Chương 455 Tội nghiệt chi chủ
Mục vương, ngươi nói thật sao? Sẽ không lừa gạt chúng ta chứ?"
"Đúng vậy, trên thế giới này, ngoại trừ Nghiệp Hỏa, còn có thứ gì có thể tiêu trừ tội nghiệt giết chóc như ngươi nói?"
Trong không gian thứ nguyên, trong một tiểu thế giới tàn phá không chịu nổi, hơn mười vị đại năng Nhân tộc hội tụ cùng một chỗ, đều nửa tin nửa ngờ nhìn Mục Vương.
Mục vương vẻ mặt lãnh đạm, giương mắt quét nhìn mọi người một chút, trầm mặc không nói, hắn không muốn giải thích lần thứ hai, những người này cùng hắn cũng không phải rất quen thuộc, thích tin hay không, dù sao theo tin tức lan tràn ra, cuối cùng khẳng định đều sẽ tin tưởng, tổn thất chiến công cũng là đáng đời.
"Hừ! Ta thấy hắn đang dùng bọn ta để làm trò vui. Các ngươi phải đợi thì chờ, bổn tọa không có thời gian ở đây lãng phí đâu!"
Một đại năng thần sắc âm u, khí tức băng hàn đến cực điểm, toàn thân mơ hồ phun ra sương mù đen nhánh, hiển nhiên tội nghiệt giết chóc trong cơ thể đã nặng nề sắp không áp chế được, cho nên hắn mới vội vàng như vậy.
Dứt lời y liền muốn phất tay áo bỏ đi, nếu có thời gian thế thì không bằng cứ thành thành thật thật đi tiêu trừ tội nghiệt.
"Đạo hữu chờ một chút!"
Hư không dập dờn, bước ra một người thanh niên toàn thân tràn ngập thư sinh, tay cầm một quyển sách, đưa tay ngăn trở đại năng đang muốn rời đi.
"Đạo hữu, xem tội nghiệt trong cơ thể ngươi đã đến biên giới bạo động, sao không ở đây chờ đợi một lát? Ta tin tưởng Mục vương đạo hữu sẽ không đùa giỡn như thế, nếu là giả, lát nữa ta giúp ngươi tiêu trừ tội nghiệt nhé?"
"Hửm? Thì ra là Lý đại nhân! Thất kính thất kính!"
"Cũng được, nếu Lý đại nhân đã mở miệng, ta sẽ đợi thêm một lát."
Lý Văn Hạo là một nho tu hùng mạnh, tu vi đã đạt đến Phong Vương đỉnh phong, Hạo Nhiên Chính Khí đối với tội nghiệt giết chóc cũng có hiệu quả kì diệu, trong nháy mắt hắn đã không còn ý định rời đi.
Vút!
Một khối lệnh bài bắn ra, rơi vào trong tay Lý Văn Hạo.
"Mục đạo hữu, đây là ý gì?"
Trong mắt Lý Văn Hạo lưu chuyển bạch quang, liếc nhìn lệnh bài trong tay, hắn cảm ứng được một cỗ khí tức dao động như có như không.
"Lý đại nhân, trong lệnh bài này có tọa độ duy nhất mà Bạch huynh ta lưu lại, đồng thời đã kích hoạt rồi, các ngươi hãy ở đây chờ đợi, tại hạ còn phải đi tìm những người khác..."
"Cáo từ!"
Mục Vương nói xong, thân ảnh vừa động liền hóa thành luồng sáng biến mất không thấy. Ông ta cũng không biết Bạch Đông Lâm xuất hiện từ khi nào, có lẽ lúc này đang ở nơi khác trợ giúp đại năng tiêu trừ tội nghiệt giết chóc cũng không chừng, dùng thời gian này chờ đợi ở đây, chi bằng ông ta đi phá hủy tiểu thế giới, thuận tiện đi tìm đại năng còn lại.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, lại nhìn Lý Văn Hạo đang trầm tư một chút, đều không có lựa chọn rời đi, hiển nhiên là cũng đang có chủ ý đánh hạo nhiên chính khí.
