Chương 365 Một chỉ lực!
Cạc cạc cạc ——
Một tòa cự phong kim loại đen kịt cao tới ba mươi ba vạn trượng, trên tầng mây, trên đỉnh núi mấy năm trước không biết từ chỗ nào di chuyển đến một đám thực hủ điểu.
Những thứ này toàn thân che kín mủ, tản ra mùi tanh tưởi yêu thú cấp thấp chiếm giữ bên trong chín cái đầu lâu hài cốt thật lớn.
Ầm! Một con chim khổng lồ, trên móng vuốt sắc bén tóm lấy một con dị thú trọng nặng mười mấy tấn hư thối, vỗ cánh bay lên đỉnh núi, nhấc lên trận trận cuồng phong, thổi cho chín sợi xiềng xích kia vang lên đinh đang.
Cạc cạc cạc! Cửa con chim non trong đầu ngửi thấy có mỹ thực tới cửa, trong miệng phát ra tiếng kêu chói tai càng thêm vội vàng, nghiêng ngả lảo đảo hướng "Mạch thủng" chạy đi.
Ầm!
Thực Hủ Điểu ném thi thể dị thú tàn, mặc cho ấu điểu xé xác, bản thân thì ngừng ở sát cửa động, đầu cong vẹo, đôi mắt đen thui nhìn chăm chú bóng người đang khoanh chân ngồi trên đỉnh núi, mơ hồ lộ ra một tia sợ hãi.
Bạch Đông Lâm bế quan ở đây tu luyện mấy năm, thần quang quanh quẩn thân hình vẫn không nhiễm một hạt bụi nhỏ, vừa hô vừa hấp, tinh hà sáng chói quanh thân cũng theo đó lúc sáng lúc tối.
Từng khỏa linh khiếu rực rỡ chìm chìm nổi nổi trong ngân hà, chuyển động theo quỹ tích không hiểu, mỗi một vòng luân hồi, khí tức của nó lại càng thêm trầm trọng.
"Ai, tài nguyên, lại khô cạn..."
Một tiếng thở dài âm u, một luồng ý chí đìu hiu tràn ngập, ngưng kết ra gió lạnh, từ từ phất qua chín sợi xiềng xích.
Rặc rặc!
Xiềng xích đen kịt, cứng rắn trong nháy mắt bị đông cứng đứt đoạn, bị đầu lâu hài cốt kéo theo, rơi xuống phía dưới tầng mây.
Cạc cạc cạc!
Đám chim kinh hãi, mấy trăm con Thực Hủ Điểu trưởng thành dốc toàn bộ lực lượng, nhìn Bạch Đông Lâm đầy sợ hãi. Tiếp đó chúng lao xuống đuổi theo tổ chim, hợp lực bắt lấy xiềng xích, gắng hết sức bay về phương xa.
Hai mắt Bạch Đông Lâm hơi khép lại, cũng không để ý tới những tiểu tử kia, mà đặt lực chú ý vào trong cơ thể.
"Ý chí thành công bước vào đệ tứ cảnh, thần hồn cũng đột phá Thần Nguyên Cửu Trọng Thiên, ẩn giấu linh khiếu đã mở ra mười vạn miếng, hơn một trăm hai mươi chủng pháp tắc thành công nhét vào bên trong bổn nguyên sinh mệnh."
"Cảnh giới hiện tại của ta chính là, Thần Thông cảnh tầng năm."
"Hắc thạch bia..."
Bạch Đông Lâm vẻ mặt khó hiểu, ngắn ngủi vài năm tu vi có thể tăng trưởng tới cảnh giới này, đặc biệt là mở ra nơi che giấu linh khiếu, không thể bỏ qua tấm bia đá đen kịt bên trong Thần Hải.
"Đương nhiên, ý chí Đệ Tứ cảnh, cũng là một trợ giúp hắn mở ra Linh Khiếu."
Mấy năm nay vì để uẩn dưỡng Linh khiếu tiêu hao tài nguyên, hắn có thể nói là kinh khủng, tài nguyên đoạt được từ Hải yêu nhất tộc chỉ là một phần, còn lại thì có hơn hai mươi ức vị Thiên La túc chủ cung cấp tài nguyên cho hắn liên tục không ngừng.
