Chương 615 Xảo biện tác thổ (1)
Đầu thành Bắc Kinh, Mính Nhi thanh tú động lòng người đứng ở đàng kia, ngắm nhìn phương xa.
Thân ảnh lang quân đã đi xa, trên đường chân trời đã không nhìn thấy thân ảnh hắn, nhưng Mính Nhi vẫn đứng lặng ở đằng kia.
Đứng ở chỗ này, dù là không nhìn thấy người, chỉ thấy phương hướng hắn bước đi, tình cảm mình ký thác, suy nghĩ cũng có thể kéo dài hơn, xa hơn…
Mấy ngày nay chàng chàng thiếp thiếp, ở bên người hắn, chỉ hận hắn quá mạnh mẽ, quả thực cũng làm người có phần ăn không tiêu, nhưng một khi lang quân đi xa, trái tim đó lại rơi vào trống rỗng.
Hạ Tầm rời khỏi Bắc Kinh, chạy về Liêu Đông.
Tuy tình thế Liêu Đông đã được khống chế, nhưng tiến triển cụ thể, chờ người dùng khoái mã đưa đến Bắc Kinh, luôn luôn lùi lại vài ngày, không tự mình đi giải quyết tốt hậu quả, Hạ Tầm không yên lòng, hoàng đế cũng không yên lòng.
Hạ Tầm đặt ra tam đại sách Liêu Đông, ngoài dự đoán của mọi người, đã lấy được hoàng đế cho phép, hắn mang theo tân chính trở về, lần này trở về, vừa vặn coi đây là cơ hội, thi triển quyền cước, tiến hành cải cách.
Nói lấy được việc thông qua là ngoài ý muốn, thật ra cũng không hẳn.
Đầu tiên, Hạ Tầm đề nghị tất cả, hắn vốn có chính sách, Chu Lệ cũng không phải không biết, trên thực tế Chu Lệ cũng một mực suy nghĩ làm sao thi hành tân chính, từ bỏ tệ đoan, Hạ Tầm đề nghị, có thể nói là cùng hắn không mưu mà hợp.
Còn nữa, trận bạo loạn này nổi bật ra vấn đề, Hạ Tầm chất vấn văn võ cả triều ba câu đã xác minh, khiến cho tâm cải cách của Chu Lệ càng thêm nóng bỏng. Chu Lệ vốn là một thiên tử cường thế, hắn không sợ xảy ra vấn đề, chỉ sợ là không có cách nào giải quyết vấn đề, Hạ Tầm nói tình thế trước mắt và Liêu Đông xảy ra vấn đề cũng không xung đột, hơn nữa lý do đầy đủ, rất có thể là thượng sách giải quyết khốn cục Liêu Đông. Chỉ thị hành tân chính ở trên đất Liêu Đông, thật sự xảy ra nhiễu loạn, đã ở trong phạm vi hắn khống chế, hắn cũng cần một nơi làm thí điểm.
Thứ ba chính là, bọn người Lạc Thiêm, Khâu Phúc trước đây ám sát ám toán đối với Hạ Tầm, cùng với chính kiến biểu hiện ra phía sau là trăm miệng một lời, cùng phản đối, đề cao cảnh giác trong lòng Chu Lệ, một khi để cho hắn phát giác những người khác kết đảng, tại quan trường mà báo tư thù, những người này nói chuyện, phân lượng trong lòng hắn tất nhiên giảm đi nhiều, hắn có bản năng cho rằng ngươi đang cố ý đả kích đối phương, mà không để mắt đến đạo lý như lời ngươi nói có chính xác hay không.
Bởi vậy, lúc những người kia lải nhải đưa ra phản đối, rồi lại không cầm ra một phần nội dung tường tận hơn so với Hạ Tầm, lý do phương án càng kém để giải quyết vấn đề Liêu Đông, Chu Lệ cực lực bỏ qua, đứng ở bên Hạ Tầm. Tuy Chu Lệ không mạnh giống như Chu Nguyên Chương, nhưng mà ở ngoài sáng hay trong lịch sử, cũng là hoàng đế cường thế rất giống với Chu Nguyên Chương.