Một lúc lâu sau, khi mọi người không kiên nhẫn chờ được nữa thì một vòng xoáy màu đỏ tươi chậm rãi hiện lên trong hư không.
"Rốt cuộc cũng tới!"
Thần sắc nghiêm túc, ánh mắt đều lấp lánh nhìn chăm chú vào vòng xoáy đỏ tươi, mặc kệ lúc trước trong lòng có nghi vấn ý nghĩ gì, trong mắt hiện tại bọn hắn, hoặc nhiều hoặc ít đều dâng lên một chút chờ mong.
Bạch Đông Lâm thong thả bước ra khỏi thông đạo, nhìn chung quanh một vòng, trong lòng vui vẻ, không tệ không tệ, lại đưa ra một năng lượng lớn.
"Bái kiến các vị đạo hữu, tại hạ Bạch Đông Lâm, đặc biệt vì mọi người thanh trừ tội nghiệt giết chóc!"
Là hắn!
Lý Văn Hạo sửng sốt, nhận ra Bạch Đông Lâm, không ngờ lại trùng hợp như vậy, trước đây hai người đều đã gặp nhau một lần, trong lòng càng thêm hiếu kỳ.
"Tại hạ Lý Văn Hạo, Bạch đạo hữu, theo lời Mục vương nói, người có thiên phú đặc biệt, có thể thanh trừ tội nghiệt một cách hoàn mỹ hay không?"
Lý Văn Hạo chắp tay thi lễ, vẻ mặt ôn hòa, khách khí lạ thường.
"Tất nhiên! Tại hạ dám trêu chọc mọi người sao?"
Mọi người nghe vậy khẽ gật đầu, trừ phi là kẻ điên không muốn mạng, nếu không hành vi như vậy, không thể nghi ngờ là tự tuyệt với nhân tộc.
"Tốt! Vậy để ta thử trước một lần xem sao, vậy thì làm phiền Bạch đạo hữu rồi!"
Lý Văn Hạo sải bước, khoanh chân ngồi dưới đất, bên ngoài thân chậm rãi hiện lên sương mù đen kịt, đã để lộ ra áp chế tội nghiệt trong cơ thể. Mọi người thấy vậy liền vội lùi lại, sợ tội nghiệt trong cơ thể mình bị dẫn dắt bạo động.
Giết chóc tội nghiệt, nhưng khiến đại năng đau đầu không thôi, cho dù sau khi tự diệt, tội nghiệt chi lực như giòi bọ ăn xương này cũng sẽ tìm ý chí trong tối tăm, không suy giảm giáng xuống trong cơ thể sống lại, chỉ có thể dựa vào bản lĩnh từng chút một tiêu hao.
Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu, mở lòng bàn tay ra, một đoàn tử kim hỏa diễm giống như thực chất, tản ra ánh kim loại sáng bóng hiện ra, sau khi cắn nuốt lượng lớn tội nghiệt, nghiệp hỏa này càng ngày càng cường đại.
Ý niệm vừa động, sợi tơ lửa bắn nhanh ra, cắm thật sâu vào trong cơ thể Lý Văn Hạo.
Oanh.
Ngọn lửa thiêu đốt cực nóng phun trào thẳng đến chân trời, nghiệp chướng chi lực trong cơ thể Lý Văn Hạo cực kỳ nồng đậm, chỉ dựa vào hạo nhiên chính khí trên người hắn mới có thể áp chế được nó.
Sau một lát, ngọn lửa dần dần tiêu tán, Lý Văn Hạo vẻ mặt không thể tin đứng dậy.
Uy lực của ngọn lửa này còn lợi hại hơn hắn tưởng tượng, không, so với Tội Nghiệt Khắc Tinh Nghiệp Hỏa còn cường đại hơn nhiều!
"Lý, Lý đại nhân, ngươi cảm thấy thế nào?"
Các đại năng lập tức xúm lại, ánh mắt chờ mong, chờ mong.
"Ha ha ha!"
"Thoải mái! Trước nay chưa từng có! Tội nghiệt giết chóc trong cơ thể ta đã triệt để bị nhổ sạch!"
Hít...tttt ——
"Bạch đạo hữu, không không không, Bạch lão ca, giúp ta đi, mời ngài xuất thủ, trừ tội nghiệt tại hạ!"
