Chương 322 Chú kiếm đại hội
Diệp lão ngẫm nghĩ rồi mở miệng nói: "Hiện giờ trong chú kiếm phường có Chú Kiếm Sư cửu phẩm. Nhưng mà Thái phu nhân, chú kiếm đại hội đã có quy định rõ, Chú Kiếm Sư trong chú kiếm phường không thể lấy danh nghĩa gia tộc tham gia đại hội."
Nhíu mày, Nhan Như Ngọc nói: "Vậy trong các cửa hàng trong thành trấn thì ai cao nhất?"
Tựa hồ đã sớm biết Nhan Như Ngọc sẽ hỏi như vậy, Diệp lão cười khổ nói: "Cao nhất thì không có, nhưng cấp độ giống nhau có hai đến bốn người. Bất quá tất cả đều là Chú Kiếm Sư bát phẩm mà thôi. Cao nhất thì là một Chú Kiếm Sư bát phẩm đỉnh phong nhưng hiện tại lại ra ngoài làm việc."
Nhan Như Ngọc cắn chặt răng đứng dậy nói: "Không còn thời gian nữa, mang bọn họ xuất phát."
Giờ phút này, ở một khu đất trống trải gần phường thị phía Bắc trấn Triêu Dương, không biết từ khi nào đã có một tòa bãi đá cao một trượng, rộng mười trượng được dựng lên. Ở mặt trên có đặt hai cái đỉnh đồng có cắm nhiều nén hương tỏa ra khói hương nghi ngút tạo nên cảm giác trang nghiêm.
Ở trên mặt bãi đá còn bày tám cái lò đúc hình dạng khác nhau, ở bên trong bốc lên ngọn lửa hừng hực. Từng cơn sóng nhiệt lan tỏa ra khiến không khí cuối thu trở về những ngày hè nóng rực.
Ở trước bảy cái lò đúc phân biệt có bảy phương nhân mã. Trừ bỏ năm gia chủ của năm đại gia tộc của năm chủ thành: Hoàng Phủ, Tư Đồ, Tây Môn, Nhạc, Diệp còn phân biệt có hai lão nhân, một người mặc áo vải thô màu trắng cùng một người mặc áo vải thô màu cam. Trên người bọn họ đều tỏa ra Kiếm Nguyên hệ Hỏa dao động mãnh liệt, khí thế không hề kém năm vị gia chủ của năm gia tộc lớn. Phía sau bọn họ đều có mấy tráng hán tuổi trẻ và những học đồ.
Trên tay mỗi người đều có vết chai rất dày, có thể thấy mỗi người đều là Chú Kiếm Sư lâu năm. Nhưng ngược lại trên tay hai lão nhân kia lại bóng loáng không hề có chút vết chai.
Mặt khác ở một vị trí không người có đặt một chiếc lò đúc hấp dẫn ánh mắt mọi người. Đây là một lò đúc màu vàng chừng tám thước vuông, không biết dùng loại vật liệu nào tạo nên. Toàn thân lò đúc tản ra lưu quang sáng bóng kỳ dị như lưu ly phản xạ ánh sáng. Thành lò dày đặc lộ ra miệng lò hình tròn rộng mấy thước.
Từng ngọn lửa màu phiến lam nhảy nhót trong miệng lò làm không khí xung quanh vặn vẹo. Lò đúc này chính là Thanh Hỏa Tinh Kim lô, thượng phẩm bảo lô của gia tộc họ Lục.
Bầu không khí có vẻ rất ngưng trọng. Đa số mọi người đều không mở miệng nói chuyện. Thỉnh thoảng lại có người chỉ về phía Thanh Hỏa Kim Tinh lô đàm luận, hiển nhiên là đang nói về gia tộc họ Lục.
Thời gian dần trôi qua, rốt cuộc một trong số hai lão nhân cầm đầu một phương hừ lạnh một tiếng nói: "Lục gia này có phải cậy làm khôi thủ mà làm cao như vậy không. Lúc này đã quá giờ bắt đầu đại hội thời gian tàn nửa nén hương rồi."