← Quay lại trang sách

Chương 84 Nhân vật đổi lẫn nhau

Tại Phi Vũ đế quốc, cứ điểm của địa cung.

Bạch Đông Lâm khoanh chân ngồi trên giường, tâm thần đắm chìm trong tu luyện, thời điểm thiên địa đại biến của Cổ Giới, thiên địa pháp tắc chấn động dị thường lập tức đánh thức hắn.

Mở hai mắt, ngẩng đầu nhìn, sâu trong ánh mắt thâm thúy có vô số phù văn lưu chuyển, phảng phất xem thấu mấy vạn thước đại địa.

"Kế hoạch Vĩnh Dạ bắt đầu."

Quả nhiên như hắn sở liệu, khởi đầu đại cục lần này bị hạn chế trước, chỉ sợ tu sĩ cao giai cổ giới lúc này đều không thể phân thân, những người Chu Ngọc không lâu sau cũng sẽ nhận được tin tức.

"Còn một tháng nữa là tới ngày bí cảnh Trụy Nguyệt Hố mở ra, ta muốn sớm chuẩn bị."

Trong mắt Bạch Đông Lâm lộ ra ý cười, các đại lão đánh cờ hắn không có tư cách tham dự, hắn cũng không muốn đi vũng nước đục này, nhưng bảo hắn không làm gì cũng không thể, thừa cơ kiếm một khoản lớn mới là chính sự, hắn tu luyện cần vô số tài nguyên, không có tài nguyên, thì đi tranh, đi đoạt!

Đứng dậy xuống giường, hồng quang chợt lóe, một thân hắc bào bao phủ toàn thân, khuôn mặt ẩn trong mũ trùm đầu, sáng tối chập chờn.

"Bí thuật" huyết giáp hình thành y phục, ẩn chứa ý chí thần niệm, linh hồn tu vi không vượt qua hắn, căn bản không cách nào nhìn trộm bóng dáng phía dưới quần áo.

Thân ảnh vừa động liền biến mất không thấy đâu nữa, chạy ra phía ngoài cứ điểm, cứ điểm nơi này bị mấy đại trận bao phủ, không gian bị phong tỏa, lấy cảm ngộ pháp tắc của hắn bây giờ, còn không có biện pháp thi triển thần thông Chỉ Xích Thiên Nhai ở chỗ này.

Rất nhanh đã đến bên rìa đại trận, xuất ra một khối ngọc bài, kim quang hơi lóe lên, thuận lợi ra khỏi đại trận, một bước bước ra, không gian nhộn nhạo, thân ảnh trong nháy mắt xuất hiện ở trên mặt đất trong Vương thành.

Lúc này đang là ban đêm, vương thành phồn hoa không cấm đi lại ban đêm, vẫn tấp nập người đến người đi vô cùng náo nhiệt.

Bạch Đông Lâm một thân áo bào đen đột nhiên xuất hiện trên đường cái, đám người xung quanh phảng phất như không nhìn thấy hắn, đi tới bên cạnh hắn sẽ theo bản năng lách qua, thần hồn ý niệm cường đại, hơi hơi tiết ra hơi, liền ảnh hưởng đến năm giác quan ý thức của những người phàm tục này.

Bạch Đông Lâm cũng không dừng lại lâu, xác định vị trí của Trụy Nguyệt Khanh thật tốt, vừa bước ra một bước liền biến mất không thấy, trên đường cái Vương Thành mọi người không hề cảm giác được.

Truyền thuyết xa xưa trước đó, có ngôi sao vẫn lạc, cắt phá bầu trời đêm, trên mặt đất đập ra một cái hố to, mà trong tinh tú vẫn lạc kia có một chỗ bí cảnh, tên là Nguyệt Cung, cái này là nguồn gốc Trụy Nguyệt Khanh.

Tốc độ của Bạch Đông Lâm rất nhanh, chưa tốn bao nhiêu thời gian đã đến biên cảnh, trước mắt xuất hiện một cái hố thiên thạch khổng lồ, mà căn cứ theo tin tức của mọi người thu thập được, nơi bí cảnh mở ra nằm ngay tại trung tâm của hố thiên thạch.

Bí cảnh Nguyệt cung này, trong lịch sử đã từng mở ra không chỉ một lần, có không ít tu sĩ ở bên trong thu hoạch được cơ duyên tạo hóa, đây cũng là nguyên nhân khiến cho đám người Chu Ngọc động tâm như thế.

Thần niệm trút ra hết, bắt đầu tìm kiếm ám tử nơi đây, chuyện tiếp theo hắn muốn làm cũng không thể bại lộ trước mặt người khác, nếu không thì không dễ chơi đâu.

