← Quay lại trang sách

Chương 2276 Nhân Văn tổ địa mở ra, cản trở Sở Cuồng Nhân tiến vào tổ địa.

Hồng Mông đại thế giới.

Trong một ngọn núi thần năm màu.

Hôm nay, núi thần chấn động, một hơi thở vô cùng huyền ảo từ bên trong khuếch tán ra toàn bộ Hồng Mông đại thế giới, Nhân tộc đều có cảm ứng.

"Loại hơi thở này, tổ địa mở ra!"

"Nhân tộc khởi nguyên chi địa, rốt cục xuất hiện."

"Quá tốt rồi."

Vô số Nhân tộc lấy làm phấn chấn.

Nhân Văn tổ địa, Nhân tộc khởi nguyên chi địa, mỗi lần mở ra bên trong đều có rất nhiều bảo vật thích hợp với cơ duyên Nhân tộc.

Đối với Nhân tộc mà nói, đây là may mắn to lớn.

Ngoài ra.

Bên trong Nhân Văn tổ địa còn ngủ say không ít Cổ lão tiền bối, nếu có thể lấy được đến truyền thừa của bọn hắn, tuyệt đối là thuận theo ý trời.

Trong lúc đó.

Cả Nhân tộc, vô số thế lực ào ào có hành động.

Một đạo lưu quang, lướt về phía núi thần năm màu.

Trên ngọn núi thần nguy nga.

Cỗ hơi thở cường đại đếm không hết cũng cảm giác được Nhân Văn tổ địa mở ra.

"Hành động đi."

Chỉ thấy lần lượt từng bóng người trong hư không đi ra, những bóng người này, đến từ các đại chủng tộc, có Thiên Thần nhất tộc, có Long tộc, cũng có Thú Nhân nhất tộc...

Không ngoại lệ, tất cả đều là Quân Vương.

Bởi vì tiến vào Hồng Mông tổ địa, nhất định phải là quân vương mới được.

"Lấy được ba kiện chí bảo."

Trong đám người có ba bóng người đi ra.

Cả ba đều là những quân vương ưu tú nhất trong các chủng tộc ở Hồng Mông đại thế giới, bọn họ cầm Nhân Văn cửu bảo, khuôn mặt lạnh lùng.

"Hi vọng đám thiên tài Nhân tộc bọn họ đừng khiến ta thất vọng."

"Hắc hắc, trò chơi săn giết bắt đầu."

Ngay sau đó.

Mấy cái kia tồn tại cường đại liên thủ thôi động pháp tắc chi lực.

Bọn họ, đều là quân vương!

Lượng lớn pháp tắc chi lực vờn quanh những quân vương này, mà tay kia cầm Nhân Văn cửu bảo, ba người cũng không ngừng rót pháp lực vào bên trong chí bảo.

Nhất thời, thương, cung, ấn, tam bảo nở rộ thần quang, hóa thành một luồng ánh sáng to lớn, bao phủ toàn bộ quân vương.

"Không Gian Đại Na Di!!"

Một trong các quân vương quát lạnh một tiếng, pháp tắc trong thiên địa chi lực trên không trung xen lẫn, hình thành từng đạo từng đạo hoa văn vô cùng huyền ảo.

Một cỗ không gian chi lực nổ vang ầm lên.

Toàn bộ hạt giống quân vương biến mất hoàn toàn.

"Không tộc có thủ đoạn không gian, quả nhiên bất phàm."

Mấy người nhìn về phía quân vương trong ngân quang, lên tiếng khen ngợi.

"Nhờ có ba kiện nhân văn chí bảo, lại thêm chư vị hết sức giúp đỡ, nếu không, dù cho ta có năng lực thông thiên, cũng không có cách nào đưa nhóm quân vương vào trong Nhân Văn tổ địa." quân vương Không tộc từ tốn nói.

"Sau đó thì nhìn biểu hiện của bọn hắn đi."

...

Bên trong Bàn Cổ tông.

Sở Cuồng Nhân cũng đã biết tin tức Nhân Văn tổ địa mở ra.

"Tiểu tử, ngươi muốn đi Nhân Văn tổ địa thì đi theo ta đi."

Tửu Tôn nghe Sở Cuồng Nhân nói.

"Hả, tiền bối đối với Nhân Văn tổ địa cũng cảm thấy hứng thú?"

"Ta đã đi qua một lần, nhưng lần này ta muốn đi theo, không phải ta muốn tiến vào, mà bởi vì ngươi." Tửu Tôn từ tốn nói.

"Ta?"

"Ngươi thật sự cho rằng ngươi có thể tuỳ tiện tiến vào Nhân Văn tổ địa?"

"Ta cũng là Nhân tộc, vì sao không thể?"

Ánh mắt Sở Cuồng Nhân lóe lên, khẽ cười một tiếng.

"Mặc dù ngươi cũng là Nhân tộc, nhưng Nhân tộc cũng chia phe phái, ngươi nghĩ kĩ xem mình đã đắc tội với bao nhiêu thế lực." Tửu Tôn liếc mắt.

"Đợi ta đếm."

"Không cần đếm, hai thánh địa bá chủ nhân tộc là Thiên Nhân thánh địa, Vạn Pháp Đạo Tông, chắc chắn sẽ không để cho ngươi tuỳ tiện tiến vào tổ địa."

Tửu Tôn từ tốn nói.

"Để bọn hắn thử một chút đi." Sở Cuồng Nhân không thèm quan tâm.

Hắn dặn dò bọn người Phục Hi một chút, sau đó tiến về Nhân Văn tổ địa, lần này hắn không đi một mình.

