← Quay lại trang sách

Chương 623 Đừng yy (1)

“Cỏ linh lăng, cây hương thung, cây bồ công anh này đều từ từ hạ xuống, đặc biệt cái cây bồ công anh này, dùng nhiều nước trong lọc mấy lần, chớ nên để vị đắng ở lại!”

“Quận chúa yên tâm, tiểu nhân cẩn thận lắm!”

Vị đầu bếp béo kia bình thường luôn mắng mỏ tiểu đồ đệ, tính tình dữ dội, bây giờ chỉ còn dáng điệu thơ ngây chân thành đáp ứng.

Xảo Vân theo sau lưng, tiếp tục đi lên phía trước: “Tiểu thư, tại sao còn phải làm rau dại, thân thể cô gia cường tráng như vậy, sợ còn có thể ăn một con trâu, cái rau dại này người có thể thích ăn sao?”

Mính Nhi nói: “Cái món ăn gì, điều chế được mỹ vị, đều là thực vật ngon miệng. Ài! Ngươi nói hắn đi Liêu Đông, là ngắm cảnh quan sát động tĩnh đi sao? Đừng nhìn hắn không nói, không cần quan tâm chuyện này, lần này vốn muốn đi trở về, nửa đường lại lộn trở lại lẫn vào chuyện này, ta sợ trong lòng hắn là có chút tức giận, cái tức này rất không có lợi. Cho hắn ăn mấy thứ rau dại, giảm nhiệt khí”.

“Ặc.”

“Lọc thịt cắt nhỏ, lớp cá cũng đủ, chuẩn bị tốt chưa? Ừm, món ăn này làm ba đĩa…”

Xảo Vân vui mừng nói: “Tiểu thư bình thường rất ít xuống bếp, nhưng tay nghề thật tốt”.

“Ai ui!”

Giọt nước sôi văng đến trên tay, Mính Nhi đau đến co rụt tay lại, vội dùng khăn lông ướt khẽ quấn, liếc liếc Xảo Vân: “Này, món ăn này ngươi tới làm!”

Khi Hạ Tầm từ chánh điện trở về, còn cảm thấy đau đầu, lục đục cãi nhau cùng với người ta, trong miệng nói như thế nào cần phải nghĩ, đối phương nói gì đó cần tính toán, muốn nói lời nói cần có lý do, đối phương bẩy rập cần tránh, còn phải nhìn sắc mặt Hoàng Thượng, phỏng đoán tâm ý hắn… Đừng xem chỉ là đứng ở đàng kia nói chuyện, thật ra so sánh với chiến trường, còn mệt mỏi hơn khi đại chiến ba trăm hiệp cùng người ta.

Đợi hẳn trở lại chỗ ở mình, tiến vào chính phòng, vượt qua bình phong, không khỏi nở nụ cười.

Chén đĩa đầy bàn, đều bày biện ở trên bàn, Mính Nhi đang cầm bầu rượu mỏ chim hạc bụng tròn, rót một ly rượu ngon. Bên cạnh là vài thị tỳ nha đầu, cầm chút ít khăn, bình, quạt, các loại vật giúp việc.

Trong lòng Hạ Tầm tuôn ra một mảnh tình ý, cười nói: “Ai ui, tại sao hôm nay phong phú như vậy? Còn có rượu uống, phu nhân không phải luôn luôn khuyên ta kiềm chế hay sao?”

Thấy tướng công đã trở lại, Mính Nhi dừng cái chén lại, cười xinh đẹp về phía hắn: “Hôm nay cũng là một đêm, chỉ cho phép uống ba chén, uống ít một chút, nhâm nhi, thưởng thức là đủ rồi, không thể uống nhiều!”

Hạ Tầm cười ha ha nói: “Được được! Ồ? Đồ ăn hôm nay không quá giống nhau, nhìn cũng không giống như đầu bếp có tay nghề làm, thức ăn đầu bếp làm, có hoa không quả, bộ dạng tươi sáng, ăn vào trong miệng thì bình thường, hôm nay nhìn rất ngon miệng đó!”

Xảo Vân nói: “Lão gia, đây là phu nhân đích thân làm, phu nhân không cẩn thận còn bị phỏng tay…”

Mính Nhi sẵng giọng: “Nha đầu lắm miệng…”

Thần sắc Hạ Tầm xiết chặt, vội đưa tay, bắt lấy bàn tay nhỏ bé của Mính Nhi lên xem xét, trên ngón tay kiều nộn xanh nhạt bị phỏng nổi lên một cái bong bóng, không khỏi đau lòng nói: “Xem nàng, bảo đầu bếp làm thì tốt rồi, tại sao còn tự mình động thủ vậy”.