Ánh mắt ngưng tụ, một bước nhảy ra xuất hiện ở trước một cây đại thụ, đưa tay nhấn nhẹ một cái ở trên thân cây, tu sĩ Linh Đài Cảnh sử dụng độn pháp giấu ở trong đại thụ lập tức hóa thành thịt vụn, vĩnh viễn dung hợp cùng một chỗ với đại thụ.

"Người thứ nhất."

Bước một bước vào bóng dáng lại biến mất không thấy, sát chiêu "Cảnh giới" của hắn trước mắt chỉ có thể thi triển ở trong phạm vi ngàn trượng, những ám tử này cách nhau rất xa, chỉ có thể giết từng người một, động tác của hắn rất kín đáo, tự tin có thể khiến những người này bị chết lặng yên không một tiếng động.

"Cái thứ hai."

Một tu sĩ ẩn mình trong nham thạch và tảng đá lớn lặng yên không một tiếng động hóa thành bột phấn.

Chỉ trong chốc lát, mười cái bóng đã bị dọn sạch, những tu sĩ có tu vi Linh Đài cảnh, đối mặt với hắn không có lực phản kháng, đều đi rất an tường.

Bạch Đông Lâm cũng không để tâm đến việc những Ám Tử này mất tích sẽ khiến cho liên minh cổ giới và thế lực thần bí kia cảnh giác, bọn họ sẽ tới, mấy phe đều dùng dương mưu, chính là lợi dụng lòng tham của mọi người, để cho ngươi biết rõ có cạm bẫy, cũng phải nhảy vào bên trong, đến cuối cùng vẫn phải xem ai có tài năng cao hơn một bậc.

Thần sắc nghiêm túc, từ trong vòng tay lấy ra đại lượng tài liệu linh thạch, trong này có hàng tồn của hắn, đại bộ phận là do hắn nhặt được, lần trước tu sĩ của Liên Minh Cổ Giới ở trên mặt đất sau khi chết không ai lấy, bị người quản lý tiết kiệm của nhà hắn thu thập.

Khoanh chân ngồi tại trung tâm của hố thiên thạch, cũng chính là địa điểm bí cảnh mở ra, thần niệm cuồn cuộn tuôn ra, bên trong thần hải đã sớm phác hoạ ra mấy cái trận đồ khổng lồ, bắt đầu cùng với địa thế bao hợp phạm vi mấy vạn trượng, có chỗ không hợp lại thì ở trong thần hải tiến hành điều chỉnh tỉ mỉ trận đồ.

Bố trí trận pháp là một việc cực kỳ tỉ mỉ, giống như cái loại trận bàn, trận đồ cũng vậy mà thôi, loại trận pháp đó là khắc vào bên trong pháp bảo, không có yêu cầu với nhân tố bên ngoài, trực tiếp thúc dục là được.

Mà hắn hiện tại muốn bố trí trận pháp, cần không bàn mà hợp nhất với thiên địa chi thế ở nơi đây, cần căn cứ vào điều chỉnh rất nhỏ từ hoàn cảnh ngoại giới, như vậy mới có thể phát huy hoàn mỹ uy lực của trận pháp.

Nửa canh giờ sau, trận đồ trong thần hải hoàn tất điều chỉnh, Bạch Đông Lâm thở phào nhẹ nhõm, đây cũng là lần đầu hắn bố trí đại trận này, tuy trong linh hồn đã diễn luyện vô số lần nhưng không dám khinh thường, bước quan trọng nhất lúc này đã hoàn thành, tiếp theo là bố trí mắt trận dựa theo trận đồ.

Trận pháp thứ nhất là Âm Dương Ngũ Hành Khốn Trận, đây là trận pháp hắn căn cứ vào Thái Cực Đồ và Tiểu Ngũ Hành Trận thôi diễn ra để, mặc dù bị giới hạn bởi phẩm chất tài liệu, không cách nào phát huy ra toàn bộ uy năng, nhưng nếu dư dả dùng để vây khốn tu sĩ Nguyên Thần cảnh thì phi pháp tướng cảnh không thể phá trận!

Bạch Đông Lâm vừa sải bước ra, dựa theo trận đồ đem từng khối tài liệu khắc đầy chữ triệt để để vào trong mắt trận, bảy cái chủ trận nhãn, ba mươi sáu cái mắt trận cấp, còn có rất nhiều tiếp điểm linh thạch, từng cái bố trí thành công, không mảy may xê dịch.

Thần niệm câu thông trận pháp, vận chuyển bình thường, hơi lóe lên quang mang, ẩn vào sâu trong lòng đất, rất hoàn mỹ. Bạch Đông Lâm hài lòng gật gật đầu, chỗ tốt linh hồn cường đại lần nữa thể hiện, dưới thần niệm bao phủ của hắn, sẽ không để xảy ra một chút sai lầm nào.

