Chương 2418 Sở Hồng và Chúc Dương chi tranh, Thần Hoàng bất tử chi năng, Lam Vũ đi vào
Hô... đột phá quân vương."
Khí Vận Huyền Hoàng Giới, nơi nào đó.
Một bóng dáng hồng sắc ngồi xếp bằng, thở một hơi.
Ở trên người nàng có từng ngọn lửa màu đỏ quấn quanh, ẩn chứa lực lượng pháp tắc hừng hực trong đó, người này chính là Sở Hồng.
Sau Lam Vũ, nàng cũng đột phá đến Quân Vương Cảnh.
"Quá tốt rồi, cứ như vậy, cách ca ca lại gân một bước."
Sở Hồng hết sức cao hứng.
Sau khi nàng xuất quan, tiếp tục thăm dò Khí Vận Huyền Hoàng Giới.
Nhưng ở thời điểm này, nàng đột nhiên nghe được một số người bàn tán.
"Nghe nói không? Có người đang nhằm vào Bàn Cổ Tông."
"Chuyện này rất bình thường a, tu sĩ Bàn Cổ Tông từng người mang khí vận kinh người, cho dù bị nhằm vào cũng không phải chuyện hiếm lạ gì."
"Nhưng ta nghe nói, một số tu sĩ Bàn Cổ Tông bị giam giữ trong một cái sơn cốc, không có bị sát hại, nhưng lại bị người ta làm nhục."
"Làm nhục?"
"Đúng vậy a, nghe nói là Long Tộc Chúc Dương làm, hắn nhốt những người kia trong sơn cốc, dùng Chúc Long chi hỏa thiêu đốt, lại không thương tổn tính mạng bọn họ."
"Hắn đang tại mưu đồ gì a?"
"Ai biết được..."
Một số người nói chuyện truyền đến trong tai Sở Hồng.
Sắc mặt nàng xoát một chút trở nên âm trầm: “Tốt một Long Tộc Chúc Dương, dám làm nhục tu sĩ Bàn Cổ Tông ta, ngươi muốn chết!"
Nàng bóng người lóe lên, bắt lấy mấy tu sĩ Long Tộc hỏi thăm chỗ của Chúc Dương.
Rất nhanh.
Sở Hồng đi tới sơn cốc trong miệng mọi người nói.
Sơn cốc này to lớn vô cùng, mà ở bên trong, có liệt hỏa hừng hực đang thiêu đốt, tu sĩ bình thường nếu tới gần sẽ bị đốt bị thương.
Sơn cốc bốn phía có không ít tu sĩ.
Bọn họ nhìn một bóng người màu đỏ trên không sơn cốc, bàn tán ầm ĩ.
"Chúc Dương này không giết bọn họ cướp đoạt khí vận, ngược lại nhốt bọn họ trong sơn cốc dùng hỏa diễm thiêu đốt, làm nhục như vậy, hắn đang mưu đồ gì?"
"Có lẽ muốn phát tiết khuất nhục lúc trước thua ở trong tay Sở Cuồng Nhân đi."
Năm đó ở Hư Thiên Linh Giới Chúc Dương bị Sở Cuồng Nhân tam quyền lưỡng cước đánh cho thương tích đầy mình, thảm bại tại chỗ, việc này bị hắn cho là nỗi nhục suốt đời.
Bây giờ lấy môn nhân Sở Cuồng Nhân phát tiết lửa giận cũng hợp tình hợp lý.
Nhưng mà loại hành vi này theo như bọn họ nghĩ thì quá không phóng khoáng.
Sở Hồng nhìn về phía sơn cốc, chỉ thấy trong sơn cốc loáng thoáng có mấy chục bóng người thôi động pháp tắc, chống cự hỏa diễm bốn phía thiêu đốt.
Nhưng dù vậy vẫn mồ hôi đầm đìa.
Có chút tu sĩ thân thể bị thiêu đến cháy đen một mảnh.
"Khốn kiếp!"
Sở Hồng nhịn không được.
