Chương 491 Thập phương kiếp vân luyện thần ma
Giết!!"
Phi cầm yêu tộc cùng nhân tộc đã hoàn toàn đi tới chỗ địch, không có gì phải do dự, người này lén lén lút lút, tại nội địa bọn họ hối mưa gọi gió, nhìn qua liền biết không phải vật tốt gì tốt, giết trước rồi nói sau.
Ầm ầm ầm ——
Động thủ trước tiên là một con U Minh Huyết Mãng, tu vi đã đạt tới cảnh giới thứ sáu, mỗi một hạt cơ bản Thần lực đều chồng chất lên cả trăm vạn lần, để nó hiện ra bản thể có chứa đại thần uy, đuôi quất về phía Bạch Đông Lâm, nhanh như tia chớp, thứ nguyên bình chướng nháy mắt vỡ nát.
Đối mặt một kích ẩn chứa trăm vạn giới lực, Bạch Đông Lâm tự nhiên trong lòng có cảm ứng, nhưng lại không đứng dậy tránh né, tùy ý để đuôi như cột trời đập tới đỉnh đầu hắn.
Keng!
Tiếng kim thiết giao kích vang vọng đất trời, dư âm của nó kích động, khu vực trăm vạn dặm trong nháy mắt bị chấn thành hư vô.
"Tê! Làm sao có thể?"
Chỉ thấy Bạch Đông Lâm khoanh chân ngồi ở trong hư không, ngọn núi phía dưới đã biến mất không thấy gì nữa, toàn thân có màu huyền hoàng chảy xuôi không thôi, chống đỡ một kích uy năng mênh mông kia, ngay cả lông mày hắn cũng chưa từng động đậy.
Ngược lại con U Minh Huyết Mãng kia lại như bị một cái đinh không gì không phá được, cái đuôi cứng rắn không gì cản nổi bị thân thể Bạch Đông Lâm đâm xuyên qua, khí tức sắc bén quanh quẩn miệng vết thương, máu tươi không ngừng chảy xuống, rơi xuống mặt đất, tạo thành vô số cái hố khổng lồ.
"Cương Thể" là thần thông phòng ngự mà nguyên linh khiếu trao cho hắn, là thể hiện phòng ngự bản năng của nhục thân, tương đương với lực lượng của hắn, không cần tiêu hao một chút xíu năng lượng nào, dù là đứng cho người ta tùy ý công kích, đại năng Phong Đế cũng không phá được phòng ngự!
Mấy 'Tiểu yêu' kém xa lắm.
- Kẻ địch khó chơi đây! Mọi người cùng tấn công y!
Đám yêu vật thấy thế không khỏi cuồng biến, đại địch chủng tộc không cần thiết nhắc tới đạo nghĩa, lập tức sóng vai nhào tới đánh giết, mà Bạch Đông Lâm vẫn nhắm chặt hai mắt, không nhúc nhích, tựa như bàn thạch.
"Nhân tộc! Ngươi quá mức cuồng vọng!"
"Giết hắn!!!"
Bạch Đông Lâm bỏ qua, không thể nghi ngờ chính là nỗi nhục lớn nhất đối với bầy yêu, lập tức bị làm cho tức đến dựng râu lên mắt, vẻ mặt biến sắc, tế ra Bản Nguyên Chi Khí, thúc giục thiên phú huyết mạch, thi triển ra công kích cường đại nhất của mình.
Vô số luồng sáng sặc sỡ mãnh liệt tràn qua, lập tức nhấn chìm Bạch Đông Lâm, hư không, thứ nguyên toàn bộ biến mất, khoanh chân ngồi ở trung tâm U Bạch trống rỗng, cả người lưu huỳnh huyền hoàng, tiếng giao kích chói tai liên miên không dứt.
Nhưng ngay lúc này, kiếp vân đen kịt đầu tiên của Bạch Đông Lâm mới ngừng khuếch trương, đã bao trùm toàn bộ đại lục, lan tràn vào trong vũ trụ hư không, đường kính tới nghìn ức km, Thần Ma kiếp như thế quả thực mới nghe lần đầu.
Bạch Đông Lâm khẽ nhíu mày, cường độ kiếp vân này có chút vượt quá dự liệu của hắn, chỉ sợ không chỉ bởi vì mười ba loại pháp tắc dung hợp, có lẽ còn ẩn chứa nhân tố khác. Bất quá đã bắt đầu đột phá, quả quyết không có khả năng dừng lại, sau đó buông ra áp chế với "Thời Không Quy Quy Đạo Cơ".
Rặc rặc!
hạch tâm pháp tắc mênh mông đột nhiên nghiền nát, từng đạo ánh sáng lộng lẫy, xiềng xích quy tắc màu sắc sặc sỡ bắn ra, thuận theo pháp tắc linh khiếu che giấu nối tiếp pháp tắc linh khiếu còn lại, quỹ tích phức tạp huyền ảo dung hợp ra Thời Không Đạo Văn màu xám.
Oanh.