Thu lại cảm xúc, bắt đầu bố trí đại trận thứ hai, "Huyết Sát Phệ Hồn đại trận" ở trong Thư sơn, môn trận pháp này rất hoàn mỹ, Bạch Đông Lâm cũng không tiến hành cải tiến, trực tiếp lấy ra dùng.

Cái này ổn thỏa nhất là một môn Ma đạo trận pháp, bất quá hắn không quan tâm những thứ này, uy lực lớn, dùng tốt đủ kình là được, đều là giết người còn phân ra cái gì chính đạo ma đạo?

Trận pháp này cần thu nạp thiên cương địa sát chi khí hóa thành huyết sát, bố trí sớm một tháng, chuẩn bị sẵn huyết sát chi khí một tháng, đến lúc đó uy lực khẳng định rất không tồi, con mắt Bạch Đông Lâm khẽ lộ ra ý cười.

Các bước giống nhau, rất nhanh cửa sát trận này đã bố trí xong, đồng dạng thuận lợi hết thảy, trận pháp vận chuyển bình thường, hồng quang hơi lóe lên, ẩn giấu ở sâu trong đại địa.

Bạch Đông Lâm bố trí xong hai trận pháp này, sắc mặt nghiêm túc, môn trận pháp cuối cùng tiếp theo vô cùng quan trọng, đây là sát chiêu cao cấp của hắn, là hậu chiêu của số lần hành động này, mặc dù tu sĩ bậc cao trong cổ giới đã bị khống chế, nhưng vạn nhất gặp phải chuyện ngoài ý muốn thì sao?

Tiếp tục đối chiếu trận đồ bắt đầu đặt mắt trận, trận đồ này khổng lồ lạ thường, bao phủ hai trận pháp phía trước vào trong đó, lần này Bạch Đông Lâm bỏ ra trọn vẹn hai canh giờ mới bố trí xong.

Thở dốc một hơi, khoanh chân ngồi trong trận, khóe miệng lộ ra nụ cười, tiếp theo lại lấy ra một bộ hài cốt màu vàng từ trong vòng tay, bộ hài cốt này chính là nơi ra đời của Bạch Cốt phu nhân trong lòng đất Cốt Hải.

Hài cốt, cấp bậc cường giả không rõ, trong mắt hắn khẳng định không thấp, tất cả thủ đoạn tử vong mà hắn vận dụng đều không thể đả thương chút nào.

Trên hài cốt vàng rực rỡ, hắn đã dùng tinh huyết dung hợp Huyết Nguyên khắc họa dày đặc chằng chịt phù văn, không có biện pháp, hài cốt này quá mức cứng rắn, chỉ có thể dùng phương pháp này.

Một hai tháng này ở địa cung, phần lớn thời gian hắn dùng để tế luyện bộ hài cốt màu vàng này. Hài cốt này chính là chủ trận nhãn của đại trận thứ ba này.

Trận pháp này tên là Chú Ma Đại Trận! Vì thôi diễn trận pháp này, hắn mượn không ít lý niệm trong《 Bổng Thần Chú Ma Chân Kinh 》.

Tu sĩ tử vong ở trong trận, huyết nhục linh hồn đều bị hài cốt kim sắc hấp thu, Huyết Sát Chi Khí "Huyết Sát Phệ Hồn đại trận" cũng có thể hội tụ ở trong hài cốt màu vàng.

Lấy hài cốt màu vàng bản chất cực cao, lại thêm đại trận uẩn dưỡng, hắn đoán chừng, chém mấy tên pháp tướng tu sĩ nhỏ yếu, có lẽ vấn đề không lớn!

Nhìn hài cốt màu vàng phủ đầy phù văn màu máu chậm rãi chìm vào trận tâm, Bạch Đông Lâm hài lòng gật gật đầu, kể từ đó, không còn nỗi lo về sau.

Tuy rằng thoải mái, nhưng trong lòng cũng có chút hơi đau, hắn vốn là đã nghèo muốn chết, lần này bày trận thiếu chút nữa ép khô hắn, ngay cả tài liệu ở trong Tuyệt Cung dùng mạng đổi lấy cũng dùng không ít, lắc lắc đầu, an ủi mình đây chỉ là đầu tư thu được đại hồi báo!

Không nghĩ nhiều nữa, đứng dậy run lên trường bào màu đen, bước ra vài bước đã đi tới rìa hố thiên thạch.

Đứng vững vàng trên mép hố to, lại nhìn ra trung tâm của hố đá, thần niệm có thể cảm ứng được rõ ràng ba tòa đại trận có thần hồn tương liên với hắn, gió đêm thổi qua, trường bào màu đen quay cuồng, lộ ra ánh mắt ý vị thâm trường của Bạch Đông Lâm.

"Nếu như hai chúng ta nhân vật trao đổi, ta sẽ khiến cho ngươi biết cái gì gọi là tàn nhẫn!"

Bước ra một bước, bóng dáng đã biến mất trong bóng đêm.