Còn có n Hồng Hoa, đám yêu nghiệt Nhân tộc như Diệp Trúc.

Mặt khác, Oa Hoàng cũng ở đó.

Nàng là thủ hộ thần của Nhân tộc, trong tay còn có một trong Hồng Mông cửu bảo.

Tất nhiên cũng có thể đi.

Bên ngoài Nhân tộc tổ địa.

Thế lực khắp nơi tụ tập đông đủ ở đây.

Thiên Nhân thánh địa, Vạn Pháp Đạo Tông, Thiên Phật tịnh thổ đều phái người tới.

Oanh!

Giữa thiên địa, có kiếm khí phóng lên tận trời.

Một bóng người mặc trường bào màu đen từ không trung bay đến, ngự kiếm bay vào núi thần.

Đó là Độc Cô Bất Phá, quân vương Kiếm Thần cung.

Theo sát hắn.

Còn có mấy quân vương, cùng tiến vào tổ địa, những người này, bình thường còn khó gặp, lại xuất hiện liên tiếp.

Mọi người không khỏi thán phục.

Nhân Văn tổ địa quả là có sức hấp dẫn.

Lúc này.

Phía chân trời có tử khí bốc lên, bao trùm thiên địa!

Một nam tử mặc áo giáp màu tím, ngẩng đầu dậm chân mà đến, giống như một vị thần bao trùm thiên địa, làm cho người khác cảm thấy kì lạ.

"Người này là ai? Khí thế thật là mạnh mẽ!"

"Ta biết hắn, Đạo Lăng Thiên, thứ hai Thần Tử bảng! Đến từ Vạn Pháp Đạo Tông, chiến giáp trên người hắn cũng không bình thường, là Tử Hà Thần Giáp một trong Nhân Văn cửu bảo, nghe nói người này đã ngưng tụ ra hơi thở pháp tắc."

"Lợi hại như vậy..."

Sắc mặt Đạo Lăng Thiên lạnh lùng, cũng không thèm liếc nhìn mọi người một chút, trực tiếp tiến vào bên trong Nhân Văn tổ địa, theo sau hắn, một nữ tử có khí chất không tầm thường đeo mạng che mặt đi vào, hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Đó là Minh Nguyệt Vô Hạ.

Nàng bay vào không trung, tiến vào Nhân Văn tổ địa.

Mọi người biết, nàng đang hướng về không trung hành lễ với mấy quân vương của thế lực to lớn.

Trên bầu trời.

Một tôn Phật Đà ngồi ngay ngắn trên đài sen nhìn về phía một lão giả mặc đạo bào màu tím, cười nói: "Đạo Lăng Thiên của Quý tông, danh bất hư truyền."

"Kim Cương Phật quá khen rồi."

Lão giả cười nói.

Hắn nhìn về phía một bà lão tóc trắng, nói: "Thiên Nhân thánh địa Minh Nguyệt Vô Hạ mới gọi là không tầm thường, đứng thứ nhất trong bảng Thần Nữ, tu vi của nàng, ngay cả ta cũng nhìn không thấu."

"Khiến cho Tử Lôi quân chê cười, có thể tu hành Tử Hà đạo nguyên quyết đến trình độ đó, lại thêm Tử Hà Thần Giáp, thực lực Đạo Lăng Thiên thâm sâu khó lường, đợi một thời gian nữa, nhất định đây sẽ là một vị quân vương." Bà lão cười nói.

"Chúc mừng Nhận Tuyết Hoa Bà Bà."

Mấy quân vương thánh địa thổi phồng lẫn nhau.

Nhưng lúc này.

Lại truyền tới từng đợt hô to.

"Nhìn kìa, hắn đến rồi!"

"Hắn quả thật đến rồi!"

Từ nơi xa mọi người trông thấy một bóng người mặc áo trắng, liên tục hô lên.

Người mới tới mặc áo trắng như tuyết, khí chất hơn người, chính là Sở Cuồng Nhân, mà phía sau hắn, còn có n Hồng Hoa, thiên kiêu Diệp tộc và Nhân tộc Bàn Cổ vũ trụ.

Thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, bọn họ ngẩng đầu ưỡn ngực, không để ý đến ai, trong mắt chỉ có núi thần năm màu tỏa ra tiên huy.

Đó là lối vào Nhân Văn tổ địa.

"Chậc chậc, bọn họ thật to gan, lại dám tới đây."

Có người lắc đầu cười nói.

"Sao không thể tới?" Cũng có người không hiểu.

"Còn không phải tại Sở Cuồng Nhân, hắn đánh trọng thương Thiên Nhân Lục Vô Ngân của thánh địa, giết Kiếm Thập Phương của Kiếm Thần cung, còn có thần tử Phong Nguyệt của Vạn Pháp Đạo Tông cũng chết trong tay hắn, hắn đã đắc tội mấy thánh địa mạnh nhất Nhân tộc mấy lần, ngươi nói xem mấy vị lão đại trên kia sẽ dễ dàng để hắn tiến vào Nhân Văn tổ địa sao?"

"Không tệ, Nhân Văn tổ địa nói là Nhân tộc có thể tiến vào, nhưng trên thực tế lại bị mấy thánh địa này giữ chân, bọn họ không muốn để cho Sở Cuồng Nhân tiến vào, dù Sở Cuồng Nhân có năng lực, cũng không vào được."

"Chỉ sợ sẽ có một trận xung đột, cũng không biết Phong Vực còn có quân vương có năng lực chống lại Sở Cuồng Nhân hay không."