"Lão ca! Lão ca chọn ta! Chọn ta!"
Sau khi hết khiếp sợ, ngay cả vô tận vui sướng hiện lên, tội nghiệt này của quỷ vật, thật sự là giày vò bọn chúng quá mức. Khi ở chân giới, bọn chúng chưa từng làm một trận giết chóc lớn đến vậy.
"Khụ khụ! Các vị đạo hữu không cần như vậy, đây đều là tại hạ nên làm, hết thảy cũng là vì Nhân tộc thôi!"
"Thế nhưng..."
Bạch Đông Lâm nhíu mày, vẻ mặt khó xử, khiến trong lòng chúng đại năng căng thẳng, lập tức có người quan tâm hỏi.
"Bạch huynh, ngươi có chỗ khó gì?"
"Ngu xuẩn! Vừa rồi Mục vương không phải đã nói rồi sao? Bạch huynh thiên phú mạnh thì thế nhưng tiêu hao năng lượng cực kỳ khủng bố, chắc hẳn năng lượng của Bạch huynh đã khô kiệt!"
"Thì ra là thế! Năng lượng có chúng ta a!"
"Đúng đúng đúng! Bạch huynh xin hãy nhận lấy!"
Chúng đại năng dồn dập móc nhẫn trữ vật ra, không đợi Bạch Đông Lâm đưa tay ra nhận, đã chủ động nhét vào trong lòng hắn.
"Đủ rồi! Đa tạ mọi người đã rộng rãi bỏ tiền!"
Bạch Đông Lâm vừa nói, đưa tay đoạt lấy mấy chiếc nhẫn trữ vật cuối cùng.
"Không sai biệt lắm rồi, chúng ta bắt đầu đi!"
Oanh.
Tử kim hỏa diễm phun ra mười đạo tơ tuyến, cắm vào trong cơ thể tất cả đại năng, từng đạo tử kim diễm trụ khổng lồ phóng lên trời.
Rặc rặc!
Nhiệt độ cực cao này khiến phiến thế giới đổ nát này trong nháy mắt bị dập tắt.
Tất cả đều rất thuận lợi, sau khi loại bỏ tội nghiệt của tất cả các đại năng ở đây, Bạch Đông Lâm lại phát cho mỗi người mười tấm lệnh bài, cũng nói ra phương pháp nhận đá hiền giả.
Thu phí tiếp theo, đó là Hiền giả chi thạch.
Chúng đại năng tiếp nhận lệnh bài, còn gấp gáp hơn Bạch Đông Lâm, bay về bốn phương tám hướng không gian thứ nguyên, không còn tội nghiệt ngăn chặn bọn họ, đương nhiên phải tiếp tục phá hủy tiểu thế giới, thu hoạch chiến công.
"Bạch huynh, ngươi..."
Lý Văn Hạo hơi chắp tay, định nói gì đó, nhưng thấy thần sắc Bạch Đông Lâm biến đổi, vội vàng ngừng nói lại.
"Lý đại nhân, ấn ký ta lưu lại đã bị xúc động, có đạo hữu cần ta trợ giúp..."
"Không có việc gì không có việc gì, ngươi cứ làm việc đi, thanh trừ tội nghiệt cho các đạo hữu quan trọng hơn!"
Bạch Đông Lâm mặt hàm áy náy khẽ gật đầu, giơ tay mở ra thông đạo, tiến về phía tọa độ bên trong cảm giác.
Lý Văn Hạo nhíu mày trầm tư, tư duy nhanh nhẹn điên cuồng chuyển động của người đọc sách, hắn nghĩ tới rất nhiều rất nhiều, thậm chí nghĩ tới tranh chấp phe phái bên trong Nhân tộc...
Bận!
Bạch Đông Lâm rất bận rộn!
Chiến bi phát tán ra bị phân liệt giống như đốm lửa, dùng tốc độ điên cuồng mà lan ra.
Phía sau mỗi một tọa độ phân liệt cơ thể đều là các đại năng đang ngóng trông, ít thì mấy chục, nhiều thì trên trăm. Sau khi bị hắn loại trừ tội nghiệt, mỗi người lại mang theo mười tám phần rời khỏi, đại năng nhận được tin tức lập tức tăng vọt.
