← Quay lại trang sách

Chương 2361 Một kiếm trảm đảo, phân biển, bổ ra cấm chế

Mệnh Vô Đoan thực lực rất mạnh, cũng là một vị quân vương, Không Chi Tử, Chúc Dương có chỗ cố kỵ hắn, cho nên mới dừng lại tay.

Cách đó không xa, Hồn Mị Nhi nhìn mà thở dài.

Đáng tiếc, không có náo nhiệt xem.

Không chỉ có nàng, những người còn lại cũng có chút thất vọng.

Mà Mệnh Vô Đoan tiếp tục nói ra: "Hư Thiên Linh Giới hẳn là ở trên Thanh Thiên Đảo này, mọi người tiếp tục tìm kiếm đi."

"Hừ, nhiều người như vậy, tìm lâu như vậy đều không tìm được, có lẽ cái Linh Giới này hoàn toàn không tồn tại cũng khó nói."

Chúc Dương lạnh hừ một tiếng nói.

"Không muốn tìm, các ngươi có thể rời khỏi."

Không Chi Tử lạnh hừ một tiếng.

Hắn ước gì những người này đều rời khỏi, đừng tranh với Không Tộc bọn họ.

"Rời khỏi? Như vậy chẳng phải là để Không Tộc ngươi chiếm tiện nghi."

Chúc Dương nhìn Thanh Thiên Đảo, khí tức pháp tắc trên người đang điên cuồng tăng lên: "Nếu Không Tộc các ngươi chắc chắn trên đảo này có Linh Giới, mà chúng ta tìm lâu như vậy đều không tìm được, vậy không bằng trực hủy đảo này!"

"Ta không tin cái đảo này không có, Linh Giới còn không hiện thế!"

Chúc Long nói, lực lượng pháp tắc trên người càng cường đại.

Chúc Long chi hỏa điên cuồng thiêu đốt lên.

Một quyền ném ra, hỏa diễm ngưng tụ ra một cái lưu tinh cự đại, oanh một tiếng, trực tiếp đập vào bên trên Thanh Thiên Đảo, bộc phát ra tiếng nổ vang rung trời.

Toàn bộ đảo bị ngọn lửa đốt cháy.

Cỏ cây thành tro, đại địa vỡ tan, trong nháy mắt phá thành mảnh nhỏ.

Mà dưới vết rách của hòn đảo vỡ tan, có tiên huy tươi sáng lưu chuyển mà ra, một trận không gian ba động từ trong đó khuếch tán mà ra.

Cái này khiến Không Chi Tử hai mắt tỏa sáng: "Cái dao động này, tìm được!"

Những người còn lại cũng đều có chỗ suy đoán.

"Thì ra là thế, trách không được tìm lâu như vậy đều không có thu hoạch, hóa ra cái Hư Thiên Linh Giới này cất giấu dưới đáy đảo này."

"Cái Linh Giới này hình như còn có cấm chế thủ hộ, tính bí mật vô cùng tốt."

Không Chi Tử đằng không mà lên, lực lượng pháp tắc trên người lưu chuyển mà ra.

Đồng dạng đánh ra một chiêu.

Đánh cho toàn bộ hòn đảo oanh minh không thôi.

Chỉ là mặc dù hòn đảo liên tiếp nhận trọng kích nhưng Hư Thiên Linh Giới dưới đáy vẫn không có hiện thế, bị một tầng cấm chế thủ hộ lấy.

"Cùng nhau ra tay!"

Không Chi Tử ánh mắt run lên nói.

Lập tức.

Chỉ gặp từng quân vương hạt giống thậm chí quân vương đều đằng không mà lên, đủ loại tiên pháp thần thông đánh thẳng xuống Thanh Thiên Đảo.

Cả hòn đảo nhỏ không ngừng phát ra tiếng oanh minh, bị đánh đến phá thành mảnh nhỏ.

Mà dưới đáy tiên đảo, tầng cấm chế đó thủy chung vẫn còn ở đó.

Đám người công kích cũng không có hiệu quả quá lớn.

"Cấm chế thật là mạnh, chỉ sợ chỉ có quân vương nấc thang thứ nhất ra tay mới có thể đánh vỡ cấm chế này."

"Không tệ."

Đám người không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ với Hư Thiên Linh Giới này.

Nhưng vào lúc này.

Trên bầu trời phong vân dũng động.

Một trận tiên huy tươi sáng chói mắt bỗng nhiên hiện thế.

Cảnh tượng này hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người đang có mặt ở đây, mọi người nhìn qua, chỉ thấy bên trong tiên huy có một người đạp không mà tới.

Người này, một bộ áo trắng, không nhiễm trần thế, tiên tư xuất trần, trong lúc giơ tay nhấc chân có một cỗ Tiên Vương quý khí, lại có siêu phàm thoát tục chi khí.

Hắn chậm rãi đi tới.

Trong nháy mắt, hấp dẫn chú ý của mọi người.

"Sở Cuồng Nhân!"

"Hắn cũng tới."

Nhìn người tới, không ít người trong mắt lộ ra vẻ ngưng trọng.

Sở Cuồng Nhân, trong kỷ nguyên này, người đầu tiên xưng vương, gánh vác khí vận kỷ nguyên này, là quân vương được chú ý nhất bây giờ.

Không Chi Tử, Chúc Dương...

Những đại tân sinh quân vương này đúng là không tầm thường.

Nhưng so với Sở Cuồng Nhân lại phải kém hơn không ít.

"Hắn chính là Sở Cuồng Nhân..."

Hồn Mị Nhi nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt lộ ra vẻ hào hứng.

