← Quay lại trang sách

Chương 2437 Cố Linh Lung chiến Mạt Nhật Chi Ám, Thiên Thánh đánh lén, Bàn Cổ Tông quân vương liên tiếp vẫn lạc

Cố Linh Lung tay cầm Côn Ngô, khí tức tương hợp với Côn Ngô.

Hai người khí tức kết hợp, uy thế liên tục tăng lên!

Cố Linh Lung một kiếm chém ra.

Kiếm khí rộng lớn, giống như một dòng băng hà, chỗ đến, thiên địa bị đông cứng, nhưng Mạt Nhật Chi Ám không lui chút nào, trường kích trong tay vung vẩy mà ra.

Ầm!!

Hắc Ám pháp tắc và kiếm khí điên cuồng va chạm.

Lực lượng mạnh mẽ khiến cho bát phương rung chuyển, cửu thiên lay động, thập phương đều sợ!

Hai người Cố Linh Lung, Mạt Nhật Chi Ám đều bị đẩy lui.

"Chiến!"

Cố Linh Lung khẽ quát một tiếng.

Nàng phi thường rõ ràng, chỉ có đánh bại Mạt Nhật Chi Ám, Bàn Cổ Tông mới có cơ hội thắng, một cường giả tiếp cận Chúa Tể, quá khó giải quyết.

"Côn Ngô, giúp ta!"

Cố Linh Lung kiều quát một tiếng, vung vẩy Côn Ngô trong tay.

Nàng mặc dù không chuyên tu kiếm đạo nhưng Sở Cuồng Nhân lại là kiếm tu đỉnh phong thế gian này, mưa dầm thấm đất, tiêu chuẩn kiếm đạo của nàng cũng không kém.

Còn chuyên tu hành một bộ kiếm quyết thuộc tính Hàn Băng.

Một kiếm tiếp lấy một kiếm chém ra.

Thiên địa bị hàn khí xâm nhiễm, đóng băng một mảnh.

"Mạt Nhật Ám Phong Trảm!"

Mạt Nhật Chi Ám tay cầm trường kích, không ngừng chạm vào Côn Ngô Kiếm.

Nhưng Côn Ngô xưa đâu bằng nay, kiếm linh ở trong Kiếm Đạo Chi Nhãn trong Kiếm chi đại đạo được cổ kim kiếm ý rèn luyện, đã cường đại đến không thể tưởng tượng.

Thân kiếm là chư thiên Đệ Nhất Kiếm ngày xưa, Nhân Tổ Chi Kiếm.

Hai hai tương hợp, uy lực kinh khủng vô biên.

Trường kích trong tay Mạt Nhật Chi Ám bị đánh cho chấn động không thôi.

Tựa như sẽ bị đánh nát bất cứ lúc nào.

Mạt Nhật Chi Ám liên tiếp rút lui, sắc mặt âm trầm như nước: “Tại sao có thể như vậy, thanh kiếm này lại cường hoành đến trình độ này?!"

Theo lý, cho dù Cố Linh Lung tay cầm khởi nguyên chí bảo nhưng bởi vì tu vi, cũng khó có thể phát huy ra toàn lực mới đúng.

Chí bảo mặc dù cường đại nhưng cũng phải có tu vi tương ứng.

Nhưng bây giờ.

Không cần.

Cố Linh Lung tay cầm Côn Ngô thì có thể phát huy ra chiến lực không thua hắn!

"Là kiếm linh, là kiếm linh của thanh kiếm này."

Mạt Nhật Chi Ám đã hiểu cái gì.

Côn Ngô Kiếm kiếm linh đang chủ động phát huy ra lực lượng, cho nên mới khiến quân vương Cố Linh Lung có thể chống lại hắn.

"Mạt Nhật Quyết, Hoang Thiên Ám Bạo!!"

Một tiếng quát lớn.

Trường kích trong tay Mạt Nhật Chi Ám ngưng tụ Hắc Ám pháp tắc lực lượng mênh mông vô biên nện xuống, giống như một dòng Hắc Ám Đại Đạo đổ xuống.

Đây là Đại Đạo Vô Cùng chi lực!

"Tới đi!"