Một khắc không ngừng xuyên thẳng qua Duy Độ thông đạo, mỗi một lần rời đi đều thu hoạch Hải Lượng Linh Thạch linh dịch, cùng với cảm kích vô hạn của các đại năng!
Cũng vui vẻ, Bạch Đông Lâm bị bao vây hạnh phúc thật lớn, đầu óc choáng váng, cho tới bây giờ hắn chưa từng nghĩ tới, thu hoạch tài nguyên tu hành sẽ dễ dàng như thế.
Hơn nữa, đây mới chỉ là vừa bắt đầu.
Lần thứ nhất thanh trừ, những đại năng này cũng không có cố ý đi thu thập năng lượng trong tiểu thế giới, phần lớn đều cho hắn linh thạch linh dịch, chỉ có số ít mấy người cho hắn mấy trăm khỏa bổn nguyên pháp tắc hạch tâm nguyên vẹn, mặt trên còn khảm nạm thạch hiền giả chưa kích hoạt.
Nhưng ở lần thứ hai thanh trừ tội nghiệt đến đây, dưới sự ra hiệu của Bạch Đông Lâm, những đại năng này đã mang hắn đến vô số Đá Hiền Giả!
Lấy tu vi những đại năng này thì ít thì trăm viên, nhiều thì mấy ngàn, thậm chí hơn vạn!
Mà đại năng Nhân tộc xuất động lần này khoảng chừng ngàn tỷ...
"Năng lượng nhiều như vậy, nếu như tiêu hóa toàn bộ, thực lực của ta sẽ bị mạnh mẽ đưa lên phong Đế!"
"Hạn chế hạn chế thì đúng là tốc độ thôn phệ trước đây khiến ta phiền não không thôi..."
Năng lượng của Hiền Giả chi thạch, linh dịch, linh thạch cực phẩm đều cực kỳ tinh thuần, không cần hấp thụ chuyển hóa đã có thể bị linh khiếu hấp thu, chế ước ở đây chính là tốc độ thôn phệ của linh khiếu.
"Thần lực - Pháp Thiên Tượng Địa!"
Oanh.
Ánh sáng bổn nguyên lập loè kịch liệt, một đạo văn đồ án đại biểu cho nền tảng Thần lực từ đó tản mát ra ánh sáng lộng lẫy thần kỳ, lấy Linh khiếu Huyết hải làm trung tâm, một cỗ chấn động huyền dị quét ngang qua, hết thảy Linh khiếu, từng hạt cơ thể đều bị dẫn động, nhanh chóng bành trướng lên.
Lớn! Lớn! Lớn!
Thân hình Bạch Đông Lâm bị hồng quang sáng chói bao phủ, điên cuồng tăng lên, đến mười hai vạn trượng mới ngừng lại, khí tức hung sát điên cuồng dũng động.
Từng đạo hoa văn huyền dị bao phủ khắp các nơi, giữa mi tâm điểm một điểm đỏ đậm, nếu như cởi bỏ áo bào đen, có thể trông thấy toàn bộ phần lưng của Bạch Đông Lâm đều bị một đạo văn màu đỏ tươi khổng lồ bao trùm, chính là đạo văn lực lượng ảo diệu vô cùng!
Hô ——
Phun ra một ngụm trọc khí, cuốn lên phần lớn gió lốc thứ nguyên.
"Như thế, hiệu suất thôn phệ năng lượng sẽ được tăng lên không ít."
Bạch Đông Lâm quyết định duy trì hình dạng này, vung tay lên, lao về tọa độ kế tiếp.
Ở trong cảm giác của hắn, từng đạo tọa độ lấp lóe không ngừng, đã sắp xếp ra ngoài mấy vạn, toàn bộ đều là đại năng chờ hắn đi trừ bỏ tội nghiệt.
Dần dần theo tin tức càng truyền càng xa, chúng đại năng đã mất đi tên thật được cự nhân tử kim thần hỏa bao phủ.
Tất cả mọi người đều gọi hắn -
Chủ nhân Tội Nghiệt!