← Quay lại trang sách

Chương 2327 Sở Cuồng Nhân thành quân vương, ba ngàn pháp tắc quân vương tâm, ngươi cũng xứng xưng tận thế

Giữa thiên địa, vô tận dị tượng liên tiếp chiếu rọi ra.

Toàn bộ Hồng Mông đại thế giới lâm vào chấn động trước nay chưa từng có.

Tất cả quân vương đều nhận ra cỗ dị động này, không khỏi vẻ mặt hoảng hốt.

"Loại khí tượng này... quân vương đầu tiên của kỷ nguyên này sắp ra đời!! Là ai, rốt cuộc là ai?!!"

"Dị tượng như thế này, vượt xa bất kỳ một kỷ nguyên nào trước đây."

"Rốt cuộc người thành tựu quân vương là ai?"

"Ta có suy đoán..."

Bên trong Không Tộc.

Không Chi Tử nhìn thiên địa dị tượng trước mắt, kinh nghi bất định.

"Chuyện gì xảy ra, mặc dù ta sắp đột phá quân vương nhưng cũng không khiến cho dị tượng như vậy, chờ một chút, đây không phải ta dẫn tới!"

Sắc mặt hắn xoát một cái trở nên âm trầm.

Hắn cách quân vương chỉ có nửa bước, qua mấy năm nữa thì có thể hoàn toàn ngưng tụ quân vương chi tâm, trở thành quân vương đầu tiên trong cái kỷ nguyên này.

Nhưng bây giờ, lại có người nhanh chân đến trước!!

Sao hắn có thể chịu được chứ?

"Rốt cuộc là ai, lại trước ta một bước!"

"Ghê tởm!"

Không Chi Tử sắc mặt âm trầm.

Không chỉ có hắn, một số quân vương hạt giống của Hồng Mông chủng tộc còn lại khi biết có người muốn đột phá quân vương thì cũng đều sắc mặt âm trầm.

Một số người mơ hồ đoán được cái gì, nhìn về phía Bàn Cổ Tông.

Bàn Cổ Tông.

Hồng Mông đại thế giới dị tượng tập trung nhiều nhất.

Rất nhiều tu sĩ nhìn dị tượng vạn thánh triều bái, Tiên Phật cúi đầu trong hư không, không khỏi tán thưởng, trong mắt lộ ra vẻ mừng như điên.

"Có người muốn đột phá quân vương."

"Là tông chủ, chắc chắn chính là tông chủ."

Đại đạo chi gian.

Ba ngàn đại đạo cùng nhau oanh minh.

Rất nhiều cổ lão quân vương đều vì đó chấn động.

"Ba ngàn đại đạo cùng vang lên, hắn thành công."

Có quân vương lộ ra vẻ mặt vô cùng phức tạp.

Dung hợp ba ngàn đại đạo pháp tắc.

Loại chuyện này, từ xưa đến nay chỉ có một Sở Cuồng Nhân làm được.

Trong Vận Mệnh Đại Đạo.

Sở Cuồng Nhân chậm rãi mở hai mắt ra, Vận Mệnh Đại Đạo pháp tắc quấn quanh người hắn, mà đây cũng là pháp tắc sau cùng mà hắn lĩnh hội.

Trong nháy mắt khi ba ngàn đại đạo pháp tắc tề tụ, những pháp tắc này giống như từng khối nam châm hấp dẫn lẫn nhau, bám thật chặt vào nhau.

Một viên quân vương chi tâm sắc thái lộng lẫy dần dần ngưng tụ mà thành.

Ý thức Sở Cuồng Nhân rời khỏi đại đạo chi gian, trở về bản thể.

Chỉ thấy lúc này thân thể hắn có vô số lực lượng pháp tắc vờn quanh, đủ loại pháp tắc giống như ngàn vạn sao trời vây quanh hắn.

Mười phần lộng lẫy, mộng ảo.

Hắn cảm nhận viên quân vương chi tâm từ ba ngàn pháp tắc ngưng tụ mà thành trong cơ thể, trên mặt nở một nụ cười tươi: “Rốt cục thành tựu quân vương!"

Hắn vừa sải bước ra.

Trong chớp mắt đi vào trên không Bàn Cổ Tông.

Quân vương khí tức không chút kiêng kỵ khuếch tán ra, ba ngàn pháp tắc thần quang tươi sáng, tựa hồ đang tuyên cáo một quân vương trấn áp kỷ nguyên sinh ra!

Oanh, oanh, oanh...

Toàn bộ Hồng Mông đại thế giới vì thế mà chấn động.

Ngàn vạn dị tượng không ngừng hiển hiện.

Tất cả quân vương vì đó tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

"Khí tức quân vương thật mạnh a!"

"Đây là... ta dựa vào, ba ngàn pháp tắc! Trên người Sở Cuồng Nhân lại có ba ngàn pháp tắc khí tức, gia hỏa này quá biến thái."

"Đây là quân vương cấp độ gì?!"

Không ít người hít vào một ngụm khí lạnh.

So với đám người chấn kinh, giờ phút này Sở Cuồng Nhân lại lộ ra vẻ bình tĩnh, mặc dù cũng cao hứng nhưng cũng không có quá hưng phấn.

Bởi vì hắn biết mình trở thành quân vương chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Không cần quá mừng rỡ.

Hắn đang cảm nhận lực lượng Quân Vương Cảnh của mình.

Rất cường đại.

Phi thường cường đại.

Hoàn toàn không nhận ra là hắn vừa mới tấn cấp quân vương.