Cố Linh Lung không lùi không tránh.

Côn Ngô trong tay run lên, lực lượng Kiếm chi đại đạo tùy theo bộc phát.

Lại là Đại Đạo Vô Cùng chi lực!

Hai cỗ lực lượng va chạm, song phương lại bị đẩy lui lần nữa.

Lần này.

Hắc Ám pháp tắc khí tức trên người Mạt Nhật Chi Ám sinh ra kịch liệt ba động, một kích vừa rồi, hắn đã rơi vào hạ phong!!

"Đáng chết!"

Mạt Nhật Chi Ám sắc mặt âm trầm.

Uy lực Côn Ngô Kiếm vượt quá hắn tưởng tượng.

Những người còn lại cũng sợ hãi thán phục liên tục.

Khá lắm.

Thế gian lại có kiếm khủng bố như thế!

Kiếm này vừa ra, chư thiên chi kiếm đều thành sắt vụn a!

"Mạt Nhật Chi Ám, tiếp ta... Phong Tuyết Bất Quy!!"

Cố Linh Lung khẽ quát một tiếng, lực lượng nhảy lên tới cực hạn.

Côn Ngô Kiếm giơ cao, cực chiêu sắp xuất hiện!

Một loại kiếm ý kiên quyết một đi không trở lại tràn ngập ra.

Một kiếm chém ra, phong tuyết gào thét.

Ngàn vạn tuyết bay hóa thành ngàn vạn kiếm khí, dẫn theo một cỗ kiên quyết kiếm ý thẳng tiến không lùi, mạnh như Mạt Nhật Chi Ám cũng cảm thấy áp lực trước nay chưa từng có.

Hắn thét dài một tiếng, Hắc Ám chi lực thôi động đến cực hạn.

"Mạt Nhật Quyết, Ám Vô Thiên Nhật!"

Một kích đâm ra.

Hắc Ám pháp tắc giống như dòng lũ bành trướng.

Tuyết bay, hắc ám xen lẫn, dẫn đến Huyền Hoàng khuynh đảo, thiên địa trầm luân.

Toàn bộ tiên đảo chấn động không ngừng.

Mạt Nhật Chi Ám lại bị đánh bay lần nữa, giờ phút này khí tức hắn có vẻ hơi uể oải, quân vương hạch tâm trong cơ thể cũng run rẩy kịch liệt.

"Hôm nay ta muốn kết thúc tận thế ở chỗ này!"

Cố Linh Lung khẽ quát một tiếng, Côn Ngô trong tay muốn tiếp tục chém ra.

Nhưng vào lúc này.

Phía sau nàng đột nhiên xuất hiện một bóng người, một chưởng đánh vào phía sau lưng nàng, phịch một tiếng, Cố Linh Lung thổ huyết tại chỗ, bị đánh bay ra ngoài.

Mà Côn Ngô trong tay cũng rời khỏi tay!

"Linh Lung tỷ!"

Bọn người Lam Vũ, Sở Hồng hoảng hốt.

Đám người nhìn chằm chằm người đánh lén phía sau, đối phương khí tức thập phần cường đại, là một Cực Đạo Quân Vương, nhưng lại không người phát hiện hắn đến gần như thế nào, hơn nữa trên người hắn bao phủ một tầng thần quang, không cách nào thấy rõ diện mục.

"Loại khí tức này là... Thiên Thánh, là ngươi!"

Minh Nguyệt Vô Hạ khẽ quát một tiếng, sắc mặt vô cùng lạnh lùng, đối phương ẩn tàng thân hình, nhưng khí tức của hắn, Minh Nguyệt Vô Hạ tuyệt đối sẽ không nhận lầm.

"Muốn chết!!"

Biến cố đột nhiên xuất hiện để chiến trường ngưng trệ một cái chớp mắt.

Lam Vương giận tím mặt, một quyền đánh về phía Thiên Thánh.

Ầm!

Năng lượng nổ tung.

Linh quang quanh thân Thiên Thánh tản ra, hóa ra diện mục lúc đầu.

Đám người thấy thế, một mảnh xôn xao.

"Thật là Thiên Thánh! Hắn cũng muốn làm nhân tộc phản đồ sao?!"

