Chương 2407 Khảo thí khí vận, các phương quân vương hiện thân, mười tám vạn Đạo Lăng Thiên
Bên trong Bàn Cổ Tông.
Sở Cuồng Nhân nhìn lên vòng xoáy màu tím to lớn trên bầu trời, trên mặt nở nụ cười: “Khí Vận Huyền Hoàng Giới, đúng là thú vị a."
Khí Vận Huyền Hoàng Giới.
Cùng một nhịp thở với khí vận.
Mà hắn tu hành khí vận thần quốc, vừa lúc còn cần một lượng lớn khí vận.
Hắn có dự cảm.
Thời cơ tạo dựng hoàn thành thần quốc ngay trong Khí Vận Huyền Hoàng Giới này, chỉ là bây giờ Huyền Hoàng Giới còn đang diễn hóa, vẫn chưa tiến vào.
Thừa dịp khoảng thời gian này, hắn tìm mọi người thương lượng một chút.
Rất nhiều người đều định tiến vào bên trong thăm dò một phen.
Dù sao, ở bên trong không tồn tại nguy hiểm tử vong.
Nếu như chết, trực tiếp bị truyền tống ra thôi.
Đây là một cơ hội tốt để rèn luyện mình.
Không ai muốn buông tha.
"Thực lực của ta đã đạt tới bình cảnh, có lẽ ở trong đó, ta có thể tìm tới cơ hội đột phá quân vương!" Lam Vũ đôi mắt đẹp lấp lóe nói.
Nàng cách quân vương chỉ kém một đường.
Nàng cảm thấy thời cơ đột phá của mình trong Khí Vận Huyền Hoàng Giới này.
Không chỉ có là nàng, mấy người Sở Hồng, n Hồng Hoa cũng muốn vào đó.
Còn có mấy người Tam Thanh, Phục Hi cũng như thế.
Sở Cuồng Nhân thấy thế, vung tay lên, muốn đến thì đến, nếu như bên trong không chết được thì vào đại náo một phen.
Về phần khí vận... chờ hắn tạo dựng ra khí vận thần quốc, cho dù khí vận của bọn người Lam Vũ bị mất, thần quốc hắn cũng có thể che chở bọn họ.
Mấy năm sau.
Vòng xoáy màu tím trên bầu trời tạo thành một cái cánh cửa cự đại.
Cánh cửa này cực kỳ huyền ảo.
Phía trên tuyên khắc các loại dị thú thần kỳ, phù văn huyền ảo.
Mà sau cánh cửa chính là Khí Vận Huyền Hoàng Giới.
"Linh Giới đã hoàn toàn mở ra."
"Ha ha, là thời điểm tiến vào bên trong tìm tòi."
"Đi!"
Từng bóng người phóng lên tận trời, lao vào bên trong Khí Vận Huyền Hoàng Giới.
Mà khi một tu sĩ thông qua cánh cửa đó, chỉ thấy cánh cửa quang hoa lấp lóe, hiện ra từng ký tự, chỉ số khí vận... bảy mươi lăm.
Đám người tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
"A, cửa này có thể trị số hóa khí vận?"
"Thật thần kỳ a."
Đám người ngạc nhiên.
"Ta cũng đi thử một chút."
Có người đi đến cửa, trị số phía trên cũng theo đó biến hóa.
Khí vận chỉ số... một trăm linh sáu.
Từng tu sĩ cũng bắt đầu tiến lên khảo thí trị số của mình, dù sao khí vận nhìn không thấy, sờ không được, khó mà cảm giác.
Tất cả mọi người muốn biết mình mang bao nhiêu khí vận.
Một trăm linh bảy.
Một trăm ba mươi mốt.
Một trăm năm mươi mốt.
Đại đa số tu sĩ phát hiện khí vận mình đại khái dao động từ một trăm đến gần hai trăm, có rất ít đạt tới ba trăm.
"Các ngươi nhìn, khí vận trị số của tên kia lại đạt đến một ngàn!"
Đột nhiên, trong đám người truyền đến một tiếng kinh hô.
Chỉ thấy một tu sĩ tuổi trẻ đứng ở trước cánh cửa, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý, liếc nhìn những tu sĩ còn lại, dáng vẻ cao cao tại thượng.
"Ta biết hắn, người này là một thiên kiêu, tu hành mới mấy chục vạn năm đã đạt đến Đại Đạo Cảnh, khó trách có khí vận như thế này."
"Nhìn dáng vẻ hắn thật khó chịu."
Theo vị thiên kiêu này xuất hiện.
Càng ngày càng nhiều tu sĩ mạnh mẽ cũng hiện thân.
Khí vận phá ngàn, chỗ nào cũng có.
Thiên kiêu vốn đang đắc ý lập tức thu liễm, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên a, hắn một Đại Đạo Cảnh còn không tính là gì.
Oanh!
Lúc này.
Một khí tức bá đạo truyền đến.
Chỉ thấy một lão giả khí thế rộng lớn ngẩng đầu dậm chân đi tới, khí tức trên người khiến cho vô số tu sĩ xung quanh có cảm giác không rét mà run.
Người này quá cường đại.
Hoàn toàn không phải cùng cấp độ với bọn họ.
"Là, là quân vương!"
Có người nuốt nước bọt.