Nàng bóng người lóe lên, hóa thành một đạo hồng quang lướt đi, ánh mắt khóa chặt Chúc Dương trên bầu trời, quân vương lực lượng pháp tắc trong cơ thể oanh một cái, bộc phát.
Chúc Dương nhìn về phía nàng: “A, lại tới một cái."
Trên mặt hắn lộ ra vẻ đăm chiêu.
Một chưởng oanh ra, Chúc Long chi hỏa thiêu đốt.
Sở Hồng không lùi không tránh, cũng đánh ra một đạo hoàng hỏa.
Hai cỗ hỏa diễm va chạm trong nháy mắt, từng đạo lưu viêm khuếch tán đến tứ phương.
Sở Hồng xông ra hỏa diễm, trong tay xuất hiện một thanh trường thương màu đỏ, đó là một kiện Hồng Mông chí bảo thuộc tính Hỏa Sở Cuồng Nhân ban cho nàng.
Một thương quét ra, nương theo một tiếng hoàng minh, thương kình phá không!
"A, thú vị."
Trong mắt Chúc Dương lộ ra một vòng dị sắc.
Hỏa diễm của hắn cho dù là quân vương cũng rất khó chịu được.
Nhưng Sở Hồng trước mắt, từ khí tức phán đoán, chỉ vừa mới đột phá cảnh giới Quân Vương, nhưng lại có thể nhẹ nhõm ngăn lại một đạo hỏa diễm của mình.
"Yêu nghiệt trong Hoàng Tộc sao?"
Hoàng Tộc cũng là một Hồng Mông chủng tộc.
Thực lực để uẩn không kém hơn Long Tộc bao nhiêu.
Nhưng Hoàng Tộc trong kỷ nguyên này cũng không xuất hiện yêu nghiệt gì quá kinh người, không ngờ được là bên trong Bàn Cổ Tông này cất giấu một con Thần Hoàng như thế.
Chúc Dương một chưởng vỗ ra, Chúc Long chi hỏa tái xuất.
Oanh!
Thương kình của Sở Hồng bị trực tiếp vỡ nát.
"Ghê tởm!"
Sở Hồng sắc mặt có chút âm trầm.
Nàng mặc dù đã đột phá quân vương nhưng Chúc Dương đột phá sớm hơn nàng hồi lâu, thực lực rõ ràng trên nàng: “Xem ra phải sử dụng chiêu kia!"
Sở Hồng hít sâu một hơi, ánh mắt lộ ra một vòng quyết ý.
Chỉ thấy lực lượng pháp tắc quanh thân nàng vận chuyển.
Kim hồng Hoàng Hỏa phóng lên tận trời!
"Đây là..."
Sắc mặt Chúc Dương hơi đổi một chút.
Hắn có thể cảm giác được khí tức Sở Hồng liên tục tăng lên.
Rất nhanh đạt đến quân vương nấc thang thứ nhất cực hạn!
"Làm sao như vậy được, một Hoàng Tộc vừa mới đột phá Quân Vương Cảnh thế mà có thể bộc phát ra chiến lực như vậy, trong lịch sử Long Tộc cũng cực kỳ ít có."
Chúc Dương cũng không phải sợ hãi.
Chỉ là có chút bị biến hóa của Sở Hồng làm cho kinh hãi.
"Thần Hoàng Niết Bàn!"
Sở Hồng kiều quát một tiếng, kim hồng Hoàng Hỏa phóng lên tận trời, hóa thành hư ảnh một con Thần Hoàng, trong ức vạn dặm, vô số chủng tộc phi cầm vì đó run rẩy.
Bọn họ cảm nhận được một loại áp chế nguồn gốc từ huyết mạch.
Có Hoàng Tộc thiên kiêu chạy đến.
Nhìn thấy Sở Hồng, không khỏi sợ hãi thán phục: “Hoàng Tộc chi huyết thuần túy như thế, chỉ sợ đã tiếp cận Nguyên Hoàng, ta chưa bao giờ nhìn thấy trong tộc."
Nguyên Hoàng và Nguyên Sơ Chúc Long đều là tồn tại cổ lão.
