← Quay lại trang sách

Chương 309 Trông mòn con mắt, tâm lĩnh tụ hội

Ngươi!" Tầm Thiên Kính nhịn không được giận dữ, Thần Kiếm trong tay đã ra khỏi vỏ gần một tấc.

"Thiên Kính! Không được làm càn." Lạc Thiên Phong quát lớn. Nghe được tiếng quát của Lạc Thiên Phong, Tầm Thiên Kính cũng chỉ hung hăng trợn mắt với lão già mặt đỏ, rồi mới thu kiếm về.

Đột nhiên Huyền Minh lên tiếng.

"Sư huynh! Đệ muốn ở chỗ này tiếp tục chờ."

Đám người Lục Thanh nghe vậy ngẩn ra. Lạc Thiên Phong quay đầu nhìn Huyền Minh một cái thật sâu, thấy ánh mắt hắn rất kiên định, cũng chỉ đành thở dài nói: "Vậy sự đệ hãy bảo trọng."

Lạc Thiên Phong lại xoay người sang chỗ khác, không hề tiếp tục nhìn về phía Huyền Minh nữa. Lạc Thiên Phong dẫn mọi người ra khỏi khe núi. Vừa rồi khi cánh cửa năm màu hiện ra thì cũng đồng thời xuất hiện một thông đạo năm màu. Lục Thanh biết thông đạo này chính là hướng tới vùng đất hoang dã bên ngoài.