Chương 2405 Hồn Mị Nhi chấp nhất, luận bàn với Binh Tai, Hồng Mông linh khí dị biến
Những năm gần đây, Bàn Cổ Tông cũng lục tục ra mấy quân vương.
Dù sao, có khí vận vô cùng to lớn gia trì.
Minh Nguyệt Vô Hạ, Nhạc Sơn Linh, Binh Tai...
Mấy người đó đều thành quân vương.
Mà Lam Vũ, Tuyệt Không Thần, n Hồng Hoa và Huyền Thiên Cửu Tinh, ngoại trừ Lam Vũ đã là nửa bước quân vương, những người còn lại đều đạt tới Chí Tôn Cảnh, Tam Thanh, Oa Hoàng, Phục Hi và tồn tại Tiên Cổ chuẩn bị xung kích quân vương.
Mà lần này trở thành quân vương.
Chính là Hồn Tộc Hồn Mị Nhi.
Hồn Tộc vì hợp tác với Bàn Cổ Tông, cố ý để nàng lại Bàn Cổ Tông.
Nhưng mà Sở Cuồng Nhân cũng không có hạn chế tự do người ta.
Không ngờ được là người ta bất động thanh sắc đột phá đến quân vương.
Khiến Sở Cuồng Nhân ngoài ý muốn một phen.
Sưu.
Một bóng người xuất hiện trước mặt Sở Cuồng Nhân.
Người tới một bộ váy dài ngực thấp màu đen, kiều mị động lòng người, mà trên người nàng lại ẩn chứa một cỗ quân vương dao động cực kỳ kinh người.
Chính là Hồn Mị Nhi vừa đột phá quân vương.
"Mị Nhi tới đây đa tạ Tông chủ."
Hồn Mị Nhi tới gần Sở Cuồng Nhân, cúi đầu.
Sở Cuồng Nhân chỉ cảm thấy một mùi thơm xông vào mũi, nhưng hắn bất động thanh sắc nói ra: "A, ngươi đột phá quân vương, cám ơn ta làm cái gì?"
"Tự nhiên là muốn cảm ơn, Mị Nhi có thể đột phá quân vương, dựa vào linh khí tiên đảo trợ giúp, mà đó là do Tông chủ đồng ý cho ta ở lại, ân lớn như thế, Mị Nhi không biết đến nên báo đáp thế nào."
Hồn Mị Nhi sóng mắt lưu chuyển nói.
Trở thành quân vương, nàng càng thêm kiều mị, trên thân còn loáng thoáng lộ ra một cỗ khí tức cao quý để cho người ta không nhịn được muốn chinh phục.
Nhưng Sở Cuồng Nhân nhìn nàng, vẻ mặt lạnh nhạt nói: "Làm tốt bổn phận của ngươi, đừng nghĩ những thứ ngươi không nên có được chính là báo đáp tốt nhất."
Nghe đến đây, ánh mắt Hồn Mị Nhi lóe lên một cái.
Sau đó, nàng lã chã chực khóc nói: "Tông chủ, ngươi thật là ý chí sắt đá? Chẳng lẽ tâm ý Mị Nhi ngươi không hiểu sao?"
"Dẹp dáng vẻ đó đi."
Sở Cuồng Nhân nói xong, đứng dậy muốn rời khỏi.
Mà Hồn Mị Nhi bóng người lóe lên, cản ở trước mặt hắn, tiếp tục nói: "Thật ra thì ta làm nhỏ cũng được, Tông chủ ngay cả một cơ hội cũng không cho ta, hay là trên người của ta có chỗ nào làm ngươi không thích, ta đổi còn không được sao?"
"Thân là Hồn Tộc công chúa, hiện tại là quân vương cao quý, ngươi cực tốt, ta thích ngươi ở một chỗ, ngươi biết là cái gì không?"
Hồn Mị Nhi hai mắt tỏa sáng: "Là cái gì?"
"Ta thích ngươi... cách ta xa một chút."
Nói xong, Sở Cuồng Nhân lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.
Lấy năng lực của hắn, cho dù Hồn Mị Nhi đột phá quân vương nhưng ngay cả cái bóng của hắn cũng không thấy, chớ nói chi là ngăn hắn lại.
"Đúng là một nam nhân không hiểu phong tình, ý chí sắt đá." Hồn Mị Nhi khẽ vuốt sợi tóc, có chút phiền muộn nói.
Càng không có được, càng làm người khó mà quên.
Hồn Mị Nhi với Sở Cuồng Nhân, đại khái là tình huống như vậy.
Ở Bàn Cổ Tông ngàn năm, Hồn Mị Nhi phát hiện mình hâm mộ Sở Cuồng Nhân chẳng những không có giảm bớt, ngược lại càng ngày càng không thể tự kềm chế.
Lúc đầu, nàng cho là mình khắc khổ tu hành mấy ngàn năm, đột phá Quân Vương cảnh giới, có thể làm cho đối phương lau mắt mà nhìn mình, tiến thêm một bước cũng không phải là không được, nhưng hiện tại xem ra, hết thảy chỉ là nàng mong muốn đơn phương.
"Tông chủ ơi Tông chủ, ngươi đánh giá thấp nghị lực của Hồn Tộc nữ tử ta, Hồn Tộc nữ tử ta nếu nhận định người nào, tuyệt sẽ không dừng tay, dù là ngươi coi ta thành một con chó, ta cũng sẽ chọn ngươi."
Hồn Mị Nhi si ngốc cười một tiếng.
......
"Hồn Mị Nhi này đúng là chưa từ bỏ ý định a."
Sở Cuồng Nhân lắc đầu.