Mà Sở Hồng trải qua Tạo Hóa Trì tẩy lễ, tự thân huyết mạch đạt được tăng phúc to lớn, đúng là tới gần vị tồn tại cổ lão này.
Nếu là nàng có cơ duyên gì...
Tương lai thậm chí chưa hẳn không thể đạt tới độ cao của Nguyên Hoàng.
"Đi!"
Sở Hồng trường thương đâm ra.
Kim hồng Hoàng Hỏa ngưng tụ mà thành Thần Hoàng gào thét mà ra.
Chúc Dương hừ lạnh một tiếng: “Làm càn!"
Mặc dù thực lực Sở Hồng tăng phúc làm hắn cảm thấy kinh ngạc nhưng dù sao hắn cũng là Chúc Long người mang Nguyên Sơ Chúc Long Long Huyết, sao lại sợ đối phương?
Chỉ thấy trên người hắn có từng nét bùa chú lấp lóe.
Vạn Pháp Bất Diệt Thể thi triển.
Một quyền ném ra.
Bá đạo khí huyết và Chúc Long chi hỏa dung hòa trực tiếp vỡ vụn hình bóng Thần Hoàng.
Nhưng Sở Hồng không lùi không tránh, trùng sát mà ra.
Các loại thương quyết tinh diệu ẩn chứa hoàng hỏa liên tiếp oanh ra.
Như mưa to, như gió táp!
Phân loạn thương ảnh quét nát hư không, tốc độ nhanh chóng, mà ngay cả Chúc Dương đều khó mà bắt giữ, thoạt nhìn tựa hồ là bị áp chế lại.
"Khốn kiếp!"
Chúc Dương không thể nhịn.
Mình là Chúc Long, trở thành quân vương sớm hơn Sở Hồng không biết, lại bị đối phương chế trụ, chuyện này khiến hắn để mặt nơi nào?
Hắn nổi giận.
"Chúc Long Chi Nhãn, mở!"
Chỉ thấy trong mắt của hắn có một đạo ám kim sắc chợt lóe lên.
Tốc độ thời gian trôi qua xung quanh Sở Hồng đột nhiên thay đổi.
Đột nhiên thay đổi khiến cho thương của nàng lập tức từ nhanh chuyển chậm lại.
"Đây là... thời gian lực lượng!"
Sở Hồng sắc mặt biến hóa.
Mà Chúc Dương đã nắm lấy cơ hội, một chưởng vỗ ra, trực tiếp đánh nàng bay ra ngoài, máu tươi trực tiếp phun ra.
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, một cỗ dị lực trong cơ thể nàng bộc phát, nhanh chóng chữa trị thương thế của nàng, rất nhanh đã hoàn hảo như lúc ban đầu.
Cách đó không xa, thiên kiêu Hoàng Tộc thấy thế, hai mắt tỏa sáng: “Đây là Thần Hoàng bất tử chi năng, loại tốc độ khôi phục này cũng mạnh hơn xa đồng tộc."
Có truyền thuyết xa xưa kể lại, Chúc Long nắm giữ thời gian, Nguyên Hoàng nắm Niết Bàn Chi Lực trong tay, mà Niết Bàn Chi Lực có một cái đặc tính lớn nhất chính là bất tử.
"Thần Hoàng bất tử chi năng, ta muốn nhìn một chút xem ta đánh ngươi thành tro tàn, có phải còn có thể bất tử hay không?" Chúc Dương lạnh giọng nói.
Mặc dù giết không chết người trong Khí Vận Huyền Hoàng Giới.
Nhưng hắn không ngại để Sở Hồng tạm thời rời khỏi trận khí vận chi tranh này.
Dù sao, mồi nhử dùng để dẫn Sở Cuồng Nhân còn nhiều, rất nhiều.
"Hừ, đụng đến người của Bàn Cổ Tông ta, ngươi muốn chết!"
Một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Chỉ thấy một đạo quang minh trường hà vắt ngang mà ra, phổ chiếu thập phương.
..................