← Quay lại trang sách

LỤC THẬP ĐỒ-ĐỆ

Khi mãn kỳ tưởng gẫm rồi thì Bụt-Như-Lai bèn sang qua xứ Baranathi mà truyền Chơn-Pháp cho người nhơn gian và kẻ tu hành hiểu.

Lúc Ngài còn ở trong rừng Huruwela thì có 5 ông đạo Ẩn-tu theo Ngài, song vì họ nghi không biết Ngài có phải là Chơn-tu chăng, họ bèn bỏ Ngài mà đi. Vẫn Ngài khi ấy trai giới lâu ngày liệt nhược phải chết giấc một lần, khi tỉnh lại thì Ngài chịu nhậm của lễ nàng Sujata dâng. Nay Ngài đi kiếm 5 ông đạo Ẩn-tu ấy mà truyền Chơn-Pháp. Năm ông đạo Ẩn-tu nầy lúc đó ở tu trong chốn u-nhàn Migadawon chẳng xa chi xứ Baranathi nay kêu là Bénarès (Xá-Lợi).

Song khi thấy Bụt-Như-Lai đến thì họ cũng chưa tin Ngài đã thành chánh-quả, họ bèn tưởng trong lòng như vầy: «Người này vẫn là Ẩn-tu tên là Cù-đàm đến dây mà dụ đồ-đệ, phổ quyến cùng là xin áo-xiêm, ta há đi cung kỉnh đó sao?» Song le khi Bụt-Như-Lai càng đến gần chừng nào thì trí họ càng khai rạng, lòng càng kỉnh phục Ngài. Khi thấy Ngài tới nơi bèn cùng nhau chúc mầng và lấy nước rửa chơn cho Ngài, vì đường xa gai gốc đâm vào nức nở, cùng dọn một chỗ tử tế cho Ngài nghỉ ngơi. Khi Ngài thấy các thầy Ẩn-tu còn gọi Ngài là Cù-đàm thì Ngài nói rằng: «Các ngươi chớ gọi ta là Cù-đàm nữa, mà cũng đừng kêu ta là Ẩn-tu, vì nay ta đã thành Bụt Chí-tôn rồi, lớn hơn hết các loài.

Kế đó Ngài truyền Chơn-Pháp cho họ và dạy đường trau mình đặng đến nơi tột lành.

Vẫn lúc ấy nhằm đêm trăng cận rằm. Khi mặt trời chen lặn hướng tây gần dứt thì Ngài khỉ sự giảng dạy, là lúc mặt trăng đang mọc hướng đông mới ló lên được nửa vừng. Khi trăng đứng đầu thì cuộc giảng vừa rồi. Các đạo Ẩn-tu hết lòng tin lời Bụt-Như-Lai, nên được chí trọn lành. Vẫn Bụt-Như-Lai là đứng trọn lành trong các đứng trọn lành, nên tại rừng Migadawon nay đã có được sáu đứng thượng trí hiệp cùng nhau nơi ấy.

Thuở đó tại xứ Xá-Lợi có con nhà Cự-phú tên là Yasa tánh tình huề hưởn hiền lương, cả ngày lo việc phóng tứ vui chơi đủ thứ. Ngày kia đang ngủ giữa các hầu xinh gái tốt, thình lình trí hóa Yasa khai quang. Đến lúc thức giấc thì trong lòng chàng va sanh nhàm cuộc thế, bèn bỏ nhà mà đi thẳng vào rừng Migadawon.

Vẩn Bụt-Như-Lại đã rõ thấu lòng nguoi, ngồi chờ, khi thấy tên Cự-phú ấy vào, Ngài bèn nói rằng: «Ớ trẻ thiếu-niên ý tốt, hãy đến đây theo ta mà học đạo, vẫn Pháp ta dạy đây là Chơn-Pháp, ai học được thì có phước vô cùng.

Yasa nghe nói vậy liền cởi giày thêu quì xa xa mà nghe Ngài dạy đạo như vầy:

«Ngươi phải trách xa những kẻ bất trí mà tìm người khôn ngoan đặng làm quen lớn.

«Ngươi hãy kính trọng kẻ nhơn đức.

«Ngươi hãy an phận thủ thường, bực nào cứ giữ lấy bực ấy, chớ nên vượt đẳng.

«Ngươi chớ quên rằng việc phước đức ngươi đã làm sẽ giúp ngươi có công-quả.

«Ngươi hãy giữ thể-thống nhơn-phẩm luôn.

«Ngươi hãy vui lòng ăn học, vì sự ăn học là một điều rất quí trên đời.

«Ngươi hãy lo cho cha mẹ hằng vui lòng, lo cho vợ con no ấm.

«Ngươi hay cẩn ngôn, cẩn hành, chớ khá dục tốc.

«Ngươi hãy bố thí cho kẻ nghèo khổ vừa sức ngươi.

Ngươi hãy kính trọng và thương yêu hết mọi người.

«Ngươi hãy hết lòng khiêm nhượng, tri túc thường túc, và lại khi ai tử tế với ngươi mà làm ơn cho ngươi, thì ngươi hãy hết lòng cám nghĩa.

«Ngươi hãy trượng tăng.

«Ngươi hãy trai giới và làm việc lành phước đức.

«Tóm lại một điều là ngươi ở chốn ba thù nầy chớ khá lo buồn sợ hãi, chớ ngã lòng rủng chí, bắt chước gương ta là Bụt-Chí-tôn hằng vững lòng ở giữa ba ngàn thế giái luôn.»

Khi bốn ông hoàng trong xứ nghe và thấy bạn hữu là Yasa sao nay lại trở nên nhơn-đức từ bỏ hết cuộc phóng tứ chơi bời, vậy thì ngày thứ bốn ông cùng nhau vào rừng xin Bụt-Chí-tôn truyền đạo, đến chiều lại thì trọn rừng Migadawon đã thêm số chơn-tu được 11 người rồi.

Kế ít ngày có 50 gã thiếu niên cũng đến tầm sư thọ giáo. Từ ngày Bụt-Như-Lai sang qua xứ Xá-Lợi được năm tháng thì số đồ-đệ được đủ 60 người.

Ngày kia Bụt-Như-Lai nhóm các đồ-đệ lại mà dạy như vầy: «Ớ chư đồ-đệ ôi! Hãy nghe ta chỉ bảo bổn phận phải làm: Chư đồ-đệ hãy đi cùng khắp xứ mà truyền Chơn-Pháp cho người nhơn-gian và kẻ tu hành hiểu biết. Ta cho phép chư đồ-đệ muốn phong cho ai vào đám đồ-đệ cũng được luôn, miễn là xứng đáng thì đủ, mọi đồ-đệ một người đi một ngã, chớ khá trùng đường, đặng sự truyền Chơn-Pháp tràn khắp các xứ như mây bủa trời xanh. Phải vững lòng vì đạo, chớ khá ngã lòng trong cơn dụ dỗ. Còn ta thì sẽ trở về làng Thina trong rừng Huruwela».

Khi Ngài sai đồ-đệ đi rảo khắp cả hoàn-cầu rồi thì Ngài liền trở về rừng Huruwela.

.