Mính Nhi ôn nhu nói: “Qua hai ngày, tướng công phải đi Liêu Đông, thiếp nghĩ, vì chưa từng đích thân phục vụ tướng công ăn uống mà tiếc nuối. Tướng công ở Liêu đông, không có người tri kỷ chăm sóc phục vụ, mỗi ngày lại có quá nhiều đại sự vất vả, thiếp thân thật sự không yên lòng, hôm nay làm vài món thức ăn, chỉ là tình ý bề ngoài của thiếp. Lần này đi Liêu Đông, tướng công còn phải yêu quý thân thể mình, mắt thấy trời sắp lạnh, Liêu Đông lạnh khủng khiếp, mặc dù tướng công cường tráng, cũng không được chủ quan!”

Hạ Tầm cảm động không thôi, liên tục gật đầu nói: “Ta hiểu được, nương tử cứ yên tâm. Tuy Liêu Đông lạnh khủng khiếp, thực sự càng thêm rèn luyện thể trạng, nàng không thấy hán tử quan ngoại, rất mạnh lại còn khỏe như trâu sao?”

Mính Nhi cười một tiếng nói: “Tướng công nhanh rửa sạch tay, ngồi xuống dùng bữa, có chút món ăn một khi để nguội sẽ mất tư vị”.

Một thị tỳ mang bồn rửa đến mời Hạ Tầm rửa sạch tay, lại có thị tỳ dùng trúc kẹp than để lửa than tăng nhiệt độ, kẹp ra khối khăn nóng từ trong lồng hấp, mở ra đưa cho Hạ Tầm lau sạch hai tay, hai vợ chồng lúc này mới song song ngồi xuống.

Vừa mới phân ly một hồi, nhưng bây giờ lại thật sự phải tách ra, trong lòng Hạ Tầm cũng có rất nhiều điều không muốn, muốn nói chuyện lại càng với trái ngược lần trước nhiều hơn, bốn mắt nhìn nhau, đưa tình nửa ngày, cuối cùng cảm giác bên cạnh có người không dễ nói chuyện, Hạ Tầm nhân tiện nói: “Được rồi, các ngươi đều xuống đi, lão gia và phu nhân tự mình dùng bữa, không cần hầu hạ”.

“Vâng!”

Thị tỳ môn đều cúi thân, bưng những thứ không cần dùng lên, nhẹ nhàng lui ra ngoài.

Xảo Vân đi đến chỗ bình phong quẹo vào, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, lại vội vàng xoay người lại, đắc chí nói: “Lão gia, thịt dê nhỏ, cá và gà, là thị tì làm đó!”

Hạ Tầm buồn cười nói: “Ừm, một lát nữa lão gia sẽ ăn nhiều một ít”.

Xảo Vân nghe xong, rất vui vẻ đi ra…

Mính Nhi không nhịn được bật cười một tiếng, Hạ Tầm cũng không nhịn được nói: “Xảo Vân dường như còn lớn hơn một tuổi so với nương tử? Ha ha, tại sao tính tình như tiểu hài tử vậy”.

Mính Nhi hâm mộ nói: “Khi nàng còn bé lại không cần xem nhiều sách như vậy, học nhiều thứ gì đó như vậy, sống đương nhiên đơn giản tự tại hơn một ít. Không bằng.”

Nàng liếc mắt nhìn Hạ Tầm nói: “Xảo Vân bình thường ở trước mặt chàng cũng không lắm mồm như vậy, còn không phải bởi vì thiếp lần trước nói chuyện, làm nha đầu suy nghĩ sao”.

Hạ Tầm tự nhiên rõ ràng nàng đang nói chuyện gì, nha đầu Xảo Vân kia, ngày thường giống như cây lê, xem ra xác thực cũng là người rất tham, bất quá lời này giờ đây cũng không thể tiếp lời, sẽ làm mất phong cảnh.

Hạ Tầm không tiếp lời, mà là gắp một món ăn, đưa đến bên miệng Minh Nhi trước, Mính Nhi ngọt ngào nghiêng mắt liếc nhìn hắn, mỉm cười tiếp đón, tiếp đó, cái ghế Hạ Tầm liền từ đối diện chuyển đến bên cạnh nàng, lại tiếp đó, kiều đồn Mính Nhi, liền từ trên mặt ghế, chuyển đến trên đùi Hạ Tầm, bữa tiệc này cũng tràn đầy hương diễm, tình hình thể và tỉ mỉ trong đó, cũng đã không thể nói với người ngoài… cụ