Thiên La Túc Chủ, có thể nói là luân hồi giả phiên bản, Luân Hồi Giả vốn thông thuộc kịch bản, mà Thiên La Túc Chủ thì có hắn thi triển bói toán suy diễn, lấy bản thân kí chủ làm cơ sở tiểu phạm vi "Tịch tình" trong phạm vi nhỏ, các túc chủ vẫn có thể biết rõ.
Dùng thủ đoạn tiên tri tiên giác này thu liễm tài nguyên cho y, có thể nói là dễ như trở bàn tay, dễ như trở bàn tay.
"Những vật bị bia đá đen cắn nuốt đến tột cùng là cái gì? Những vật chất thần bí được phản hồi lại, vậy mà có thể đề cao cảm ngộ của ta đối với chân kinh, giảm bớt không biết bao nhiêu năm..."
《 Tưởng Thần Chú Ma Chân Kinh 》 là nguồn lực lượng của hắn, nó gian nan dạy bảo khiến hắn đau đầu mãi, nếu có thể biết là thứ gì sẽ làm bia đá đen phát sinh thay đổi, mục tiêu sau này của hắn còn nhiều hơn một cái nữa.
Đầu lâu của lão tổ rất rõ ràng không phải. tấm bia đá đen kịt lúc ấy chỉ thuận tay cắn nuốt, mục tiêu của nó vẫn là đồ vật bên trong tiểu thế giới kia, là một phương Lục sắc khổng lồ lập phương thể.
"Những bí mật này đợi ta hoàn thành thí luyện Cực Đạo thành công tiến vào hội nghị Cực Đạo, dĩ nhiên là có thể đơn giản biết được, chỉ cần trở thành cao tầng thế lực, đồ vật có thể nhìn thấy tự nhiên sẽ không giống nhau."
Đè xuống suy nghĩ, Bạch Đông Lâm chậm rãi đứng dậy, những thứ này đều gần trong gang tấc, với thực lực của hắn bây giờ, chỉ cần tốn chút thời gian là có thể đạt thành.
"Suy nghĩ nhiều vô ích, trước tiên vẫn là thử một lần thực lực của ta hôm nay rồi lại nói."
Một bước bước lên hư không, đưa tay nắm chặt một góc ngọn núi kim loại đen kịt, từng sợi xiềng xích pháp tắc mở rộng ra, quấn chặt quanh ngọn núi.
"Lên!"
Ngưng giọng khẽ quát, cánh tay phải hơi dùng sức nhấc lên.
UỲNH UỲNH RẦM RẦM!
Ngọn núi khổng lồ cao tới ba mươi ba vạn trượng, toàn thân từ kim loại cứng rắn tạo thành, theo động tác của Bạch Đông Lâm, từ sâu trong lòng đất đột ngột mọc lên từ mặt đất, rồi từ từ bay lên không trung.
"Rất nhẹ quá!"
Lông mày Bạch Đông Lâm nhíu lại, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, sau đó dùng lực ném lên trên một cái.
Oanh! Răng rắc răng rắc!
Cự phong kim loại che khuất bầu trời, hóa thành hắc quang vô tận, dùng tốc độ cực nhanh vọt lên bầu trời. Những nơi nó đi qua, hư không nhao nhao nổ tung, bị nghiền ra một khe hở đen kịt khổng lồ.
Ngọn núi khổng lồ đình trệ trong một cái chớp mắt, lập tức nhanh chóng hạ xuống, Bạch Đông Lâm dưới cái bóng khổng lồ giống như một hạt bụi.
Vươn tay phải ra tạo thành hình dạng chống trời, phun ra mênh mông thần quang cùng xiềng xích pháp tắc, đem cự phong bao phủ hóa thành một chỉnh thể, để tránh hắn như một cây châm, cắm vào sâu trong cự phong.
Keng!
Tiếng vang khủng bố, bàn tay Bạch Đông Lâm hơi trầm xuống, vững vàng tiếp được ngọn núi kim loại rơi xuống nhanh chóng.
Năm ngón tay hợp lại, từng cây từng cây buông ngón tay ra, cuối cùng chỉ còn lại một ngón trỏ chống đỡ ngọn núi lớn, nhẹ nhàng ước lượng, một ngọn núi lớn lên xuống một cái, xé rách mảng lớn hư không.
