← Quay lại trang sách

Mở đầu

Tiến sĩ John Dee đã xé toạt thành phố này ra từng mảnh trong mọi cố gắng chặn đứng Nicholas Flamel bất tử cùng với John và Sophie Newnam. Đường phố Paris chìm trong đống đỗ nát, Norre Dame bị phá hủy, ngôi nhà của Comete de Saint-Germain bị san bằng. Dee đã đã lấy được cuốn sách của pháp sư Abraham, nhưng hắn vẫn còn mất hai trang mà các Elder Đen tối rất cần để thực hiện Lợi Hiệu triệu cuối cùng. Không có hai trang đó, câu thần chú không thể cất lên được, và Dee ý thức rõ ràng Elder Đen tối sẽ không nghỉ ngơi bao lâu họ chưa nắm quyền và loài người chưa bị hủy diệt - mà hắn cũng vậy, hắn cũng chưa nghỉ ngơi được đâu.

Trái tim Nicholas Flamel hầu như muốn vỡ ra khi dõi theo Paris yêu quý của ông đang nát vụn ra trước mắt mình. Thành phố này đã bị Dee và Machiavelli phá hủy, nhưng thật tình Flamel cũng đóng vai trò của mình trong việc hủy hoại ấy, Sophie và John Newnam cho thấy mọi dấu hiệu chứng tỏ hai đứa đúng là cặp song sinh huyền thoại, và Flamel phỉa bảo vệ bọn trẻ cùng hai trang sách khỏi các Elder Đen tối.

Tuy nhiên, cứ mỗi ngày trôi qua, Nicholas lại càng yếu dần đi, Perenelle vẫn đang bị giam giữ ở nhà tù Alacrraz, và bây giờ Scatty lại mất tăm, mất tích, nhóm nhỏ này không được ai bảo vệ. Ngoại trừ thanh Clarent - thanh kiệm sinh đôi với Excalibur. Nhưng thanh Clarent mạnh không bịt nổi tăm tối rỉ vào tâm hồn mình.

Mở đầu

Giờ thì tôi thấy mình thật mệt mỏi, quá sức mệt mỏi.

Và tôi đang già đi rất nhanh. Các khớp xương cứng nhắc, thị lực không còn tinh tường và tai phải căng ra mới nghe rõ được. Hơn năm ngày qua tôi buộc phải sử dụng năng lượng của mình, và điều đó đã làm quá trình già nua của tôi tăng tốc đáng kể. Tính ra tôi đã già đi ít nhất cả thập kỷ - có lẽ còn hơn thế - chỉ mới tính từ thứ năm tuần trước. Nếu tôi muốn sống, tôi phải lấy lại kỳ được Cuốn sách của Abraham, và tôi không thể - thật tình là không dám - liều lĩnh sử dụng năng lượng của mình nữa.

Tuy nhiên, Dee đang giữ cuốn Codex, và tôi biết mai mốt đây, buộc lòng tôi lại phải sử dụng luồng điện đang dần dần suy yếu của mình nữa rồi.

Tôi phải làm như vậy thôi, nếu vợ chồng chúng tôi muốn tồn tại.

Cứ mỗi lần sử dụng năng lượng là mỗi lần tôi tiến gần đến cái chết hơn... và một khi tôi chết đi, cả Perenelle cũng chết, thì không còn ai đứng lên đấu tranh chống lại Dee và các Elder đen tối nữa hết. Khi chúng tôi chết rồi, thế giới sẽ phải gióng lên hồi chuông kết thúc.

Nhưng chúng tôi chưa chết được đâu.

Vả lại chúng tôi còn có cặp sinh đôi kia mà.

Lần này là cặp sinh đôi thật, cặp song sinh đúng như huyền thoại với luồng điện tinh khiết vàng và bạc. Chừng nào cặp song sinh này còn sống được, tức là vẫn còn hy vọng.

Chúng tôi sẽ vào London. Tôi sợ thành phố này hơn mọi thành phố khác, vì đó chính là trung tâm quyền lực của Dee. Lần gần đây nhất tôi và Perenelle ở trong thành phố này là tháng Chín năm 1666, tay Pháp sư gần như đã thiêu rụi thành phố ra đất để cố bắt chúng tôi cho bằng được. Từ ấy đến nay, chúng tôi chưa bao giờ trở lại đây. London thu hút các Elder từ khắp nơi trên địa cầu: họ quy tụ về thành phố này nhiều hơn bất cứ nơi nào khác trên trái đất. Ở đây, các Elder, Thế hệ Kế tiếp, và những người bất tử tha hồ di chuyển tự do trên khắp mọi nẻo đường mà không bị ai để ý, và tôi biết ít nhất có đến hơn một chục Vương quốc Bóng tối nằm rải rác trên khắp Quần đảo Anh.

Những đường năng lượng gặp nhau và cùng đổ về đây, trên vùng đất của người Celt cổ, nhiều hơn ở bất kỳ đất nước nào khác, và tôi cầu xin rằng với năng lượng được Đánh thức của cặp song sinh, chúng tôi có thể dùng những đường tuyến này để quay trở về San Francisco, quay về với Perenelle của tôi.

Và nơi đây cũng còn có sự hiện diện của Vua Gilgamesh, người bất tử già nhất thế giới. Kiến thức của ông hằng hà sa số và có thể sánh ngang với những bộ bách khoa toàn thư. Người ta cho rằng đã có lần ông từng là người canh giữ cuốn Codex, thậm chí ông còn biết cả Abraham thần thoại, người đã tạo nên cuốn sách ấy. Truyền thuyết kể rằng Gilgamesh biết tất cả các ma thuật cơ bản - mặc dù, thật kỳ lạ, ông không bao giờ sở hữu năng lượng để sử dụng chúng. Nhà Vua không hề có luồng điện. Tôi thường băn khoăn tự hỏi không biết điều đó giống như cái gì đây nữa: hiểu rõ quá nhiều thứ đến mức không thể tin được, có quyền truy cập kho tàng khôn ngoan thông thái của những người cổ xưa, biết nhiều mật khẩu và thần chú có sức mạnh biến thế giới này thành thiên đường như trước đây... song lại không thể sử dụng những thứ ấy.

Tôi đã nói với Sophie và John rằng tôi cần Gilgamesh huấn luyện Pháp thuật Nước cho hai đứa và tìm được một đường tuyến sẽ đưa chúng tôi về nhà. Nhưng hai đứa không hề biết rằng quyết định này thật sự là một canh bạc liều mạng: nếu Nhà Vua từ chối, có nghĩa là chúng tôi sẽ bị mắc kẹt ngay giữa lãnh địa của Dee, không cách gì trốn thoát được.

Một điều nữa tôi cũng chưa nói cho hai đứa biết, đó là Gilgamesh hết sức, hết sức điên khùng... và lần gần đây nhất khi chúng tôi có dịp gặp nhau, lúc ấy ông ta đã nghĩ rằng tôi đang cố giết chết ông ta.

Trích từ Nhật ký của Nicholas Flamel, Nhà Giả kim

Viết vào hôm nay, thứ Hai, ngày 4 tháng Sáu,

tại London, thành phồ của những kẻ thù địch với tôi.

Thứ Hai

Ngày 4, tháng Sáu