← Quay lại trang sách

Chương 66 Dương danh Tử Hà phong (1)

Trên lầu của Ngoại Sự đường với tu vi của đám đệ tử cũng đều cảm nhận được sự thay đổi trong phạm vi mười trượng. Nhưng vào lúc này, sự ương nghạnh của Lục Thanh khiến cho bọn họ cảm thấy bất ngờ. Đồng thời, máu trong người họ cũng bắt đầu sôi lên sùng sục chảy trong cơ thể.

- Mời hộ pháp đại nhân xuất kiếm thứ ba. - Thanh âm của Lục Thanh vang lên. Ánh mắt của hắn chỉ có một sự kiên định mà từ trước đến nay chưa hề có. Vào lúc này, với Lục Thanh không chỉ tránh khỏi sự trừng phạt mà đánh. Đó còn do từ nhỏ Lục Thanh đã bị nhiễm tư tưởng của thánh hiền, bất cứ thứ gì cũng thẳng người mà đối mặt. Ngoài ra còn có câu nói của phụ thân lúc nào cũng vang vọng trong đầu:

- Đầu có thể rơi nhưng sống lưng của người Lục gia chúng ta không thể bị gập.

Thấy việc khó liền lui lại, khư khư giữ lấy thân đó là một sự sỉ nhục đối với huyết mạch ngàn năm của Lục gia. Hơn nữa, trên thế giới này cũng không phải bất cứ sự việc gì cũng cần tới khi ngươi có đủ thực lực mới đi làm. Bởi thời gian không đợi ngươi.

- Tốt! Một kiếm này, cho dù ngươi tiếp được hay không thì sự trừng phạt đối với các ngươi cũng được miễn. Tiểu tử! Với ý chí chiến đấu của ngươi, không tới mười năm là có thể tỏa sáng. Lúc đó mới thực sự có được tâm niệm của kiếm giả. - Cảm nhận khí thế của Lục Thanh đang tăng lên, một tia sáng chợt lóe lên trong mắt Lệ Kinh Sanh. Hắn quát lớn:

- Tiếp kiếm thứ ba.

Hai Lệ Kinh Sanh tay tạo ra vô số ảo ảnh. Trong mắt của Lục Thanh, những ảo ảnh trước người Lệ Kinh Sanh tỏa ra một ngọn lửa nóng rực. Ngọn lửa đó từ từ kéo dài ra bên ngoài rồi biến thành một đạo kiếm khí dài sáu thước. Mặc dù thân kiếm có chút hư ảo nhưng ngọn lửa màu lam cao khoảng một tấc trên đó làm cho không khí như bị bốc cháy.

Hai tay Lệ Kinh Sanh đẩy mạnh một cái, kiếm khí từ từ bắn ra. Tốc độ của đạo kiếm khí rất chậm nhưng nói nó đi qua, không khí trở nên rung động. Những nơi không khí tiếp xúc với mũi kiếm giống như bị cháy đen. Một luồng áp lực cự mạnh nhanh chóng phủ xuống người Lục Thanh.

Trong nháy mắt, Lục Thanh như trở về với khung cảnh trong cái ngõ nhỏ cùng với những tiếng chùy xé gió. Áp lực cực mạnh như muốn ép nát gân cốt trong người. Nhưng bây giờ cảm giác của hắn dối với nó hoàn toàn khác trước. Đạo kiếm khí gây cho hắn áp lực chỉ đối với thân thể chứ đối với linh hồn thì sau khi Lục Thanh đã khám phả được bản tâm làm sao có thể dễ dàng khuất phục.

Luyện Tâm kiếm trong tay tỏa ra ánh sáng màu xanh nhạt. Thanh cự kiếm chuyển động theo một quỹ tích quái dị. Phong Lôi kiếm khí với hai màu xanh, tím đang xen bao phủ thân kiếm. Nơi mũi kiếm nhanh chóng xuất hiện một luồng kiếm khí to bằng đầu người, bên trên có những tia điện chằng chịt. Thậm chí xung quanh lại còn có cả mấy lưỡi đao gió ẩn chưa cả những tia điện bên trong.

Đây chẳng lẽ là....

Tử Tiêu Phong Lôi kiếm, thức thứ tư: Lôi Đình sơ hiện?

Triệu Thiên Diệp không thể tin được vào mắt mình. Hắn biệt bộ kiếm pháp do Kiếm Hoàng sáng tạo rất khó lĩnh ngộ. Nếu không thì bây giờ hắn cũng không chỉ mới nắm được tới thức thứ chín. Lúc đầu, với kinh nghiệm và ngộ tính của hắn, để lĩnh ngộ tới thức thứ tư phải mất một năm. Vậy mà bây giờ, Lục Thanh lại có thể thi triển được thức thứ tư trong khi hắn mới giao Tử Tiêu Phong Lôi kiếm cho ba ngày trước.

Hơn nữa, nhìn xu thế của Lục Thanh thì động tác hình như có chút khác biệt, vẫn chưa thuần thục. Nhưng uy thế một kiếm đó tích súc so với hắn khi thi triển ở đại viện của Lục gia còn mạnh hơn mấy phần. Phải biết rằng, lúc đó, hắn đã đột phá tới cảnh giới Kiếm Khách trung thiên vị nhưng. Mặc dù chỉ vận dụng có mấy thành Kiếm Nguyên nhưng cũng hơn Lục Thanh rất nhiều.