Chương 543 Tra ra manh mối (2)
Cùng lúc đó, tin tức Từ Phúc cũng đưa đến phủ Phụ Quốc Công, Hạ Tầm được thông báo, phản ứng đầu tiên cũng lập tức bắt người, biết được Kỷ Cương đã động thủ, Hạ Tầm vui vẻ gật đầu.
Cẩm Y vệ đến báo tin là Thiên hộ Viên Giang, tâm tình Hạ Tầm liền trầm trọng, Từ Phúc tiến vào trong án, Từ Huy Tổ còn có thể chạy trốn sao? Hạ Tầm xem nhẹ, hắn cũng xem nhẹ, hắn chưa từng nghĩ tới ánh mắt Từ Huy Tổ đã sớm bị cấm túc trong phủ, đã bỏ ra ngoài chính quyền kia, lại có khả năng là chủ sự chính thức phía sau màn.
Hắn lo lắng không phải Từ Huy Tổ, hắn không phải Võ Tòng, nhưng Từ Huy Tổ giờ đây cũng chỉ là một con hổ không răng, một khi phát hiện Từ Huy Tổ, hắn cũng không phải là cái gì, hắn lo lắng là Mính Nhi, lập tức sắp thành hôn, lúc này, huynh trưởng nàng lại sẽ xảy ra chuyện, mặc dù bởi vì việc Tam ca nàng, nàng một mực không chịu tha thứ tất cả việc đại ca làm, nhưng dù sao cũng là cốt nhục chí thân, tân hôn hết sức vui vẻ, để cho nàng biết chuyện này, nên…
Hạ Tầm lo lắng lo lắng bước đi thong thả ở trong sảnh.
***
Từ Phúc đã bị bắt!
Hắn không sợ chết, thật sự, khi hắn đột nhiên bị vài hán tử thường phục bổ nhào ôm lên trên mặt đất, nhanh chóng kéo vào một chỗ khuất bên cạnh đó, tốc độ nhanh thậm chí không khiến cho vài cái người qua đường chú ý, hắn còn có chút phát mộng, chờ hắn vào từ cửa hông, mới biết được đại thế đã mất, phản ứng của hắn tự sát, nhưng phải hỏi người Cẩm Y vệ, chẳng những am hiểu làm người chết đau khổ, hơn nữa có bản lĩnh để ngươi muốn chết cũng không chết được.
Sau đó, hắn đã bị đưa vào ngục, Cẩm Y vệ sắp xếp mọi thứ rồi bắt đầu dùng hình.
Hắn trước kia chỉ là nghe nói qua, gia hình thống khổ có thể làm cho người ta nổi điên, nếu như giờ đây cầm cương đao gác ở trên cổ của hắn, uy hiếp muốn giết hắn, muốn giết
cả nhà hắn, hắn cũng sẽ không khai ra đôi câu vài lời về chủ nhân, nhưng hắn trung thành cũng không thể khiến cho thần kinh hắn cứng cỏi đến mức có thể không đếm xỉa cực hình tra tấn, loại thống khổ vô tận, hầu như có thể phá hủy tất cả.
Khi hắn một lần thừa nhận thống khổ khắp nơi kia, trải qua hai canh giờ, ý chí của hắn rốt cục đã bị phá hủy, lúc này, cho dù khiến cho hắn nhận tội mẹ hắn trộm của người khác, hắn cũng đồng ý hết, hắn không chút do dự đáp ứng: “Vô luận như thế nào, trước hết để cho ta chết đi rồi nói sau!”
Cực hình Cẩm Y vệ mới có hiệu quả như thế, có thể cho một người khi sống có ý thức rất mạnh, hận không thể để mình chết đi.
“Ngụy Quốc Công, Trường Hưng hầu..”