Đối với quân vương đại danh đỉnh đỉnh này, nàng vẫn luôn có nghe thấy, nhưng hôm nay là lần đầu tiên nhìn thấy, không khỏi sinh ra hứng thú không nhỏ.

"Khí chất tướng mạo ưu tú hơn Không Chi Tử không ít, cũng không biết thực lực thế nào." Hồn Mị Nhi tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

Sở Cuồng Nhân đi vào, tự nhiên cũng phát hiện cấm chế bên dưới Thanh Thiên Đảo, khóe miệng của hắn hơi vểnh, xùy cười một tiếng: "Một tầng cấm chế nho nhỏ thì đã làm khó được các ngươi sao? Các ngươi a, so với ta nghĩ thì kém không ít."

Lời vừa nói ra, đám người xôn xao.

Đối với tính cách Sở Cuồng Nhân, bọn họ cũng đã được nghe nói không ít.

Nhưng không ngờ được là đối phương vừa đến đã trực tiếp mở trào phúng.

Cái này không khỏi quá mức ác liệt đi.

Trên thực tế.

Đại bộ phận chủng tộc đang có mặt ở đây hoặc nhiều hoặc ít đều có xích mích với Sở Cuồng Nhân.

Thiên Thần nhất tộc, Long Tộc, Không Tộc, Lục Nhãn nhất tộc...

Sở Cuồng Nhân cũng lười cho những người này sắc mặt tốt nhìn.

"Sở Cuồng Nhân, ngươi nói dễ quá, sao ngươi không thử một chút."

Chúc Dương lạnh hừ một tiếng nói.

"Thật sao?"

Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng, kiếm chỉ ngưng tụ, một đạo kiếm khí tươi sáng lưu chuyển tại đầu ngón tay, nhẹ nhàng vạch một cái trong hư không.

Oanh một tiếng.

Kiếm khí gào thét mà ra, chấn thiên hám địa!

Khí tức cuồng bạo, trong nháy mắt đảo loạn hư không của vùng thế giới này.

Mà mục tiêu của một kiếm này lại là Chúc Dương!

"Không được!!"

Sắc mặt Chúc Dương lập tức đại biến.

Một cỗ uy hiếp vô cùng mãnh liệt làm cho vảy rồng hắn đều đang run rẩy.

Một kiếm này không chặn được, sẽ chết!!

"Rống!!"

Nương theo lấy một tiếng long ngâm to rõ.

Trên người Chúc Dương có hỏa diễm thiêu đốt mà ra, một đôi tròng mắt toát ra một vòng ám kim chi sắc: "Chúc Long Chi Nhãn!!"

Ba động kì lạ phát ra.

Đây là lực lượng thời gian!

Lợi dụng cỗ lực lượng này, khi kiếm khí sắp chém trúng mình, trong nháy mắt đó Chúc Dương cấp tốc biến đổi vị trí, tránh thoát một kiếm này.

"A, Chúc Long Chi Nhãn."

Sở Cuồng Nhân có chút hăng hái nói.

Một chiêu này, hắn cũng không xa lạ gì.

Dù sao, mình từng có được Chúc Long chi lực.

"Sở Cuồng Nhân!!"

Chúc Dương nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt dẫn theo phẫn nộ, còn có sợ hãi!

Vừa rồi một kiếm đó, hắn dùng hết toàn lực thi triển Chúc Long Chi Nhãn mới miễn cưỡng né tránh, có thể thấy được quân vương Sở Cuồng Nhân này mạnh hơn hắn nhiều.

Thậm chí có thể nói, không phải cùng một cái cấp độ.

Đây là sự mạnh mẽ của người đầu tiên phong vương trong kỷ nguyên sao?!

Cũng quá vượt qua đoán trước a!

Oanh!!

Lúc này, sau lưng Chúc Dương truyền đến một tiếng vang kinh thiên động địa.

Chỉ gặp kiếm khí bị hắn tránh thoát trảm lên Thanh Thiên Đảo, lực lượng cuồng bạo từ trong đó đổ xuống, trong nháy mắt cả hòn đảo nhỏ bị đánh thành hai nửa, mà cấm chế giấu ở trong cũng đang không ngừng tan rã sụp đổ.

Mặt biển cũng bị chém thành hai nửa, nước biển tuôn ra hai bên.

Một kiếm trảm đảo, một kiếm phân biển!

Mà giữa hòn đảo và mặt biển, trong cấm chế vỡ vụn xuất hiện một cái vết rách không gian thật lớn, bên trong mơ hồ có thể thấy được có động thiên khác.

Đám người thấy thế, không khỏi vô cùng sợ hãi thán phục.

"Ông trời ơi, một đám quân vương có công kích thế nào cũng không có mở ra cấm chế, thế mà bị Sở Cuồng Nhân một kiếm chém ra tới."

"Thực lực đối phương không khỏi quá kinh người đi."

"Không Chi Tử, Chúc Dương và hắn đều là đại tân sinh quân vương, thế nhưng kém nhau không phải một chút a."

"Chậc chậc, đúng là quái vật quân vương a."

Đối với uy lực của một kiếm này của Sở Cuồng Nhân, đám người cảm thấy vô cùng tán thưởng.

Hồn Mị Nhi cũng sợ hãi thán phục.

"Thật mạnh!"

"Đây chính là lực lượng của đệ nhất thần tử nhân tộc!"

Nàng nhìn Sở Cuồng Nhân, trong đôi mắt đẹp dị sắc liên tục, có lẽ, người này sẽ là đối tượng thông gia kết minh tốt hơn Không Chi Tử.

Càng mấu chốt chính là vóc người cũng đẹp mắt hơn Không Chi Tử.

Tiểu ca ca đẹp như vậy, ai không yêu đâu.

......................