Chương 2409 Không Chi Tử trở thành trò hề, Bàn Cổ Tông người người đều có quân vương chi tư
Mặc dù qua ngàn năm.
Nhưng uy vọng của Sở Cuồng Nhân trong Hồng Mông Đại Thế Giới lại không có chút nào giảm bớt, ngược lại, theo thời gian chuyển dời, uy vọng càng ngày càng cao.
Bởi vì Hồng Mông Thần Bảng liên tiếp tuyên bố, mà hắn nhiều lần đứng đầu bảng.
Người không hiện thế, tên lại truyền khắp chư thiên.
Sở Cuồng Nhân gần như thành truyền kỳ lớn nhất cái kỷ nguyên này!
Mà bây giờ hắn hiện thế, vạn tộc tu sĩ không khỏi xôn xao.
"Là Sở Cuồng Nhân! Hắn đến rồi!"
"Ông trời ơi, hắn là đứng đầu nhân tộc Thần Tử Bảng, Trận Pháp Bảng, Luyện Khí Bảng, Cực Đạo Bảng, Thần Kiếm Bảng các loại bảng sao?!"
"Quả nhiên là phong thái tuyệt thế a."
"Trời ạ, hắn dáng dấp cũng quá đẹp đi."
Vạn tộc tu sĩ nhìn Sở Cuồng Nhân, vô cùng sợ hãi thán phục.
Một chút nữ tu cảm thấy hoa mắt thần mê.
Bất quá ở trong đó cũng không ít mắt lộ ra hận ý lạnh lẽo.
Tỉ như Không Chi Tử, Chúc Dương, thậm chí cùng là nhân tộc Đạo Lăng Thiên.
Còn có một số tồn tại ẩn giấu.
"Sở Cuồng Nhân, rốt cục ngươi hiện thân."
"Mấy ngàn năm không thấy, ta hận ngươi chỉ có tăng lên chứ không hề giảm đi."
Sở Cuồng Nhân tựa hồ phát hiện được không ít ánh mắt cừu hận, nhưng mà cũng không có để ý, ánh mắt như vậy, hắn gặp quá nhiều.
"Các ngươi nói nhân tộc ta không xứng là thiên địa nhân vật chính, chỉ bằng các ngươi cũng xứng nói ra lời như vậy?" Sở Cuồng Nhân ánh mắt đảo qua tu sĩ các tộc.
Ánh mắt của hắn dẫn theo một tia kiếm ý lạnh lẽo.
Nhưng phàm là nhìn thẳng hắn đều không tự chủ được bị chấn nhiếp.
Quân vương cũng tim đập nhanh.
"Mấy ngàn năm không thấy, không biết bây giờ tu vi hắn đến trình độ nào, phải chăng đã tạo dựng ra pháp tướng, lĩnh vực."
"Quân vương bình thường từ đột phá quân vương đến tạo dựng pháp tướng, nói ít cũng muốn ngàn vạn năm, thậm chí vô số kỷ nguyên, nhưng hắn không thể dùng lẽ thường cân nhắc, mặc dù chỉ có mấy ngàn năm ngắn ngủi, nhưng cũng có thể đã tạo dựng ra pháp tướng."
"Khí tức của hắn càng thâm thúy hơn năm đó."
Sở Cuồng Nhân đến, khiến cho vạn tộc quân vương vì đó trầm mặc.
Không ít người còn nhớ rõ, năm đó đối phương một kiếm chém giết Hư Không Chi Chủ như thế nào, một kiếm đó, thời gian mấy ngàn năm qua đi vẫn ký ức vẫn còn mới mẻ.
Thoáng như hôm qua.
"Sở Cuồng Nhân, đã lâu không gặp."
Không Chi Tử thu liễm hận ý, bình tĩnh nói với Sở Cuồng Nhân.
"Mặt ngoài nhìn như khách sáo, trong lòng lại hận không thể muốn giết ta, Không Chi Tử, đừng dối trá như vậy, chân thực một chút đi."
Sở Cuồng Nhân cười nhạo nói.
Không Chi Tử còn muốn nói cái gì, biểu hiện mình đã sớm xưa đâu bằng nay một chút, nhưng hắn đột nhiên nhìn thấy Hồn Mị Nhi bên cạnh Sở Cuồng Nhân.
Đối phương đang nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt tràn đầy hâm mộ.
Đối với vị hôn phu trước đây của mình, nàng làm như không thấy, ngoảnh mặt làm ngơ!
Hắn giả bộ không được nữa, hắn nhìn chằm chằm đối phương, ánh mắt vô cùng băng lãnh: “Hồn Mị Nhi, không ngờ được tiện nhân ngươi cũng đột phá quân vương."
Hồn Mị Nhi nghe được tên của mình, cũng lấy lại tình thần từ thịnh thế mỹ nhan của Sở Cuồng Nhân, nhìn về phía Không Chi Tử, khẽ cười nói: "Nha, đây không phải vị hôn phu tiền nhiệm đáng thương của ta sao, đúng là đã lâu không gặp."
Đáng thương, vị hôn phu tiền nhiệm...
Mấy chữ này xé vết sẹo của Không Chi Tử.
Trên người hắn có khí tức dữ dằn tiết ra, không gian bốn phía bị khí tức của hắn kéo ra từng vết rách: “Hồn Mị Nhi, ta thề, ta nhất định phải nghiền xương đôi cẩu nam nữ ngươi và Sở Cuồng Nhân thành tro!"
Không Chi Tử cắn răng nghiến lợi nói.
Lời vừa nói ra, vạn tộc tu sĩ vì đó xôn xao.