Một thiên tử cường thế, đã bị ước thúc và giám sát quá ít, nếu như thi hành biện pháp chính trị sai lầm, khó tránh khỏi gây thành họa lớn; Nhưng lúc quyết sách chính xác, lại có thể giảm bớt rất nhiều cãi cọ, quá trình kéo dài, bảo đảm chính sách phổ biến. Lấy việc lợi và hại cùng tồn tại, ít nhất lúc này đây, hắn không sai.
“Tiểu thư, chúng ta trở về đi!”
Xảo Vân thấy tiểu thư nhà mình còn si ngốc đứng ở đầu tường, không khỏi chu miệng nhỏ lên.
Tiểu thư hai ngày trước đã lộ ra về phía nàng, muốn nàng làm nha đầu thông phòng cho lão gia, Xảo Vân vừa mừng vừa sợ, một thân thể nho nhỏ bỗng nhiên rộn ràng. Đó là Quốc Công gia, làm nha đầu thông phòng của hắn, cũng mạnh hơn nhiều so với gả cho
người nhà quản sự. Nói sau lão gia che chở chăm sóc đối với nữ nhân nhà mình, nàng rất rõ ràng, nếu làm nữ nhân hắn, còn có thể bạc đãi nàng?
Nếu phục vụ lão gia cao hứng, nói không chừng còn có thể thăng lên làm thiếp thất. Cho dù không thành được thiếp thất, có tiểu thư nhà mình bảo toàn, cuộc sống chắc chắn sẽ rất tốt, mấy ngày nay, khi gặp lão gia, tâm trạng hồi hộp làm cho mặt đỏ tới mang tai, tuy thân phận hèn mọn, nàng cũng chưa lấy chồng, không phải hoàng hoa khuê nữ sao?
Mấy đêm rồi nha, ngày nào nàng cũng rửa mình trắng tinh, ngóng trông lão gia xông vào phòng, hoặc là gọi nàng qua đó, đáng tiếc, Hà Đông loạn rối tinh rối mù, đại dương mênh mông một mảnh, Hà Tây chỉ nghe tiếng sấm run run, mưa to mưa tầm tả, đất cằn cỗi ngàn dặm… đều mong hơi nước, cũng chưa gặp một giọt nước mưa rơi xuống, cô gái nhỏ giờ đây thấy chua chua trong đầu, tư vị rất không dễ chịu.
Mính Nhi thở dài sâu kín, gật nhẹ đầu, xoay người, đi về phía dưới thành.
Lúc này, một chuyến xe ngựa đặc sứ Triều Tiên, được quan binh hộ vệ, cũng khó khăn từ từ đi vào thành…
Triều Tiên Hộ tào Phán thư Lưu Tống Canh, tổ tiên vốn là người Hán. Nhiều đời tự nhiện là hậu duệ hán hiến Đế.
Triều Tiên là nước phụ thuộc Đại Minh, luôn luôn cung kính đối với Đại Minh, không giống Nhật Bản nhiều lần làm tiểu nhân, cho nên Đại Minh cực kỳ có hảo cảm đối với Triều Tiên, trong những phiên quốc thần phục Đại Minh kia, quốc vương nước hắn chỉ tương đương với quận vương Đại Minh, duy chỉ có quốc vương Triều Tiên, được Đại Minh ban thưởng chín chương miện phục, cấp bậc tương đương với thân vương, cao hơn phiên quốc khác một cấp. Mỗi khi sứ tiết các quốc gia chạy đến Đại Minh triều kiến vào giờ tý, sứ tiết Triều Tiên đứng đầu các nước, dẫn đầu làm đại ca, có tư cách dập đầu đầu tiên về phía hoàng đế Đại Minh, rất uy phong.