Thiên địa lần nữa phát sinh biến đổi to lớn, kiếp vân đen kịt của Bạch Đông Lâm tuy rằng vô cùng nồng đậm dày đặc, có thể dùng sền sệt giống như thực chất để hình dung, nhưng so với khu vực khổng lồ bao trùm, vẫn như cũ là một mặt bằng phẳng " mỏng manh".
Lấy mặt phẳng đen nhánh này làm cơ sở lại xuất hiện một đám mây kiếp màu xám, chúng hơi nghiêng, hai khối kiếp vân tạo thành ba mươi sáu độ sừng Tướng.
Kiếp vân màu xám nặng nề như vậy, tràn ngập uy áp vô tận, nhưng tốc độ lan tràn lại nhanh hơn không chỉ mấy chục lần.
Trong chốc lát, diện tích kiếp vân màu xám bao trùm đã vượt qua kiếp vân màu đen, đợi đường kính đạt tới một vạn ức dặm khủng bố, mới chậm rãi ngừng khuếch trương.
"Thì ra là vậy, mỗi một đạo kiếp vân đều là gấp mười lần đạo trước sao? Không chỉ có kích thước lớn nhỏ, khí tức lan tràn ra cũng khác nhau rất lớn!"
Bạch Đông Lâm cũng bị Thần Ma kiếp quỷ dị của mình làm cho có chút chết lặng, nhưng đây cũng là hắn hi vọng nhìn thấy, tự nhiên càng mạnh càng tốt.
"Tiếp tục!"
Răng rắc! Đạo cơ quy tắc thế giới buông ra áp chế, theo đó trong cơ thể biến hóa kỳ dị, lại một đạo kiếp vân sền sệt màu tái nhợt trống rỗng xuất hiện, cùng kiếp vân màu xám thành ba mươi sáu góc nhìn nhau, điên cuồng lan tràn...
"Tên khốn kia, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra thế!?"
Công kích hồi lâu, bầy yêu dùng ra tất cả vốn liếng, còn thiếu tự bạo không có sử dụng, thần lực trong cơ thể cũng tiêu hao hơn phân nửa, đừng nói thương tổn tới Bạch Đông Lâm, ngay cả di động của đối phương một phân một hào cũng làm không được.
Như thế thì cũng thôi, thiên biến mà Văn Sơn chưa nghe nói này vô cùng kinh hãi lại càng làm cho bọn họ kinh hồn táng đảm, vô hình vô chất quỷ dị uy áp, vượt qua phạm vi cảm giác cực lớn, đều khiến cho bọn họ sinh ra cảm giác không ổn.
"Không đúng, chuyện này không đúng rồi! Ta thấy chúng ta nên báo cáo lên cao tầng mới thỏa đáng."
"Đúng đúng đúng, nhanh liên hệ chư vị đại nhân!"
Đám yêu lập tức tỉnh táo lại, đây đã không phải chuyện lớn mà bọn họ có thể xử lý nữa rồi, là để cho đám Yêu Vương cường đại hơn đến xử lý, thậm chí còn để cho Yêu Đế đến xử lý là tốt nhất.
Chờ bọn hắn phát ra tin tức cầu viện, đạo kiếp vân màu đỏ thứ tư đã đình chỉ khuếch trương, đường kính trăm triệu dặm, mấy chục tòa đại lục, rậm rạp chằng chịt mặt trời, đều bị bao phủ trong đó.
Vô số cường giả yêu tộc bị kinh động, thả xuống tất cả, dắt tay nhau chạy đến trung tâm kiếp vân, cho đến lúc này, bọn họ cũng không có nghĩ đến biến thiên này ở phương diện xấu nhất, chỉ là bọn họ cho rằng có dị bảo gì đó, hoặc là Thượng cổ di tích xuất thế.
Dù sao đây chính là sào huyệt hạch tâm của Dực Thần Cung, ai dám đến gây sự với bọn họ.
Ngoại giới ồn ào hỗn loạn, không hề ảnh hưởng đến Bạch Đông Lâm, bắt đầu từ đạo kiếp vân thứ năm. Bởi vì ở góc giáp nhau, kiếp vân khác biệt đã bắt đầu bao trùm dung hợp, kiếp vân màu vàng bao trùm toàn bộ mây kiếp màu đen, khu vực hai bên tương giao, phát sinh biến hóa quỷ dị, màu sắc trở nên u ám, khí tức càng thêm khủng bố mãnh liệt.
Đại bộ phận kiếp vân màu vàng, lan tràn đến ngàn vạn ức dặm bên ngoài, vượt qua một trăm quang năm, bao trùm vô tận sinh linh.
Đen, xám, bạch, đỏ, vàng, lục...
Một ngàn ức km, một vạn, mười vạn, trăm vạn...
Kiếp vân màu tím cuối cùng khuếch tán ra, khu vực bao trùm đã kinh khủng một trăm vạn năm!
Tinh hệ bình thường ẩn chứa hàng tỷ tinh giới Hằng, đường kính cũng chỉ khoảng mười vạn năm mà thôi, mây kiếp của Bạch Đông Lâm bao trùm toàn bộ tinh hệ thập phương.
Oanh.
