Phần 2
Giọt mưa đầu tiên bắt đầu rơi.
Su-xê run rẩy chạy tìm cho trú.
.
Cô bé mệt đến nổì ngã vào một vũng nước.
“Mong rằng đây chỉ là một giâc mơ xấu!”, cô bé nghĩ thầm. Su-xê nhắm mắt và ngủ thiếp đi, hy vọng được đánh thức bởi những nụ hôn ngọt ngào của mẹ.
.
Hôm sau, Su-xê được một đội quân kiến tìm thấy. Khi đàn kiến thấy một con bọ rùa nhỏ buồn rầu, chúng biết ngay là có chuyện gì không ổn rồi đây.
.
“Có chuyện gì vậy, cô bé?” một chú kiến hỏi. “Cô bé đang làm gì một mình ở đây vậy?”
.
.
“Em bị lạc”, Su-xê khóc thút thít,
“và em đang tìm mẹ.”
“Mẹ cô bé trông như thế nào?”, một chú kiến khác hỏi. Su-xê mô tả.
“Mẹ em trông giống hệt như em, và mẹ có những nụ hôn rất ngọt ngào.”
Su-xê lấy bút chì trong cặp sách ra và bắt đầu vẽ.
Sau vài lần thử, Su-xê vẽ một bức hình mẹ thật đẹp.
.
Chú kiến nói: “Mẹ em thật là đẹp, nhưng anh chưa thấy cô ấy ở đâu cả.”
Su-xê thất vọng, nhưng ngay lúc đó cô bé thấy một chú ong nghệ đang bận rộn lấy phấn hoa.
.
Vì Su-xê là một cô bọ rùa lễ phép, cô bé nói: “Xin lỗi ông, cháu đang tìm mẹ cháu, ông có thấy bà ấy không ạ?”
Cô bé đưa bức vẽ của mình cho ong nghệ xem.
“Ông rất thích bức vẽ của cháu”, ong nghệ bay vù vù nói,
“Nhưng ông chưa bao giờ thấy mẹ cháu.”
Su-xê lầm lũi cúi đầu đi tới một cái ao.
.