Mà lão giả đó không chút phật lòng khi tu sĩ bốn phía kinh ngạc, đi thẳng tới trước cánh cửa, các tu sĩ vốn còn xếp hàng khảo thí trị số nhao nhao nhường đường, cũng không dám quấy rầy một vị quân vương.
Khí vận chỉ số... chín nghìn tám trăm tám mươi ba.
Nhìn khí vận chỉ số của quân vương đó, đám người không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Đây là trị số khí vận cao nhất cho đến lúc này.
Nhưng mà ngẫm lại cũng thế, có thể trở thành quân vương, người nào không phải hạng người khí vận kéo dài, có khí vận trị số như thế này cũng rất bình thường.
"Chỉ có như thế sao?"
Lão giả này lại cau lông mi lại, hắn nhìn thấy có một tu sĩ Đại Đạo Cảnh chỉ kém mình một hai ngàn khí vận, mình thân là quân vương, thế mà chỉ cao hơn đối phương một chút.
Chợt, hắn nghĩ thông suốt.
Khí vận trị số cũng không có nghĩa là thực lực.
Tỉ mỉ nghĩ lại, hắn trở thành quân vương, hao tốn không ít tâm huyết, mà thời gian tu hành thật dài, bỏ ra gần mười cái kỷ nguyên mới thành quân vương.
So với quân vương khác, thời gian hắn thành quân vương quá lâu.
Nhất là trong kỷ nguyên này.
Quân vương trẻ tuổi một người tiếp một người xuất hiện.
Ông.
Lúc này, có kiếm khí phóng lên tận trời.
Chỉ thấy một nhóm kiếm tu đi vào.
Cầm đầu là Kiếm Thần cung chủ, mà bên cạnh hắn còn có một lão giả râu trắng, địa vị của hắn ngang bằng Kiếm Thần cung chủ.
"A, lão gia hỏa này cũng hiện thế." Lão giả quân vương tới trước nhất có chút kinh ngạc nhìn lão giả bên cạnh Kiếm Thần cung chủ một chút.
"Thiên Nguyên Đạo Nhân, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ."
Kiếm Thần cung chủ nhìn lão giả quân vương một chút, cười nói.
Bọn họ đều là quân vương nhân tộc, cũng từng gặp nhau một hai lần.
"Từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ." Thiên Nguyên Đạo Nhân nhìn về phía kiếm khách bên cạnh Kiếm Thần cung chủ: “Kiếm Thánh, qua nhiều năm như vậy, phong thái ngươi vẫn như cũ a."
Kiếm Thánh.
Quân vương ẩn giấu của Kiếm Thần Cung.
Đồng thời cũng là quân vương mạnh nhất trong Kiếm Thần Cung, cách nay không biết bao nhiêu cái kỷ nguyên, đối phương một người một kiếm, trấn áp một thời đại.
Tại xa xưa, rất có truyền kỳ.
Thời điểm đó Kiếm Thần Cung dưới sự thống trị của hắn, uy thế hiển hách, có xu thế sánh vai ba đại Thánh Địa cự đầu.
Không ít người cho rằng Kiếm Thần Cung có thể trở thành cự đầu thứ tư.
Chỉ tiếc vẫn kém một chút hỏa hầu.
Từ Kiếm Thánh trở đi, rốt cuộc Kiếm Thần Cung không có xuất hiện quân vương ra dáng, vốn còn một Kiếm Ma Độc Cô Bất Phá, có hi vọng có thể phục chế truyền kỳ của Kiếm Thánh, nhưng mà tự mình tìm đường chết, bị Sở Cuồng Nhân một kiếm chém mất.
"Khí Vận Huyền Hoàng Giới mở ra, ta không thể không đến, không chỉ có là ta, chỉ sợ những lão gia hỏa kia cũng đều ngồi không yên."
Khí vận chi tranh, cực kỳ quan trọng.
Ngay cả quân vương cổ xưa nhất đều hiện thân.
Mà trong cái kỷ nguyên cuối cùng này, đến nay Kiếm Thần Cung còn chưa ra một quân vương, Kiếm Thánh không thể không sốt ruột, cho nên mới sẽ đích thân đến đây.
Hắn muốn tranh thủ một phần khí vận cho Kiếm Thần Cung.
Sau đó, hai vị quân vương đến khảo thí chỉ số khí vận.
Kiếm Thần cung chủ là một vạn chín ngàn.
Mà trị số của Kiếm Thánh cao tới tám mươi tám ngàn!
So với Thiên Nguyên Đạo Nhân thì mạnh hơn nhiều lắm.
"Quả nhiên, ta chính là hạng chót trong quân vương."
Thiên Nguyên Đạo Nhân không khỏi bi ai thầm nghĩ, có chút thương cảm.
Theo Kiếm Thần cung chủ, Kiếm Thánh hiện thân, từng quân vương thần long kiến thủ bất kiến vĩ trong mắt rất nhiều tu sĩ cũng xuất hiện.
Ở trong đó, bao gồm Tông chủ Vạn Pháp Đạo Tông, Thánh Chủ Thiên Nhân Thánh Địa, còn có Linh chủ Thiên Phật Tịnh Thổ và quân vương trong thế lực bọn họ.
Một luồng tử khí từ chân trời lưu chuyển mà tới.
Đạo tử Vạn Pháp Đạo Tông, nhân tộc đệ nhị thần tử Đạo Lăng Thiên hiện thân.
Hắn đi tới, lập tức lên khảo thí khí vận.
Chỉ số khí vận cao tới mười tám vạn!
.....................