Chỉ là những năm gần đây, Hồn Tộc và Bàn Cổ Tông hợp tác ngày càng làm sâu sắc, mà Hồn Mị Nhi cũng không có làm chuyện gì quá đáng.
Hắn cũng mặc cho đối phương tiếp tục ở lại Bàn Cổ Tông làm con tin.
Ông.
Lúc này.
Một người xuất hiện trước mặt Sở Cuồng Nhân.
Là Binh Tai.
Là Binh Tai đã thành quân vương, đối phương nhìn Sở Cuồng Nhân, ánh mắt bình tĩnh, nhưng tay cầm tàn binh, một cỗ phong hỏa khí tức nóng rực lưu chuyển.
Sở Cuồng Nhân biết đối phương tới làm cái gì.
"Chỗ cũ."
"Được."
Hai người tới một sơn cốc trong tiên đảo.
Bốn phía sơn cốc này toàn là các loại vết kiếm, thương ngấn, khí tức phong hỏa thao thao bất tuyệt tràn ngập trong đó, giống như một chiến trường giết chóc.
"Tới đi."
Sở Cuồng Nhân kiếm chỉ ngưng tụ.
Binh Tai không nói hai lời, cầm tàn binh trong tay xông ra ngoài.
Từ khi Binh Tai đột phá quân vương, thỉnh thoảng sẽ tìm đến Sở Cuồng Nhân chiến đấu, nhờ vào đó ma luyện mình, quen thuộc lực lượng quân vương.
Hai người chiêu thức va chạm, sơn cốc vì thế mà chấn động.
Quân vương dao động, khuếch tán mà ra.
Bên trong Bàn Cổ Tông, không ít người đều cảm ứng được.
Đám người cũng đều biết có chuyện gì.
"Các ngươi đoán lần này Binh Tai có thể chống đỡ bao nhiêu chiêu?"
"Lần trước là ba mươi chiêu, lần này, ba mươi lăm chiêu."
"Ừm, hẳn là không sai biệt lắm."
Đám người tự suy đoán.
Mà trong sơn cốc, Binh Tai và Sở Cuồng Nhân chiến hừng hực khí thế.
Binh Tai toàn lực ra tay, không lưu tình chút nào, không biết còn tưởng rằng hắn đang đối mặt kẻ địch có huyết hải thâm cừu.
Nhưng mà Binh Tai biết, cho dù mình toàn lực ra tay cũng không gây thương tổn được Sở Cuồng Nhân mảy may, mặc dù không cam tâm nhưng đây là sự thật.
Rất nhanh.
Trận chiến đấu này kết thúc với bên dành thắng lợi là Sở Cuồng Nhân.
"Năm mươi bảy chiêu, ngươi tiến bộ không ít."
Sở Cuồng Nhân hơi ngoài ý muốn.
Lần trước đánh với hắn một trận, chỉ có thể đỡ hắn ba mươi chiêu.
Hiện tại tăng lên gần gấp đôi.
"Ngươi chưa xuất toàn lực, có thể đỡ mấy chiêu của ngươi còn không phải trong tính toán của ngươi." Binh Tai từ tốn nói, cũng không tự hào.
Hắn biết, Sở Cuồng Nhân toàn lực xuất thủ, mình có thể tiếp được mười chiêu hay không cũng không thể biết được, không, ba chiêu đều không nhất định.
"A, ngươi quá tự coi nhẹ mình."
Sở Cuồng Nhân lắc đầu cười một tiếng.
"Trước đó không lâu, ta cảm nhận được khí tức của La Hầu, hắn giống như ta, cũng đã đột phá đến quân vương." Binh Tai nói.
"Ừm, thú vị."
"Ngươi đừng ra tay, ta muốn tự mình đối phó hắn."
Binh Tai nói.
Hắn và La Hầu giao thủ vô số lần, nhiều hơn số lần Sở Cuồng Nhân giao thủ với La Hầu, hai bên có thể nói là túc địch.
"Ta biết rồi."
Ngay lúc hai người trò chuyện.
Trên không Hồng Mông Đại Thế Giới, đột nhiên có Hồng Mông linh khí sôi trào.
"A, Hồng Mông Thần Bảng mới sắp tới sao?"
Sở Cuồng Nhân nhìn thoáng qua.
Những năm gần đây, Hồng Mông Thần Bảng lục tục xuất hiện mấy chục cái.
Cái gì Thần Thú Bảng, Thần Binh Bảng, Trường Sinh Bảng, Đan Dược Bảng, Công Pháp Bảng, mà Sở Cuồng Nhân nổi danh trên phần lớn những bảng này.
Thậm chí có đa số bảng đều là hắn đứng đầu bảng.
May mắn mà có những Hồng Mông Thần Bảng này, để danh vọng Sở Cuồng Nhân trong Hồng Mông Đại Thế Giới càng ngày càng tăng, khí vận của hắn và Bàn Cổ Tông cũng đang không ngừng tăng cường.
"A, không đúng."
Sở Cuồng Nhân chợt phát hiện một chút không thích hợp.
Chỉ thấy lần này Hồng Mông linh khí quy mô vô cùng lớn, lại vượt xa bất kỳ lần nào bảng danh sách hiện thế trước đây.
Rất nhiều sinh linh trong Hồng Mông Đại Thế Giới cũng đều cảm ứng được Hồng Mông linh khí dị biến, đều nhìn lên bầu trời, vô cùng ngạc nhiên.
"Chuyện gì xảy ra?"
"Lần này xuất hiện bảng gì mà lại dẫn động Hồng Mông linh khí quy mô như thế này, lần này đã vượt qua tất cả bảng cộng lại."
"Không, không thích hợp, đây không phải bảng mở ra."
"Các ngươi nhìn..."