← Quay lại trang sách

Chương 2348 Thu hồi cả vốn lẫn lãi, ăn trộm bảo khố, một tòa đạo sơn lớn đâu

Thiên Thần nhất tộc, cổ lão chủng tộc trong Hồng Mông Đại Thế Giới, bọn họ để uẩn thâm hậu, vô số kỷ nguyên đến nay, không biết giấu bao nhiêu bảo bối.

Những bảo bối này đều đặt ở một cái bảo khố của Thiên Thần nhất tộc.

Cái bảo khố này do rất nhiều thủ vệ thủ hộ.

Trong đó tu vi kém nhất cũng là đại đạo chí thánh.

Trong âm thầm còn ẩn giấu mười mấy chí tôn, thậm chí quân vương trông coi.

Cho nên nói, cái bảo khố này phòng thủ có thể nói là giọt nước không lọt.

Hôm nay.

Một bóng người đi tới trước bảo khố.

Nhìn thấy người tới, bọn hộ vệ trông coi bảo khố vội vàng tiến lên hành lễ.

"Bái kiến Viêm Quân."

Viêm Quân.

Một trong số những quân vương của Thiên Thần nhất tộc, cũng chính là Thiên Thần Viêm, mà bây giờ Thiên Thần Viêm lại do từ Sở Cuồng Nhân dùng Tha Hóa Tự Tại Đại Pháp hóa thành.

Bởi vì Tha Hóa Tự Tại Đại Pháp huyền ảo, bây giờ Sở Cuồng Nhân có được khí tức, tu hành pháp, mệnh cách, ký ức, thậm chí linh hồn của Thiên Thần Viêm.

Nói hắn chính là Thiên Thần Viêm cũng không gì không thể.

Cũng chính vì vậy, lúc này Sở Cuồng Nhân mới dễ dàng tiến vào lãnh địa Thiên Thần nhất tộc, công khai, quang minh chính đại đi tới trước cái bảo khố này.

"Ta muốn vào bảo khố lấy một món đồ."

"Viêm Quân muốn lấy vật gì?"

Thủ vệ trông coi hỏi.

Cho dù là quân vương, muốn vào bảo khố cũng không phải nói vào là vào được.

"Một gốc thần dược, ta cần dùng lúc luyện đan."

Thiên Thần Viêm ngoại trừ là một quân vương ra thì đồng thời còn là một Luyện Đan Sư cao minh, điểm này, rất nhiều người đều biết.

Thủ vệ đó cũng không nghi ngờ: “Có thủ dụ của tộc trưởng hay không?"

Nhưng mà cho dù như thế.

Muốn vào bảo khố cũng cần thủ dụ của tộc trưởng.

"Bây giờ tộc trưởng đang bế quan, lò đan dược của ta lửa sém lông mày, hôm nay ta phải lấy được thần dược đó, chờ tộc trưởng xuất quan, ta sẽ đưa thủ dụ cho ngươi sau, mau tránh ra, làm trễ nải sự tình, ngươi đảm đương không nổi."

Sở Cuồng Nhân sắc mặt có chút âm trầm nói.

Thiên Thần Viêm tính khí nóng nảy.

Thủ vệ cũng biết điểm này, tăng thêm đối phương là quân vương, địa vị ở trong tộc cực cao, ngay cả tộc trưởng cũng phải lễ ngộ ba phần.

Nghĩ đến đây, thủ vệ cũng cho đi.

Quy củ là chết.

Người là sống.

Hắn không dám đắc tội một vị quân vương.

Sau khi tiến vào bảo khố.

Đập vào mi mắt là số lớn bảo vật, ở trong đó có các loại thần mỏ, thiên tài bảo dược trân quý, thậm chí là Hồng Mông chí bảo cũng có hai ba mươi kiện.

Bày ở trung ương bảo khố là một tòa đạo sơn do đại đạo chi nguyên ngưng tụ mà thành, chất lượng tốt nhất trong số những thứ mà Sở Cuồng Nhân biết từ trước đến nay.