Bạch Đông Lâm rốt cuộc mở hai mắt ra, chậm rãi đứng dậy, ánh mắt loá mắt xẹt qua khu vực khôn cùng.
"Chậc chậc chậc, thực sự là trường hợp lớn! Sông mẹ này, là muốn đem ta nhét vào trong cái chết!"
Bạch Đông Lâm đứng ở trung tâm mây kiếp, mười sắc kiếp vân chồng chất lên nhau, sắc thái giao hòa, lộng lẫy quỷ dị. Toàn thể là đám mây kiếp hình cầu không quy tắc, quay cuồng lưu động, sền sệt như thực chất, giống như quái vật thôn phệ tất cả.
Không chỉ là hiện thế, không gian xen tầng, không gian thứ nguyên, duy độ không gian, tất cả đều bị kiếp vân bao trùm, giữa thiên địa, không có một góc nào có thể trốn.
Uy áp vô hình tụ hội đan vào nhau, bao phủ bên ngoài thân thể Bạch Đông Lâm, áp lực vô cùng trầm trọng, khiến cho thân thể bắt đầu lóng lánh thần quang, linh khiếu trong cơ thể sáng rực, xích sắt quy tắc xuyên qua tất cả.
"Lão, lão ca, sao ta cảm giác da đầu hơi tê, hay là chúng ta tạm thời rút lui trước?"
- Không thể!
"Chúng ta đã thông báo cho Lôi Vũ Đế, nếu rời đi thì phải bàn giao với đại nhân như thế nào? Hơn nữa, Thiên Biến này chỉ là nhìn quỷ dị, lại không lộ ra bất cứ công kích nào..."
Đại năng Yêu tộc hội tụ bốn phía rút khỏi khối đại lục kia, đứng trong hư không vũ trụ quan sát xa xa, không ít đại năng sinh lòng thoái ý, nhưng ngại khí thế hung ác của Lôi Vũ Đế nên không dám tự tiện rời đi, trong khoảng thời gian ngắn lâm vào lưỡng nan.
Thập phương kiếp vân đúng thật lớn đến đáng sợ, nhưng chính điều này vượt qua thường thức, khiến cho ở đây không có một Yêu Tộc nhận ra đây là Thần Ma kiếp.
Tu sĩ tầm thường trước khi đột phá đại năng chỉ là thân có vài giới, dẫn tới kiếp vân rất bình thường, phạm vi vạn dặm cũng là cực hạn.
Từ góc độ nào đó mà nói, kiếp vân lại vô cùng nhỏ, hang ổ hạch tâm của Dực Thần Cung, là mảnh đất tinh hệ siêu giới ở phương vực này, cái gọi là tiếp cận của Bạch Đông Lâm cũng chỉ ở trong một đoàn hạch tâm siêu giới mà thôi.
Nhưng mà, đoàn hạch tâm của một siêu giới bao trùm cả ngàn tỉ tinh hệ, đám kiếp vân lan tràn cả trăm vạn năm này cũng chỉ bao trùm trên mười tinh hệ, so sánh với chúng thì chỉ như một hạt bụi nhỏ.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao, trước khi kiếp vân bạo phát vẫn chưa khiến cho thập cảnh lão tổ Yêu tộc chú ý, thậm chí ngay cả đại năng của Phong Đế cũng phải thông tri mới có thể chạy đến. Nơi này xuất hiện nhiều đại năng như vậy cũng là nguyên nhân vì tinh hệ siêu giới này là hang ổ Dực Thần Cung, tụ tập rất nhiều cường giả.
Vũ trụ chân giới duy nhất thật sự quá lớn.
"Hừ! Tiêu đạo phương nào, dám tới Dực Thần Cung gây sóng gió?"
Sưu sưu sưu sưu sưu!
Một con lôi điểu khổng lồ mang theo sấm sét vô biên, vỡ nát hư không, hạ xuống trước mặt các yêu.
Bên trong lôi quang chói mắt vô tận, một bóng người cao lớn, cầm lôi đình chậm rãi đi ra, ánh mắt sắc bén cực nóng như có thể xuyên thủng hòa tan hết thảy.
"Lôi Vũ Đế đại nhân!"
Trông thấy người này, đám đại năng Yêu tộc như tìm được người đáng tin, lập tức thở dài một hơi.
Bạch Đông Lâm ánh mắt khẽ nhúc nhích, liếc mắt nhìn Lôi Vũ Đế rồi tiếp tục ngửa đầu nhìn lên trời, lúc này hắn không rảnh để ý tới những người chim này. Hắn đã cảm giác được, mười phương kiếp vân đã thai nghén đến cực hạn, một cỗ khí tức như có như không gắt gao khóa chặt hắn lại, không chỗ để trốn, không chỗ có thể trốn!
"Đến rồi!"
UỲNH UỲNH RẦM RẦM!
Tiếng nổ khủng khiếp vang lên, trong lòng của vô số sinh linh nổ vang.
"Cái gì!?"
Đồng tử đám đại năng Lôi Vũ Đế trong yêu tộc co lại, ngẩng đầu nhìn lên, vẻ mặt sợ hãi.
"Đây, đây là, Thần Ma kiếp nạn!"