyển, lộ ra khí tức sắc bén, đây đúng là một món Chí Bảo nửa bước Hỗn Độn!
Cũng không được tính là quá mức trân quý.
Nhưng phải biết rằng, tài liệu bọn họ sử dụng, nhiều nhất chỉ có thể luyện chế ra Hợp Đạo khí, mà Sở Cuồng Nhân, vậy mà lại luyện chế ra Chí Bảo nửa bước Hỗn Độn.
Hoàn toàn phát huy tài liệu đến mức cực hạn.
Không.
Thậm chí là vượt qua cực hạn.
"Không có khả năng, rõ ràng là tài liệu giống nhau, làm sao ngươi có thể luyện chế ra loại kiếm này, điều đó không có khả năng, không có khả năng..."
Đái Thiên cầm lấy thành kiếm, lẩm bẩm giống như kẻ điên.
Luyện Khí Sư còn lại, cũng vô cùng chấn động.
Không nghĩ tới, vậy mà Sở Cuồng Nhân thật sự chiến thắng Đái Thiên.
"Ngự Khí Thiên Ấn, giao ra đây."
Lúc này, Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
Lúc này, Đái Thiên mới hồi phục tinh thần, trong mắt mang theo vẻ giãy dụa, hắn lập tức lớn tiếng nói: "Điều đó không có khả năng, ta là đệ nhất Luyện Khí bảng, Hồng Mông Thần Bảng không có khả năng phạm sai lầm, ngươi không có khả năng thắng ta, nhất định là ngươi gian lận!!"
Sở Cuồng Nhân cũng không nói nhảm, khí tức đại đạo mãnh liệt xông ra.
Trong phút chốc, hóa thành một bàn tay vô hình, bao phủ Đái Thiên.
"Giao, hoặc chết, tự chọn một cái."
"Ngươi, ngươi..."
Sau khi Đái Thiên cảm nhận được sát ý lạnh như băng của Sở Cuồng Nhân, chỉ có thể bất đắc dĩ lấy ra Ngự Khí Thiên Ấn, vừa lấy ra, liền bị Sở Cuồng Nhân chộp lấy từ xa.
Hắn nhìn Ngự Khí Thiên Ấn, hài lòng cười một tiếng, cất kỹ.
"u Diệp Nhược, chuyện tiếp theo ngươi hãy tự mình xử lý đi."
Nói xong liền tiêu sái rời đi.
u Diệp Nhược nhìn bóng lưng của Sở Cuồng Nhân, càng ngày càng kính sợ đối phương.
...
"Vậy mà Sở Cuồng Nhân thật sự thắng ng đệ nhấtLuyện Khí bả?"
"Hồng Mông Thần Bảng có sai sót?"
"Chuyện này, làm sao có khả năng chứ?"
"Rốt cuộc đối phương đã sử dụng chiêu thức gì?"
Khi các đại thế lực biết Sở Cuồng Nhân thắng đệ nhất Luyện Khí bảng, phản ứng đầu tiên chính là không tin, hoài nghi đối phương bí mật dùng chiêu thức nào đó.
Dù sao thì, Hồng Mông Thần Bảng chưa bao giờ phạm sai lầm.
Đái Thiên là đệ nhất Luyện Khí bảng.
Vậy thì, ở Hồng Mông đại thế giới, sẽ không ai mạnh hơn hắn ở phía trên luyện khí nhất đạo, hay là, chẳng lẽ Sở Cuồng Nhân đã vượt qua sự khống chế của Hồng Mông Thần Bảng?
Mọi người bị ý nghĩ đột nhiên xuất hiện này làm giật mình kêu lên.
Mà lúc mọi người ở đây nghi hoặc không hiểu.
Trên bầu trời của Hồng Mông đại thế giới, có Hồng Mông linh khí phun trào.
Có Thần bảng mới bắt đầu ngưng tụ.
Giờ khắc này, ánh mắt của tất cả mọi người bị hấp dẫn.
Quả cầu ánh sáng màu tím to lớn ngưng tụ.
Một bức Thần bảng hoàn toàn mới hiện thế.
Lần này hiện thế chính là... Chí Tôn bảng.
Thu thập và xếp hạng 24 kẻ ở cảnh giới Đại Đạo Chí Tôn!
24 cái tên ở Đại Đạo Chí Tôn.
Mỗi một vị, đều là cường giả đứng đầu bên trong Đại Đạo Chí Tôn.
Hạng 24 Cổ Thiện, đến từ phật chi vũ trụ.
Hạng 23 Độc Cô Bất Phá, đến từ vũ trụ chi Kiếm.
Hạng 22...
Hạng 7 Minh Phi, đến từ vũ trụ Quang Minh.
Hạng 8...
Hạng 1 Tửu Tôn, đến từ vũ trụ Vạn Đạo.
Tờ danh sách này, có phân lượng cực nặng.
Có thể lên Chí Tôn bảng, trên cơ bản đều là nhóm người mạnh nhất phía dưới quân vương, có người thậm chí đã ngưng tụ ra một phần sức mạnh pháp tắc.
Mỗi một vị, đều là cường giả đáng được chú ý.
Sở Cuồng Nhân cũng chăm chú nhìn thêm.
Khi Chí Tôn bảng xuất hiện, các bảng xếp hạng còn lại cũng bắt đầu đổi mới.
Đại Đạo bảng, Hỗn Nguyên bảng, vân vân đều có biến động.
Sở Cuồng Nhân vẫn là đệ nhất Đại Đạo bảng như cũ, bền lòng vững dạ.
Binh Tai cũng tiến vào Đại Đạo bảng, xếp thứ hai, chỉ ở phía sau hắn.
Nhân tộc Thần Tử bảng, hắn cũng là đệ nhất.
Nhưng bên trong mười vị trí đầu xuất hiện một cái tên mới là Độc Cô Bất Phá, đứng thứ ba trong Nhân tộc Thần Tử bảng, đẩy Cổ Thiện xuống dưới.
Nhưng ngoại trừ những chuyện đó, có biến động ở hai tờ danh sách làm cho tất cả mọi người đều vô cùng ngoài ý muốn, không, thậm chí có thể nói là chấn kinh.
"Ta, ta không có nhìn lầm chứ??" Có người nhìn Luyện Khí bảng và Trận Pháp bảng bên trong Hồng Mông Thần Bảng, không khỏi vuốt vuốt hai mắt.