"Khinh! Quá nhẹ!"
Thần hồn mênh mông chuyển động, trong nháy mắt liền đánh giá trọng lượng của núi này, ước chừng bảy triệu tấn, cũng chính là bảy trăm triệu tấn.
Bạch Đông Lâm vẫn chưa thi triển bất kỳ thủ đoạn vung biên độ nào, chẳng qua chỉ là một ngón tay đơn thuần của thân thể hắn mà thôi.
"Ngưng lại!"
Ý niệm chuyển động, một quả cầu đen nhánh thâm thúy xuất hiện trong lòng bàn tay. Ngọn núi kim loại khổng lồ lập tức giống như bột mì, điên cuồng vặn vẹo co rút lại. Giữa từng hạt cơ quan bị co rút lại, bùng nổ lóng lánh ánh sáng, tạo ra một cái lỗ lớn trong hư không.
Chỉ một lát sau, ngọn núi khổng lồ đã bị nén thành một viên bóng tối đen, một viên bóng đá nặng bảy tấn.
"Ăn của ta một cước!"
Một chiêu đại lực khai cầu, dưới sự gia trì của rất nhiều bí pháp, thậm chí còn thúc đẩy bí mật tiểu thành, đùi phải của Bạch Đông Lâm thành công đột phá quang tốc.
Keng!
Thân thể bóng đá vặn vẹo, dưới tác động có thể quán thâu năng lượng, chồng lên một hạt kim loại hạt vô tận, trong nháy mắt sôi trào, tối đen hóa thành xích hồng, một đạo quang trụ màu đỏ tươi bắn nhanh ra.
Hư không, nát tan!
Bình chướng thứ nguyên, vỡ nát!
Bóng đá màu đỏ tươi bắn vào chỗ sâu trong không gian thứ nguyên biến mất không thấy gì nữa, cửa động trắng xám còn sót lại tại chỗ đó, mơ hồ có thứ nguyên phong bạo chợt lóe lên.
"Phá vỡ rào chắn thứ nguyên, lực lượng vĩ đại của đại năng!"
Hai mắt Bạch Đông Lâm rạng rỡ kim quang, có ý định đại khái với thực lực trước mắt của mình, sau khi toàn lực bộc phát có thể đấu một trận với đại năng cấp thấp!
"Môn chân kinh này nghịch thiên tới cỡ nào!?"
"Mười vạn linh khiếu chồng lên lực lượng thân thể ta, vậy mà lại kinh khủng như vậy!"
Trong lòng nóng rực, nhưng Bạch Đông Lâm vẫn giữ được một chút lý trí. Tuy lực lượng đã đạt tiêu chuẩn nhưng nếu muốn giết chết bất cứ vị đại năng nào, nếu không dựa vào ngoại lực, trước mắt hắn còn chưa làm được.
Một thân vĩ lực của hắn, xét đến cùng vẫn là đến từ linh khiếu, khuyết điểm của hắn là cảm ngộ đối với đại đạo, cũng chính là cảm ngộ pháp tắc, quy tắc.
Cường giả đại năng cảnh giới thứ chín đều đang chơi trò quy tắc, hắn còn đang cảm ngộ pháp tắc, đây là sức mạnh của hai nguyên thần.
Chỉ có quy tắc, mới có thể giết chết phép tắc!
Hắn có thể đánh chết đại năng vạn lần nhưng người ta vẫn có thể hồi sinh, không nắm giữ quy tắc chi lực, vĩnh viễn không thể tiêu diệt hoàn toàn hắn.
"Ta vẫn còn kém xa lắm, tóm lại chỉ là một tiểu tu sĩ Thần Thông cảnh bình thường..."
Có lẽ theo Bạch Đông Lâm thấy, chỉ khi nào Đồ Đại Năng có cảnh giới như heo chó, mới có thể được xưng là đại tu sĩ!
"Chủ nhân!"
Giọng nói ôn hòa của Thiên La vang lên trong lòng hắn.
"Tìm được Cự Nhân đại lục rồi!"
"Ồ?"
"Rất tốt, vừa mới phá quan có tin tức tốt, là dấu hiệu tốt."
Hài lòng gật gật đầu nhẹ, bước một bước vào thông đạo màu đỏ tươi.