Không chỉ có như thế, hắn cảm nhận được từ nơi sâu xa có một cỗ khí vận vô cùng to lớn đang hội tụ tới chỗ mình, cỗ khí vận này, vô cùng huyền ảo.

Mặc dù không thể trực tiếp gia tăng thực lực của mình.

Nhưng có thể trợ giúp mình nhanh chóng ổn định thực lực Quân Vương Cảnh.

Không chỉ có như thế, có cỗ khí vận này gia trì, sau này tốc độ tu hành của mình, tông môn phát triển vân vần, đều được trợ giúp cực lớn.

Dẫn dắt khí vận một thời đại.

Đây là thiên đại tạo hóa, có khí vận gia trì, rất nhiều chuyện những người khác không thể tưởng tượng nổi đều có thể sẽ nhẹ nhõm hoàn thành.

Ví dụ như là gặp nạn thì hóa may.

Làm cái gì cũng sẽ cảm thấy rất thuận lợi.

Đây là sự huyền ảo của khí vận.

Hơn nữa cái này không chỉ nhắm vào mình, đối với người bên cạnh cũng có trợ giúp.

Đây cũng là nguyên nhân các phương Hồng Mông chủng tộc đều muốn tranh đoạt khí vận, khí vận liên miên, thế lực bọn họ phát triển càng mạnh.

"Ừm, loại khí tức này là..."

Ngay khi Sở Cuồng Nhân cảm nhận lực lượng trong cơ thể, hắn như nhận ra cái gì, nhìn về phía tinh không xa xa, ánh mắt lộ ra vẻ băng lãnh.

Tu sĩ tầm thường không cảm nhận được dị biến trong tinh không.

Nhưng há có thể lừa gạt được hắn?

Khí tức thâm thúy hắc ám đó, hắn quá quen thuộc.

"Là Mạt Nhật Chi Ám, Quang Minh Thần Điện xảy ra chuyện."

Sở Cuồng Nhân nỉ non.

Vừa xuất quan, hắn cũng không kịp ôn chuyện với mọi người.

Bóng người lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.

Bên trong thần điện.

Quang Minh Tả Thiên Vương nhìn thấy thiên địa dị biến, ánh mắt hắn lóe lên, lộ ra vẻ ngoài ý muốn: “Xem ra có người đột phá quân vương, khí tràng lớn như thế, cái hướng đó chắc hẳn là Sở Cuồng Nhân."

Ánh mắt của hắn rất băng lãnh.

Đối với Sở Cuồng Nhân, hắn cực kỳ chán ghét, thậm chí có thể nói hắn sẽ phản bội Quang Minh Thần Điện, có một phần rất lớn là bởi vì đối phương.

Bởi vì Quang Minh nữ thần thiên vị hắn, để hắn càng ngày càng ghen ghét.

Nhìn đối phương phong sinh thủy khởi, trong lòng của hắn càng ngày càng không công bằng, vì báo thù và mạnh lên, cho nên lúc này hắn mới hợp tác với Mạt Nhật Giáo.

"Chờ ta giải quyết Quang Minh nữ thần và Minh Phi, kế tiếp đến phiên ngươi! Sở Cuồng Nhân!" Quang Minh Tả Thiên Vương lạnh lùng nói.

Bây giờ hắn lòng tự tin bạo rạp.

Tin tưởng cho dù Sở Cuồng Nhân đột phá quân vương nhưng trước mặt lực lượng Mạt Nhật Chi Ám của hắn cũng phải cúi đầu xưng thần.

Sau đó, hắn nhìn về phía hai người Quang Minh nữ thần, Minh Phi, Mạt Nhật Hắc Ám chi lực đổ xuống, gào thét vọt tới hai người.

Nhưng vào lúc này, giữa thiên địa, kiếm khí phun trào, ngưng tụ thành một đạo bích chướng trước mặt hai người Quang Minh nữ thần, Minh Phi.

Cái bích chướng này ngăn chặn toàn bộ Hắc Ám chi lực!

Trong vô tận tiên huy.

Một bóng người áo trắng đạp không mà tới.

Quanh thân có dị tượng vờn quanh, khí thế rộng lớn, giống như cái thế Tiên Vương lâm trần.

Khí tức khuấy động, hư không bị rung chuyển.

Từng khỏa sao trời chấn động vỡ vụn.

Bóng tối xung quanh theo hắn đến mà bị quét sạch sành sanh!

"Sở Cuồng Nhân!"

Quang Minh Tả Thiên Vương nhìn người tới, ánh mắt ngưng tụ.

Quang Minh nữ thần, Minh Phi thì sắc mặt vui mừng.

Không khỏi có cảm giác an tâm.

Giống như đối phương đi tới, bất kỳ khó khăn gì đều được giải quyết dễ dàng.

"Sở Cuồng Nhân, ta còn không có đi tìm ngươi, ngươi lại tự mình tìm tới cửa, đã như vậy, vậy thì để ngươi lãnh giáo một chút cái gì gọi là... Tận thế!!" Quang Minh Tả Thiên Vương cười một tiếng dài.

Hắc Ám lực lượng pháp tắc trên người điên cuồng phun trào.

Hư không xung quanh bị bóp méo vỡ vụn.

Đối mặt cỗ lực lượng bao trùm trên quân vương bình thường, Sở Cuồng Nhân vẻ mặt không vui không buồn, rất lạnh nhạt, phất tay áo vung lên, lực lượng pháp tắc đổ xuống, Hắc Ám pháp tắc khí tức vọt tới bị đánh vỡ vụn.

"Ở trước mặt ta, ngươi, cũng xứng xưng tận thế?!"

.........................