Toàn thân giống như thủy tinh, thần quang lưu chuyển, cực kỳ bất phàm.

Thiên Thần nhất tộc để uẩn quả nhiên thâm hậu.

Sở Cuồng Nhân không khỏi hai mắt tỏa sáng: “A, Thiên Thần Viêm, ngươi thiếu vận mệnh, cả vốn lẫn lãi sẽ do tộc đàn ngươi thay ngươi trả lại đi."

Vận Mệnh Thần Điện không bao giờ làm mua bán lỗ vốn.

Giết Thiên Thần Viêm, một chút chỗ tốt cũng không có được, như vậy sao được?

Sở Cuồng Nhân vung tay lên, từng kiện bảo vật bị hắn thu vào vũ trụ tùy thân, thần thiết, thần dược, chí bảo, hết thảy đều không buông tha.

Đột nhiên.

Sở Cuồng Nhân nhìn thấy một viên phù văn bị phong tồn trong đá thủy tinh.

Phù văn đó vô cùng huyền ảo.

Hắn không khỏi tâm thần khẽ động: “Đây là, một trong số chín đại Thiên Ấn!"

Chín đại Thiên Ấn, đại biểu chín loại đạo cực hạn.

Sở Cuồng Nhân đã nắm giữ ba loại cực đạo tu hành pháp Hư Không, Ngự Khí, Trớ Chú, mà ở chỗ Lục Nhãn Thần Toán thì có một viên Vận Mệnh Thiên Ấn.

Hiện tại hắn lại gặp được viên thứ năm trong bảo khố Thiên Thần tộc.

"Ha ha, thu hoạch tốt như thế."

Sở Cuồng Nhân cất kỹ nó, dự định sau khi rời khỏi thì lĩnh hội một phen.

Rất nhanh.

Toàn bộ Thiên Thần bảo khố bị hắn dời trống.

Chỉ là Hồng Mông chí bảo thì có hai mươi bốn kiện.

Là gấp hai mười hai kiện Thiên Thần Viêm phải trả.

Chớ nói chi là các loại bảo vật khác.

"Thiên Thần Viêm thiếu nợ lâu như vậy, ta tính lãi nhiều một chút cũng không quá đáng chứ?" Sở Cuồng Nhân lộ ra nụ cười hài lòng.

Một đợt này, Vận Mệnh Thần Điện nào chỉ là không lỗ, cả vốn lẫn lãi, có thể nói là kiếm bộn, cho dù là vay nặng lãi cũng không có khoa trương như vậy.

"Rời khỏi."

Cho dù là muốn đại náo Thiên Thần nhất tộc một trận, để bọn họ biết cái giá lớn phải trả khi trêu chọc nhân tộc nhưng Sở Cuồng Nhân vẫn dằn cơn xúc động này xuống.

Dù sao, bên trong Thiên Thần nhất tộc còn cất giấu mấy lão cổ đổng.

Mình phải hành sự cẩn thận mới được.

"Viêm Quân, ta tiễn ngươi đi."

Thủ vệ bảo khố cung kính nói.

"Ừm, không cần tiễn, các ngươi tận trung cương vị là được."

"Vậy cung tiễn Viêm Quân."

Mà sau khi Sở Cuồng Nhân đi không lâu.

Lại có một quân vương đi vào.

"Bái kiến Doãn Quân."

Y Quân, bản danh Thiên Thần Y.

Hắn lấy thủ dụ ra nói: "Ta muốn vào bảo khố lấy vài thứ."

Thủ vệ đó ngây ngẩn cả người.

"Đây là thủ dụ của tộc trưởng?"

"Thế nào, chẳng lẽ ngươi hoài nghi sao?"

"Không phải, không phải tộc trưởng đang bế quan sao?"

"Ai nói?"

"Viêm Quân, hắn vừa đi không lâu a."