"Đồ khốn kiếp!"

"Thiên Thánh, Thiên Tôn, nhân tộc u ác tính a!"

Tu sĩ Bàn Cổ Tông giận không kềm được.

Mà Thiên Tôn thì khóe miệng hơi vểnh, cười nhạt nói: "Các ngươi nằm mơ cũng không ngờ được Thiên Thánh lại liên thủ với ta chứ! Hắn lại không tiếc vứt bỏ gương mặt giả nhân giả nghĩa, liên thủ với ta đối phó các ngươi."

"Ngươi cho hắn chỗ tốt gì?"

"Ha ha, không cần ta cho, trên người Sở Cuồng Nhân có, ta đồng ý hắn sau khi chuyện thành công, đem Nhân Tổ chi huyết trong cơ thể Sở Cuồng Nhân cho hắn."

Thiên Thánh luôn nhớ mãi không quên Nhân Tổ tu hành pháp.

Hắn thấy có lẽ chỉ cần lấy được Nhân Tổ chi huyết thì có khả năng lĩnh hội Tha Hóa Tự Tại Pháp, đây cũng là nguyên nhân hắn đồng ý hợp tác.

"A, bị nhận ra."

Thiên Thánh nhìn về phía Minh Nguyệt Vô Hạ từ tốn nói.

"Đừng quên, ta cũng tu hành Thiên Nhân Quyết, khí tức trên thân ngươi, có thể lừa gạt được người khác, lừa không được ta." Minh Nguyệt Vô Hạ lạnh lùng nói.

Thiên Nhân Quyết, thân dung thiên địa.

Tu hành pháp này nếu vận dụng tốt, chính là một môn pháp môn tốt nhất dùng để ẩn tàng hành tung, Thiên Thánh dựa vào điểm này mới có thể hoàn mỹ ẩn tàng hành tung của mình, từ phía sau lưng đánh lén Cố Linh Lung.

Hiện tại hắn nắm lấy Côn Ngô, pháp tắc trong cơ thể điên cuồng phun trào, không ngừng rót vào trong đó, muốn trấn áp thanh kiếm tuyệt vô cận hữu này lại!

Nhưng Côn Ngô cũng đang không ngừng phản kháng.

Thiên Thánh dùng hết toàn lực mới miễn cưỡng bắt lấy không buông tay.

Hắn thấy, đây chính là Nhân Tổ Chi Kiếm, chờ mình đạt được Nhân Tổ chi huyết, lại lĩnh hội Nhân Tổ tu hành pháp, mình chính là Nhân Tổ kế tiếp!

"Ha ha, nhân tộc, ngươi làm tốt lắm!"

Mạt Nhật Chi Ám cười ha ha một tiếng.

Sau đó, hắn nhìn về phía Cố Linh Lung bị đánh lén trọng thương cách đó không xa, trên người đối phương có một kiện bảo vật hộ thân, lúc này mới sống sót được khi bị Thiên Thánh đánh lén.

Nhưng ở trong mắt Mạt Nhật Chi Ám, đối phương đã là người chết!

"Đi chết đi!"

Mạt Nhật Chi Ám ra tay muốn trấn sát đối phương.

"Nằm mơ!"

"Bảo hộ Cố đạo hữu!"

Bọn người Tam Thanh, Nữ Oa, Phục Hi, Huyền Thiên Cửu Tinh nhao nhao ra tay.

Quân vương chi lực, liên tiếp đánh ra.

Nhưng trước mặt Mạt Nhật Chi Ám, thực lực bọn họ không đủ.

Ầm!

Diệp Trúc thân thể nổ tung tại chỗ, hóa thành sương máu.

n Hồng Hoa bị oanh không có nửa người.

Trấn Nguyên Tử bị Hắc Ám chi lực ăn mòn, hóa thành tro tàn.

Từng quân vương Bàn Cổ Tông hoàn toàn không có lực phản kháng trước mặt Mạt Nhật Chi Ám, nhưng dù cho như thế, bọn họ cũng không có lùi bước.

Không chỉ là vì bảo hộ Cố Linh Lung.

Càng là vì thủ hộ Bàn Cổ Tông!

.......................