← Quay lại trang sách

Chương 2300 Lĩnh hội Chú Chi Thiên Ấn, Huyết Hoặc khinh thường, bài trừ nguyền rủa

Đáng chết, Chú Chi Thiên Ấn của ta!"

Trong Huyết Trì, Huyết Hoặc phát giác được Chú Chi Thiên Ấn của mình bị Sở Cuồng Nhân cầm đi, xem vật này như tính mạng, lúc này hắn gấp.

Đột nhiên từ trong Huyết Trì nhảy ra ngoài, đánh thẳng tới Sở Cuồng Nhân.

Một chưởng bá đạo, ẩn chứa đại đạo chi lực đánh mặt đối phương.

Sở Cuồng Nhân tiện tay nhấc.

Phịch một tiếng.

Huyết Hoặc bay ngược ra, thân thể gần như bị đánh thành thịt nát, lúc này nửa chết nửa sống, chuyện này khiến Sở Cuồng Nhân không khỏi sửng sốt một chút.

Hắn còn không có chân chính ra tay, đối phương sao lại ngã xuống?

Cũng quá không dùng được chứ.

Thực lực này so với cỗ hóa thân của hắn thì chênh lệch nhiều lắm.

Bản tôn còn kém hóa thân nhiều như vậy.

Lần đầu tiên hắn gặp.

"Chủ nhân, Huyết Hoặc này chủ tu nguyền rủa chi đạo, loại lực lượng này mặc dù quỷ quyệt khó lường nhưng trong lúc giao thủ chính diện, không chiếm ưu thế."

Tiểu Ái từ tốn nói.

Nghe đến nơi này, Sở Cuồng Nhân mới chợt hiểu ra.

Thì ra là thế.

Khó trách Huyết Hoặc này ẩn nấp bản tôn.

Hóa ra là không có năng lực chiến đấu gì, chỉ có thể ở phía sau xoát ám chiêu.

Nhưng như vậy cũng cũng không phải nói Huyết Hoặc quá cùi bắp.

Trên thực tế, nguyền rủa chi đạo của hắn cực kỳ cường đại, tăng thêm hóa thân phụ trợ, quân vương hạt giống bị hắn âm chết không biết có bao nhiêu.

Chỉ tiếc, lần này hắn gặp Sở Cuồng Nhân.

Mệnh cách quỷ quyệt khó lường.

Là một trong số đại khủng bố thế gian.

Nguyền rủa chi đạo của Huyết Hoặc hoàn toàn không có hiệu quả đối với hắn.

"Giết ngươi, nguyền rủa có thể giải khai chứ."

Sở Cuồng Nhân nỉ non.

"Ha ha, Sở Cuồng Nhân, ngươi và Minh Nguyệt Vô Hạ đều sai, các ngươi coi là giết ta thì có thể để nguyền rủa mất đi hiệu lực sao? Không thể nào."

"Cái nguyền rủa này sẽ giết chết tất cả nhân tộc trên tiên đảo! Cái kỷ nguyên này, nhân tộc sẽ không còn gì cả!"

"Là ta thắng!!"

Huyết Hoặc cười hắc hắc.

Mặc dù bản tôn bị bắt nhưng hắn lại không có sợ hãi.

Hắn tin tưởng, vì những nhân tộc trên tiên đảo, Sở Cuồng Nhân sẽ không giết hắn, thậm chí còn có thể cầu hắn giải nguyền rủa.

Bởi vì đối phương chính là loại người đại nghĩa.

Nếu không bên trong tổ lăng, hắn sẽ không vì tiền bối an bình mà không tiếc một mình chống đỡ nhiều quân vương hạt giống liên thủ công kích như vậy.

"Ngươi thắng? Ai cho ngươi tự tin?"

Sở Cuồng Nhân vẻ mặt lạnh nhạt.

Tiện tay lấy ra một thanh kiếm, vèo một cái, giống như một đạo điện quang bắn ra, xuyên qua thân thể Huyết Hoặc, đính hắn trên vách tường.

Đó là một thanh kiếm đen nhánh, phía trên có phù văn lưu chuyển, thoạt nhìn cực kỳ thần dị, hơn nữa đang không ngừng tan rã Trớ Chú Chi Lực của Huyết Hoặc.

