← Quay lại trang sách

Chương 114

Thần thông "Chỉ Xích Thiên Nhai" truyền thừa bia đá, có phụ trợ tu luyện giả cảm ngộ hiệu quả Không Gian Pháp Tắc.

Còn môn bí thuật "Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp" này, Bạch Đông Lâm đã thấu hiểu, là bí thuật chạy trốn lưỡng bại câu thương. Đối với người am hiểu đạo thuật này, vốn không phải thâm ảo, cũng chỉ tự bạo thêm mấy lần mà tự nhiên sẽ biết!

Cho nên ba ngày này Bạch Đông Lâm đều đang cảm ngộ Chỉ Xích Thiên Nhai, có tấm bia đá truyền thừa phụ trợ, không gian pháp tắc trong linh khiếu lại khắc lên không ít.

Ba ngày sau, Bạch Đông Lâm tiêu hao thời gian phần thưởng ung dung ra khỏi Bi giới, hắn cũng không trở về Tử Trúc cư, mà đi tới khu vực công cộng giao dịch của Thánh tông, tới gần quán rượu cao lớn ở trung tâm, chính là Hãn Hải tửu lâu trước kia từng tới đây một lần.

Hôm nay là ngày hắn hẹn gặp đại sư huynh của Thiên Uy Phong, Khâu Chân, lúc hắn còn ở trên bia giới, Khâu Chân đã gửi tin nhắn tới cho hắn hỏi chuyện về linh thảo, khiến hắn có chút gấp gáp không chịu nổi.

"Ha ha ha, Bạch sư đệ, tới đây, mau mau mời ngồi!"

Khâu Chân sớm chờ ở ngoài cửa tầng cao nhất, thấy Bạch Đông Lâm xuất hiện ở quán rượu thì mắt sáng ngời, thần sắc hưng phấn dẫn Bạch Đông Lâm đi vào.

"Khâu sư huynh khách khí."

Bạch Đông Lâm mang theo một nụ cười hiền hòa nho nhã ngồi xuống, nhìn món ngon sơn hào quý giá trị không nhỏ trên bàn trước mặt. Khâu Chân này so với lần đầu tiên gặp mặt có thành tâm hơn nhiều.

Khâu Chân cũng không ngồi xuống, mà đứng ở một bên, hơi có vẻ rụt rè xoa xoa đôi bàn tay, ngữ khí vội vàng hỏi:

"Bạch sư đệ, không biết có thể để cho sư huynh xem trước món đồ đó được không?"

"Đương nhiên không gì không thể, đây vốn là giao dịch đã định trước với sư huynh."

Bạch Đông Lâm lấy từ trong vòng tay ra một hộp ngọc đưa cho hắn, Khâu Chân cẩn thận tiếp nhận, mở hộp ngọc, một quả cầu đen trắng xen kẽ chầm chậm bồng bềnh bay lên, bao quanh hai khí đen trắng.

"Thật! Đúng là Âm Dương Luân Chuyển Thảo!"

Khâu Chân bị kích động đến hai tay khẽ run nhè nhẹ, hai mắt đỏ lên, lão cũng chỉ là ngẫu nhiên nghe tiền bối tông môn nhắc qua mà thôi, trong Minh Dự cổ giới khả năng tồn tại linh thảo kỳ dị này, lão ủy thác đám người Bạch Đông Lâm cũng chỉ ôm hi vọng vạn nhất.

Gần đây hắn nghe nói trong cổ giới có chuyện xảy ra, vốn cho rằng bọn Bạch Đông Lâm có thể giữ được tính mạng đã là may lắm rồi, nào có ai còn tâm tư đi giúp hắn tìm bảo vật hiếm có trong cổ giới?

Điều này làm cho hắn cực kỳ không cam lòng, phải biết rằng sau này sợ rằng sẽ không còn cơ hội tiến vào Minh Dự cổ giới nữa, dù trong lòng hắn có chút tuyệt vọng cũng chỉ ôm thái độ thử thăm dò Bạch Đông Lâm, không nghĩ tới Bạch Đông Lâm quả thực đã cho hắn một niềm vui lớn!

"Bạch sư đệ! Sau này ngươi chính là huynh đệ ruột của Khâu Chân ta! Đến đây, đây là mười vạn điểm tích lũy tốt, sư huynh ta thiếu nợ ngươi một cái thiên đại nhân tình, về sau có chỗ cần, cứ trực tiếp mở miệng, sư huynh nhất định toàn lực ứng phó!"

Khâu Chân hai tay đỡ bả vai Bạch Đông Lâm, ánh mắt chân thành nói, sau đó vòng tay của hai người chạm vào mười vạn điểm.