"Thiên Thần Viêm... mau dẫn ta tiến vào bảo khố." Thiên Thần Y theo bản năng cảm nhận được có chút không đúng, lập tức tiến vào bảo khố.

Nhưng đập vào mi mắt lại là trống rỗng.

Thiên Thần Y và thủ vệ đều mộng.

Thần thiết đâu?

Thần dược đâu?

Còn có một tòa Đạo Nguyên Sơn lớn đâu?

Làm sao tất cả đều mất!

Thủ vệ mộng, đồng thời toàn thân nhịn không được run rẩy, vô cùng hoảng sợ, hắn biết mình chết chắc!!

"Ngươi xác định vừa nãy là Thiên Thần Viêm tới?"

"Đúng, là Viêm Quân."

Thủ vệ ánh mắt hôi bại, sinh không thể luyến nói.

Mà Thiên Thần Y đưa tay một chưởng, oanh đối phương thành sương máu!

Sắc mặt hắn âm trầm lấy một cái ngọc giản ra.

Rất nhanh.

Chuyện Thiên Thần Viêm trộm cắp bảo khố truyền khắp toàn bộ Thiên Thần nhất tộc.

Mấy quân vương xuất động, truy kích đối phương.

Toàn bộ lãnh địa Thiên Thần nhất tộc, có vô số phù văn lưu chuyển mà ra, hóa thành một cái cự đại kết giới, hoàn toàn phong tỏa không gian.

Động tĩnh lớn như vậy, náo đến lòng người bàng hoàng.

"Mẹ nó ơi, chuyện gì xảy ra, không phải là Địa Quân lại đánh tới nữa đó chứ."

"Lúc trước không phải hắn vừa đánh một lần sao? Hắn còn muốn thế nào?"

Có Thiên Thần nhất tộc hồi tưởng lại nỗi sợ hãi lúc trước khi bị Địa Quân đánh đến tận cửa.

Bên cạnh, Sở Cuồng Nhân ánh mắt lóe lên: “A, bị phát hiện nhanh như vậy sao? Đúng là khiến cho người ta bất ngờ nha."

Lại nhìn mấy Thiên Thần nhất tộc lo lắng hãi hùng bên cạnh một chút, khóe miệng của hắn hơi vểnh, xem ra Địa Quân mang đến bóng ma không nhỏ cho Thiên Thần nhất tộc a.

"Thiên Thần Viêm, ngươi chạy đi đâu?!"

Lúc này, một tiếng gầm lên giận dữ nương theo quân vương uy áp truyền đến.

Chỉ gặp một bóng người gào thét mà tới.

"Tới rất nhanh."

Sở Cuồng Nhân cười cười.

Người tới, chính là Thiên Thần Y.

"Thiên Thần Viêm, tại sao ngươi lại phản bội Thiên Thần nhất tộc!"

Thiên Thần Y ánh mắt lạnh như băng chất vấn.

"Không cần nhiều lời." Sở Cuồng Nhân tiện tay một chưởng oanh ra, Thiên Thần Chi Quang hóa thành hỏa diễm, ra tay chính là tu hành pháp Thiên Thần Viêm am hiểu nhất.

Thiên Thần Y cũng lập tức ra chiêu ứng đối.

Cực chiêu va chạm, song phương đều lui lại.

Sở Cuồng Nhân nhếch miệng.

"Thực lực Thiên Thần Viêm này cũng không tầm thường a."

Tha Hóa Tự Tại Đại Pháp đúng là cường đại, nhưng cũng không phải hoàn mỹ vô khuyết, lúc Tha Hóa Vạn Linh, có thể phát huy ra thực lực được quyết định bởi thực lực hạn của người bị Hóa Linh, không thể phát huy ra thực lực mạnh hơn mức đó.

Nhưng mà so với sự cường đại của Tha Hóa Tự Tại Đại Pháp, chút thiếu hụt này gần như có thể không tính là thiếu hụt.