Chính là một cái đạo cụ Sở Cuồng Nhân rút được trước đây rất lâu, Phá Chú Chi Kiếm.

"Đạo cụ bài trừ nguyền rủa sao? Đáng tiếc, thanh kiếm này của ngươi đẳng cấp quá thấp, hoàn toàn không làm gì được nguyền rủa của ta."

Huyết Hoặc bị đinh ở trên tường nhưng vẫn cố giả bộ trấn định nói.

Nhưng hắn nói cũng không sai.

Phá Chú Chi Kiếm chỉ là Thần cấp ban thưởng.

Ngay cả Hỗn Độn Chí Bảo cũng không phải.

Hoàn toàn không thể bài trừ nguyền rủa của Huyết Hoặc.

Sở Cuồng Nhân cũng không muốn dựa vào kiếm này bài trừ nguyền rủa, chỉ gặp hắn đưa mắt nhìn Chú Chi Thiên Ấn ở trong tay, tâm niệm lưu chuyển.

Đúng là bắt đầu tìm hiểu thiên ấn này ngay trước mặt Huyết Hoặc.

Huyết Hoặc bỗng nhiên có loại ý nghĩ hoang đường, không phải đối phương muốn thông qua lĩnh hội Chú Chi Thiên Ấn, sau đó thôi diễn ra biện pháp phá giải nguyền rủa của hắn a?!

Đó hoàn toàn không có khả năng!!

Huyết Hoặc cười lạnh: “Sở Cuồng Nhân, ngươi si tâm vọng tưởng, ta lĩnh hội Chú Chi Thiên Ấn này ngàn vạn năm mới có tạo nghệ hôm nay, mà bây giờ, nhân tộc tiên đảo bị nguyền rủa ảnh hưởng, chỉ còn lại mấy ngày tuổi thọ, ngươi sao có thể tìm được phương pháp bài trừ nguyền rủa trong mấy ngày ngắn ngủi này?"

Trên thế giới này, hoàn toàn không có khả năng!

"Sở Cuồng Nhân, ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn thả ta, cầu ta giải nguyền rủa cho bọn họ, bây giờ còn kịp..." Huyết Hoặc tiếp tục nói.

Nhưng hắn còn chưa có nói xong.

Sở Cuồng Nhân ngưng tụ kiếm chỉ, kiếm khí ngưng tụ thành kim khâu.

May miện của hắn lại!

"Yên tĩnh, đừng quấy rầy ta."

Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.

"Hỗn trướng!!"

Huyết Hoặc nội tâm điên cuồng rống giận.

Nhưng mà miệng bị vá lại, hoàn toàn không thể lên tiếng.

Hắn chỉ có thể lặng lẽ dẫn động cỗ hóa thân bên ngoài động quật.

"Sở Cuồng Nhân, chỉ cần ta để hóa thân tiến đến, thừa dịp ngươi không sẵn sàng, nhất định có thể giết ngươi!" Huyết Hoặc ánh mắt băng lãnh thầm nghĩ.

Nhưng khi hắn kết nối vào hóa thân.

Một cỗ lực lượng ầm vang nghiền ép mà tới.

Hóa thân hắn bị đánh nổ tại chỗ.

Công kích đột nhiên xuất hiện khiến cho đầu của hắn oanh một chút, giống như bị trọng chùy đập một cái, không nhịn được muốn rú thảm lên tiếng.

Nhưng miệng bị may, hoàn toàn không phát ra được thanh âm nào.

Chỉ có thể trừng lớn hai mắt, đau đến toàn thân run rẩy.

"Là nữ nhân đó!"

Đánh nổ hóa thân hắn, không là người khác, chính là Minh Nguyệt Vô Hạ.

Nàng cưỡng ép đè xuống nguyền rủa.

Đi theo Sở Cuồng Nhân đến nơi này, phát hiện Huyết Hoặc hóa thân có hành động ngoài hang động, không nói hai lời, trực tiếp đánh nổ.

Mà lần này, bản tôn Huyết Hoặc bị thương nặng.