Bắt được khẩu cung, tám đại kim cương đứng đầu Cẩm Y vệ cùng liên thủ, đến vết máu cũng không kịp rửa, hứng thú hừng hực đến gặp Kỷ Cương, Kỷ Cương vừa nghe, ánh mắt chợt lóe lên, một người công gia, một người Hầu gia, một khi hai người kia sa lưới, quan đến phía dưới, lại phải bào ra thêm bao nhiêu quan viên? Lo liệu một án này, quyền thế danh vọng của hắn lại lên một tầng cấp mới, đồng thời túi tiền riêng cũng… liên
Kỷ Cương lập tức đoạt lấy khẩu cung dính vết máu từ trong tay Chu Đồ rồi nhét vào trong tay áo, phân phó Chu Đồ lập tức phái người giám thị Trung Sơn vương phủ và phủ Trường Hưng hầu, sau đó liền không thể chờ đợi được, tiến vào cung.
nay “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chế viết: Dương Húc, Trung Sơn vương phủ quận chúa Từ Diệu Cẩm, thuở nhỏ đã nhận biết người, cũng coi như nhân duyên trời định, Diệu Câm đã trưởng thành, là một thiếu nữ, phát triển mỹ lệ, đã đến lúc tính chuyện hôn nhan, ta nhìn tướng mạo phẩm tính ngươi, cũng là xứng, liền gả Diệu Cẩm cho ngươi, mong hai người các ngươi tình thâm nghĩa trọng, đúng như uyên ương, cùng ngủ chung một gối, ngồi chung cùng cười, nặng tình ý, hai thể một lòng.
Lại ra chỉ dụ để hai vị nương tử Dương gia hiểu rõ, tính tình tính nết Diệu Cẩm đều vô cùng tốt, tâm tư mẫn tuệ, thông tình đạt lý, thục đức ôn hòa, đã làm vợ Dương Húc, sẽ không làm khó các ngươi, các ngươi cũng phải dùng lễ kính tôn trọng, cắt đứt oán kết, cùng nhau đồng lòng, một nhà hợp hòa thuận, tất cả đều vui vẻ, nếu như phản bội sinh oán, vì thù mà không hoàn mỹ, ta làm bà mối, trên thể diện cũng rất khó xem. Nay phong hai người các ngươi, đều làm nhất phẩm cáo mệnh…”
Mộc Ân tuyên ý chỉ, Dương Húc và hai vị thê tử dập đầu tạ ơn, tiếp chỉ, Tạ Tạ và Tử Kỳ sớm biết Dương Húc và tiểu quận chúa có tình, chỉ là do hoàng đế hạ chỉ ban hôn, thật là có chút ngoài ý muốn, hơn nữa việc đến đầu, khó tránh khỏi có phần không yên. Nhưng
chính hai người nguyên vốn chỉ là nhất phẩm phu nhân, hôm nay hoàng đế hạ chỉ lệnh phong, đó chính là hoàng phong khâm định nhất phẩm phu nhân, tuy vẫn là nhất phẩm, nhưng bỏ thêm hai chữ cáo mệnh, khác nhau tựa như tiến sĩ cùng và thạc sĩ, địa vị các phu nhân giao tế bên trong quan trường khác nhau rất lớn, đây cũng là dính vào quận chúa người ta, xem ra hoàng gia cũng không muốn ỷ vào quyền thế nhà mẹ đẻ quận chúa để ăn hiếp các nàng, cử động như vậy là ân huệ thật lớn, trong lúc nhất thời cũng không biết là vui hay buồn, lặng lẽ nghiêng mắt liếc nhìn Hạ Tầm, đầy bụng tâm tư khó có thể nói rõ.
xong Mộc Ân tuyên bố liền đưa thánh chỉ đến, hai tay giao cho Dương Húc, chắp tay cười nói: “Quốc Công gia, lấy được kiều thê, chúc mừng, chúc mừng!”
Hạ Tầm đang có tâm sự, cũng không nhìn ra Mộc Ân, vội vàng giữ vững tinh thần, nói hai tiếng cảm tạ, sau đó mời hắn ngồi xuống uống trà. Mộc Ân cười hì hì đáp ứng, không ngừng chúc mừng, nói lời may mắn, cái mông vừa mới ngồi xuống, Tiếu Quản sự lại vội vã chạy vào, nói với Hạ Tầm: “Lão gia, trong nội cung lại có người truyền chỉ đến đây, nói lão gia lập tức tiến cung, đến Cẩn Thân điện kiến giá!”
Trong lòng Hạ Tầm lộp bộp rơi xuống, hắn hiểu rõ, Hoàng Thượng đây là muốn trưng cầu ý kiến của hắn về chuyện Từ Huy Tổ, quốc sự gia sự, ân oán tình cừu, phải làm quyết định như thế nào? Trong lúc nhất thời, tâm Hạ Tầm loạn như ma…