"Khá lắm, hóa ra năm đó Hồn Mị Nhi đi Không Tộc từ hôn là vì Sở Cuồng Nhân, như vậy không phải Không Chi Tử là bị đeo nón xanh sao?"
"Chậc chậc, thật là đáng thương a."
"Cũng không tính, hai người bọn họ còn chưa thành hôn."
"Nếu đổi lại là ta thì ta cũng chọn Sở quân vương."
"So sánh với Sở quân vương, Không Chi Tử lại đáng là gì đâu?"
Vạn tộc tu sĩ nghị luận ầm ĩ.
Những âm thanh này liên tiếp truyền vào trong lỗ tai Không Chi Tử, thế hắn mới biết mình làm một chuyện ngu xuẩn dường nào.
Vạch mặt với Hồn Mị Nhi ở chỗ này không phải là triệt để công khai chuyện mình bị từ hôn sao? Như vậy người mất mặt chính là mình a.
"Kẻ này tâm tính quả nhiên như Mị Nhi nói, không có tác dụng lớn a."
Hồn tộc trưởng nhìn Không Chi Tử một chút, lắc đầu nói.
Dù cho có tuyệt thế thiên phú và khí vận, loại tâm tính này, cho dù thành quân vương chỉ sợ cũng đi không được bao xa.
So với Sở Cuồng Nhân, kém không phải một chút a.
Người ta một tay khởi đầu Bàn Cổ Tông, phát triển nó thành nhất đẳng thế lực Hồng Mông Đại Thế Giới, mà Không Chi Tử chỉ biết đòi hỏi Không Tộc.
Nghĩ đến đây, Hồn tộc trưởng vô cùng may mắn.
"May mắn năm đó từ hôn a."
Một bên khác, Sở Cuồng Nhân nhìn Không Chi Tử sắc mặt âm tình bất định, không khỏi xùy cười một tiếng, như là nhìn một tên hề, không chút để trong lòng.
Hắn có thể cảm giác đạt được khí tức đối phương cường đại hơn nhiều.
So với ngày xưa thì có tiến bộ lớn.
Nhưng thì tính sao?
Ở trước mặt hắn, đối phương vĩnh viễn chỉ có thể nằm rạp dưới đất.
"Oa, các ngươi nhìn!"
Lúc này, trong đám người phát ra một tiếng kinh hô.
Ánh mắt của mọi người lập tức bị cửa Huyền Hoàng hấp dẫn.
Chỉ thấy phía trên cho thấy một vài giá trị.
Năm mươi vạn!
Năm mươi vạn khí vận a!
Chuyện này khiến đám người hít vào một ngụm khí lạnh.
Chỉ thấy trước cửa Huyền Hoàng, một nữ tử thân mặc áo trắng, trên mặt đeo mạng che mặt đứng đó, mà người đó chính là Minh Nguyệt Vô Hạ.
Nhân tộc đứng đầu Thần Nữ Bảng!
Nàng nhìn thoáng qua chỉ số khí vận của mình, khóe miệng hơi vểnh.
Thân là Nhân Tổ Chi Kiếm kiếm linh chuyển thế, nàng có khí vận như thế này cũng hợp lý, đây cũng là nàng chuyển thế.
Nếu như không có chuyển thế, chỉ sợ trị số vượt xa năm mươi vạn.
"Minh Nguyệt Vô Hạ nàng, lại có như thế khí vận!"
Thiên Nhân Thánh Chủ thấy cảnh này, không khỏi giật mình.
Đồng thời trong lòng có chút hối hận.
Phải biết, đối phương vốn là Thánh nữ Thiên Nhân Thánh Địa hắn, nhưng lại bị bọn họ mà bức đi, tổn thất này quá lớn.
"Có thể cho thấy khí vận, cánh cửa này thú vị."
Sở Cuồng Nhân sờ lên cằm.
Bên cạnh hắn, mấy người Lam Vũ đều kích động.
"Công tử, ta cũng đi thử xem."
"Được."
Lam Vũ bóng người lóe lên, đi tới trước cửa Huyền Hoàng.
Rất nhanh.
Cánh cửa cho thấy chỉ số khí vận của nàng.
Bốn mươi chín vạn!
So với Minh Nguyệt Vô Hạ cũng không thua bao nhiêu!
Đám người kinh ngạc.
Bên trong Bàn Cổ Tông, ngoại trừ Sở Cuồng Nhân ra, còn giấu hai người khí vận như thế, tương lai rất có thể là hai Đại Đạo Vô Tận a!
Mà một màn kế tiếp càng làm cho mọi người trở nên khiếp sợ.
Chỉ thấy tu sĩ Bàn Cổ Tông từng cái tiến lên.
Chỉ số khí vận của bọn họ cũng hiện ra.
Sở Hồng, ba mươi tám vạn.
n Hồng Hoa, ba mươi lăm vạn.
Diệp Trúc, mười tám vạn.
Ngọc Trí, hai mươi vạn.
Tuyệt Vô Thần, mười chín vạn.
Bọn người Huyền Thiên Cửu Tinh, chỉ số khí vận phổ biến trên mười vạn.
Mỗi một người đều cường đại hơn Đạo Lăng Thiên, không chỉ có như thế, Tam Thanh, Phục Hi và những người còn lại khí vận cũng đều từ mười lăm đến hai mươi vạn.
Ngay cả một đám Đại Đạo tu sĩ cũng có trị số phá vạn.
Một màn này.
Khiến cho tu sĩ vạn tộc rung động đến nói không ra lời.
Phải biết, phổ thông quân vương cũng một vạn tả hữu.
Tu sĩ Bàn Cổ Tông lại người người đều có quân vương chi tư!!
Đây là tông môn quái thai gì?!
Cái này hợp lý sao?
....................