Hóa thân muốn tụ hợp lần nữa cũng không dễ dàng như vậy.

"A, là Sở đạo hữu."

Minh Nguyệt Vô Hạ đi vào động quật, nhìn thấy Sở Cuồng Nhân đang lĩnh hội Chú Chi Thiên Ấn, mà Sở Cuồng Nhân lại giống như không có phát hiện được đối phương đi vào, vẫn đắm chìm trong huyền ảo của Chú Chi Thiên Ấn.

Nhưng mà Minh Nguyệt Vô Hạ biết, chắc chắn đối phương biết mình tới, nhưng đối phương không để ý tới mình, hiển nhiên là đang làm một kiện cực kỳ trọng yếu, nàng cũng không có đi quấy rầy mà nhìn về phía Huyết Hoặc bị đính trên vách tường.

Đối phương máu me đầm đìa, đại đạo gần như sụp đổ, ngực bị Phá Chú Chi Kiếm xuyên qua, chủ yếu nhất là miệng đều bị khâu lại.

"Thật thảm."

Minh Nguyệt Vô Hạ chậc chậc một tiếng.

Mà Huyết Hoặc tựa như nhận lấy kích thích, hung hăng trừng mắt nàng.

"Ta muốn xem xem, ai có thể cười đến cuối cùng!"

Huyết Hoặc nội tâm quát ầm lên.

Hắn thấy, Sở Cuồng Nhân làm hết thảy đều là uổng phí công phu.

Kết quả vẫn phải cầu mình.

Ngày thứ hai.

Sở Cuồng Nhân chậm rãi mở hai mắt ra.

Huyết Hoặc thấy thế, trong lòng cười nhạo: “Quả nhiên, từ bỏ."

"Thì ra là thế."

Sở Cuồng Nhân lại lộ ra vẻ giật mình.

"Hừ, cố làm ra vẻ."

Trong lòng Huyết Hoặc cười lạnh, hoàn toàn không tin tưởng Sở Cuồng Nhân có thể tìm hiểu ra thứ gì trong vòng một ngày, đoán chừng đối phương nhìn cũng nhìn không hiểu.

"Lấy Thiên Địa Đại Chú, dựa vào Chú Huyết Chi Thuật, cho nên mới khiến toàn bộ nhân tộc bên trong tiên đảo lâm vào nguyền rủa."

Sở Cuồng Nhân lẩm bẩm nói.

Mà nói như vậy khiến cho Huyết Hoặc tâm thần oanh chấn động.

Thiên Địa Đại Chú!

Đây là hạch tâm của Chú Chi Thiên Ấn.

Là nguyền rủa chi đạo cực đạo tu hành pháp, Sở Cuồng Nhân sao mà biết được?

Chẳng lẽ hắn trong một ngày ngắn ngủi thì nhìn trộm được cực đạo tu hành pháp ảo diệu sao? Loại chuyện này, làm sao có thể?!

Huyết Hoặc không thể tin được.

Nhưng Sở Cuồng Nhân làm chuyện tiếp theo càng làm cho hắn nghẹn họng nhìn trân trối.

Chỉ gặp hắn ngưng tụ kiếm chỉ, một đạo ba động kì lạ khuếch tán mà ra, một vầng kiếm quang bắn ra, ẩn chứa chí thuần Phật quang trong đó.

Phật quang này rơi vào trên người Minh Nguyệt Vô Hạ.

Trên trán nàng hiện ra một cái huyết sắc ấn ký, ngay sau đó ấn ký đó vỡ vụn, Trớ Chú Chi Lực trong cơ thể cũng tiêu tán theo.

"Cái này sao có thể?!!"

Huyết Hoặc nội tâm điên cuồng gào thét lớn, hai mắt trừng giống chuông đồng.

Cảnh tượng trước mắt trực tiếp lật đổ thế giới quan của hắn.

Trong vòng một ngày lại tìm hiểu ra biện pháp bài trừ Chú Huyết Chi Thuật của hắn!

Đây chính là bí thuật Chú Tộc truyền thừa nhiều năm a!

Trong vòng một ngày bị người ta phá!

Trên đời này sao có thể có loại chuyện này?!

...............................