Bạch Đông Lâm cảm thấy trong lòng lạnh lẽo một hồi, lắc lư bả vai, giãy giụa hai tay Khâu Chân, ngữ khí nghiêm túc nói:

"Khâu sư huynh nói quá lời, sư đệ cũng chỉ là nhận ủy thác của người khác, chuyện trung thành mà thôi, sư huynh đã trả thù lao, không cần như vậy."

"Ha ha ha, Bạch sư đệ, ngươi thật đúng là người tốt! Sư huynh còn có chuyện xin cáo từ trước!"

Khâu Chân nói xong thì bóng dáng liền biến mất, dáng vẻ cực kỳ bức thiết.

Bạch Đông Lâm khẽ lắc đầu, thân thể nhẹ nhàng chấn động, áo bào đen trên người liền hóa thành hư vô, ánh sáng đỏ lóe lên, một bộ áo bào đen hoàn toàn mới lại bao phủ trên người.

Sau đó, thân thể không được tự nhiên mới cảm thấy nhẹ nhõm, hắn ngược lại không phải kỳ thị loại sở thích đặc thù này, chỉ là sợ bị lây nhiễm mà thôi.

Hắn giơ tay rót một chén linh tửu, uống một hơi cạn sạch, sau đó thân ảnh biến mất không còn gì nữa, chỉ còn lại một bàn đầy sơn hào hải vị vẫn đứng yên không nhúc nhích chút nào.

...

Một cánh cổng ánh sáng đột nhiên xuất hiện.

Bạch Đông Lâm mặc áo đen bước một bước ra khỏi quang môn, giống như Tuyền Cơ điện lúc trước, Cực Đạo Thủ Trạc mở ra quyền hạn tạm thời cho y, mở ra quang môn đi tới chỗ "Bổn Nguyên Pháp Tắc Hải".

Ngẩng đầu nhìn lại, một vòng xoáy quang môn thật lớn tràn đầy ánh sáng lung linh xuất hiện ở trước mặt. Trước vòng xoáy quang môn là hai pho tượng dị thú đen kịt, toàn thân đen kịt. Sau cánh cổng ánh sáng này chính là bản Nguyên Pháp Tắc Hải!

Bạch Đông Lâm cất bước tiến lên, trong đôi mắt pho tượng đen kịt bắn ra một đạo hồng mang bao phủ hắn, vòng tay lóe lên hồng quang, hồng mang trong mắt pho tượng chậm rãi thu liễm không nhìn thấy, tâm thần Bạch Đông Lâm vốn căng thẳng nhất thời buông lỏng, vừa rồi một cỗ khí tức kinh khủng phong tỏa hắn, có chút không đúng sợ sẽ bị pho tượng này giết chết trong nháy mắt!

Thần sắc nghiêm túc, vượt qua quang môn, chỉ thấy cảnh tượng trong mắt lưu quang đầy màu sắc hiện lên, một lát sau liền đi vào một chỗ trong không gian còn lại.

Không gian này không lớn, thậm chí Bạch Đông Lâm có thể thấy rõ ràng độ cong của bầu trời, bầu trời nơi đây có màu sắc sặc sỡ, trên bầu trời có vô số sợi xích pháp tắc chi chít chậm rãi chuyển động, giống như sóng lớn cuộn trào trong biển rộng bảy màu.

Vô số khí tức pháp tắc huyền ảo tràn ngập mảnh tiểu thiên địa này. Bạch Đông Lâm chưa từng cảm ứng được pháp tắc thiên địa rõ ràng như vậy. Lực, linh hồn, không gian, thống khổ, những pháp tắc này càng rõ ràng vô cùng, tựa như tiện tay có thể lấy dễ dàng!

Trong không gian này, mặt đất bảy màu sắc khác nhau, trên các tảng đá màu sắc khác nhau có không ít đệ tử Thánh tông đang khoanh chân, hết sức chăm chú cảm ngộ pháp tắc.

Bạch Đông Lâm thu liễm suy nghĩ, cơ hội lần này không dễ dàng có được, không thể để lãng phí, thân ảnh khẽ động, xuất hiện ở trên một khối đá lớn.

Hắn lấy lá trà Ngộ Đạo màu xanh ra, khí tức thanh hương huyền ảo khiến tâm thần hắn lập tức bình tĩnh lại, ngậm lá trà Ngộ Đạo trong miệng, nhắm hai mắt lại, chìm đắm vào trong tu luyện.

