Chương 115 Húc Nhật Đông Thăng
Đây cũng là chiêu thức tinh hoa nhất trong số mười ba chiêu của Húc Nhật thập tam kiếm. Một thức cuối cùng này dã dung nhập hoàn toàn ý cảnh của kiếm pháp, nếu không nó cũng không lấy tên là Húc Nhật. Nó chính là chiêu thức bao trùm toàn bộ kiếm chiêu trong bộ kiếm pháp.
Cảm nhận từ người Đoạn Thanh Vân đang bốc lên một luồng khí thế mạnh mẽ, Công Dương Vũ biến sắc. Không dám chần chừ, Viêm Vân kiếm nhanh chóng chỉ thẳng vào vầng mặt trời màu tìm do bốn thức Tử Khí Đông Lai dung hợp lại với nhau.
"Vù..."
Trong ánh mắt lo lắng của đám đệ tử ngoại môn vây xung quanh, vầng mặt trời màu tím tỏa ra những tiếng gió rít. Húc Nhật kiếm khí xoay tròn như có thể cắt đứt kim loại làm cho không khí phát ra những âm thanh chói tai.
"Vù...vù..."
"Vù...vù..."
"Vù...vù..."
Trên đường vầng mặt trời đi qua, hơn mười thanh Hắc Thiết kiếm bị chặt đứt. Không khí cũng bị khí thế khổng lồ của nó nén lại khiến cho giữa hai người vang lên những tiếng nổ nho nhỏ.
Nhếch mép cười mỉa mai, khí thể trên người Đoạn Thanh Vân chợt bốc lên hừng hực. Ống tay áo trên cánh tay phải trong nháy mắt hóa thành tro bụi, để lộ ra làn da trắng nõn như tay con gái. Húc Nhật kiếm khí nhanh chóng lưu chuyển đến rót vào trong thân Liệt Hỏa kiếm.
"Keng....keng..."
Liệt Hỏa kiếm cũng vang lên nhưng tiếng kêu. Cánh tay phải của Đoạn Thanh Vân chợt vẩy nhẹ. Trong tích tắc, giống như có một vầng mặt trời màu tím mọc lên. Ánh sáng chói mắt của nó tỏa ra trong phạm vi chừng ba thước, bên trên đó Húc Nhật kiếm khí lưu chuyển cực nhanh khiến cho không khí xung quanh như bị cắt nát. Mọi người đều có thể nhìn thấy, gần vị trí mà vầng mặt trời màu tím mới xuất hiện, có một vòng sáng màu xám nhạt, giống như ngay cả ánh sáng cũng bị kiếm khí làm cho biến mất.
"Vù...vù..."
"Vù...vù..."
"Vù...vù..."
So với khí thế đang tăng lên của Công Dương Vũ, vầng mặt trời màu tím mới mọc nhanh chóng khoét ra một khoảng đất rộng ba thước. Tất cả Hắc Thiết kiếm trong phạm vi đó nát vụn, bắn ra xung quanh. Cũng may là đám đệ tử ngoại môn đứng cách đó khá xa, những mảnh nhỏ chỉ bắn ra khoảng hai mươi trượng rồi rơi xuống. Nếu mà đứng trong phạm vi hai mươi trượng đó, với tu vi của đám đệ tử ngoại môn phần lớn là Kiếm Thị rất khó mà tránh được.
"Ầm..."
Giữa kiếm đài vang lên một tiếng nổ. Làn sóng không khí từ vụ nổ tản ra khiến cho Hắc Thiết kiếm dưới chân vang lên những tiếng kêu. Giữa Đoạn Thanh Vân và Công Dương Vũ một quả cầu kiếm khí màu tím chợt tỏa ra.
Hoàn toàn khác với ánh mắt của Đoạn Thanh Vân, phía bên kia, sắc mặt Công Dương Vũ hết sức khó coi. Đồng thời, hắn nhanh chóng vận chuyển Kiếm Nguyên công trong cơ thể, cố gắng hồi phục lại một chút kiếm nguyên. Dung hợp Tử Khí Đông lai khiến cho hắn tiêu hao gần hết sáu tầng kiếm nguyên vậy mà không ngờ Đoạn Thanh Vân lại có thể lĩnh ngộ được toàn bộ mười ba chiêu của Húc Nhật thập tam kiếm.
Trong khoảng khắc, nét mặt Công Dương Vũ nhăn nhúm. Mới đầu, Lục Thanh đã đè bẹp hắn, bây giờ lại tới Đoạn Thanh Vân nhanh hơn hắn lĩnh ngộ được toàn bộ Húc Nhật thập tam kiếm.
"Chẳng lẽ trời sinh ta ra chỉ để làm tảng đá lót đường hay sao?"
Trong lúc Công Dương Vũ đang cảm thấy tức giận thì Tử Khí Đông Lai của hắn đã bị vầng mặt trời của Đoạn Thanh Vân nuốt hết. Mặc dù kích thước nhỏ đi một thước nhưng uy thế của nó vẫn khiến cho người ta chấn động, lao thẳng về phía Công Dương Vũ.
Nét mặt có một sự không cam lòng. Vào lúc này, khí thế bị áp lực lâu ngày dồn nén đã hoàn toàn bộc phát. Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, sắc mặt Công Dương Vũ trở nên dữ tợn. Ánh mắt của hắn đỏ bừng khiến cho người ta sợ hãi.