Bên trong linh khiếu, một tia thần thông bản nguyên pháp tắc cuối cùng tan rã hầu như không còn, một cỗ biến hoá không hiểu từ chỗ sâu trong cơ thể bộc phát ra, trong miệng ngộ đạo lá trà lóng lánh ánh sáng màu xanh óng ánh, khuếch đại khí tức tràn ngập ra trong cơ thể vô số lần.

Thiên địa hư không chung quanh bị cỗ khí tức này dẫn động, vô số pháp tắc xiềng xích do pháp tắc ngưng tụ thành chậm rãi di động, hiện ra chung quanh Bạch Đông Lâm, vây quanh y lại.

Thiên Địa Pháp Tắc bình thường khó có thể cảm ngộ lúc này lại chủ động chui vào bên trong linh khiếu, dưới sự phụ trợ linh hồn cường đại của Bạch Đông Lâm, tất cả đều khắc sâu trong linh khiếu.

Thật lâu về sau, căn cứ vào thần thông "Pháp Thiên Tượng Địa" mà khắc ra một bộ pháp tắc lực hoàn chỉnh, đã được khắc thật sâu bên trong linh khiếu.

Thần sắc Bạch Đông Lâm nghiêm túc, tiếp theo mới là trọng điểm, chỉ thấy linh khiếu ẩn chứa lực lượng hoàn chỉnh pháp tắc bộc phát ra ánh sáng chói mắt, ánh sáng sinh mệnh bổn nguyên ở chỗ sâu trong cơ thể theo đó bị dẫn động, chậm rãi hiện lên, tiếp theo trong nháy mắt liền bao linh khiếu lóng lánh lại, trong chốc lát một đạo khí tức không hiểu trong chốc lát tràn ngập đến từng hạt cơ bản toàn thân!

Thần Thông cảnh, thành công rồi!

"Pháp Thiên Tượng Địa" lúc này đã hoàn toàn hóa thành thần thông bản mệnh của Bạch Đông Lâm!

Vô số khí tức huyền ảo lưu chuyển trong tâm, vận dụng thần thông cùng với lực lượng pháp tắc sẽ không giống như trước kia cứng nhắc, càng thêm tùy tâm sở dục, uy lực càng thêm to lớn!

Hơn nữa sau này thúc giục môn thần thông này không cần tiêu hao Huyết Nguyên nữa, chỉ cần hắn có thể triển khai thể lực thì môn thần thông này sẽ hóa thành một phần tử thân thể của hắn, đối với bất tử bất diệt của hắn mà nói, tương đương với tiêu hao vặt để thi pháp rồi.

Lực Chi Pháp Tắc cũng hòa vào trong Sinh Mệnh Bản Nguyên Chi Quang, cho dù không thi triển "Pháp Thiên Tượng Địa" cũng có thể lợi dụng Pháp Tắc tăng lực lượng lên, chỉ có điều hiệu quả lại xa xa không tốt như thi triển thần thông.

Lý giải đối với thần thông cũng càng thêm thâm hậu, biến hóa to nhỏ trong cơ thể có thể tùy ý khống chế, thậm chí có thể chỉ biến hoá một bộ phận thân thể.

Đương nhiên, thần thông "Pháp Thiên Tượng Địa" thân thể trở nên càng lớn, lực lượng gia tăng càng mạnh điểm này vẫn là không thay đổi.

Thần thông không chỉ có không gian tiến bộ lớn hơn, pháp tắc lực cũng giống như vậy, hiện tại hắn cảm ngộ được lực chi pháp tắc chỉ là một bộ phận của phần đông lực chi pháp tắc, chủ yếu là thiên về tăng cường lực lượng thân thể.

Mà lực chi pháp tắc là một loại pháp tắc cực kỳ cường đại, thâm ảo, chủng loại đa dạng.

Thậm chí ngay cả tứ đại lực lượng cơ bản vũ trụ cũng là thuộc về lực chi pháp tắc!

Hắn đi còn rất dài, chỉ là loại pháp tắc gia tăng lực lượng thân thể, hắn cũng khó khăn lắm mới nắm giữ, không gian tiến bộ còn rất lớn.

Chém bỏ tạp niệm trong lòng, bắt đầu tiếp tục cảm ngộ pháp tắc, không biết lúc nào sẽ bị đá ra ngoài, cũng không thể lãng phí.

Lực, linh hồn, không gian, thống khổ, đủ loại pháp tắc tràn ngập trong lòng hắn, bị linh hồn cường đại của hắn bắt giữ, từng giây từng phút nhập vào bên trong linh khiếu, mỗi thời mỗi khắc đều đang biến cường.

Bản Nguyên Pháp Tắc Hải này thật sự là bảo địa, nếu có thể, hắn thật muốn ở nơi này một lần!