Chương 723 Chưa đầy tháng đã làm tướng quân (1)
“Trong cung có ý chỉ đến đây?”
Hạ Tầm không chút hoang mang đứng lên, hắn hiện tại lão bà đứa nhỏ đùm đề, có thể nói là rất tiêu diêu tự tại, Hoàng Thượng tìm hắn còn có thể có chuyện gì quan trọng? Cái này không phải là cháu ngoại trai của Hoàng Thượng đã xuất thế sao, Chu Lệ là một cô phu còn có thể không nhắc tỏ vẻ gì đó sao? Nhắm chừng là đưa chút hạ lễ chúc mừng gì đó đến đây, hoàng hậu nương nương thương muội tử, cái lễ này nhẹ không được.
Bên giường La Hán kia, người một nhà cũng đều nghe được, bởi vì Mính Nhi vừa mới sinh sản, không tiện đi lại, chỉ dựa chăn nằm ở trên giường, cùng vài tỷ muội nói chuyện, ẵm đứa nhỏ, Hạ Tầm liền đối với nàng nói: “Các nàng đều ngồi đi, ta đi tiền thính tiếp chỉ!”
Mới nói được mấy câu này, Mộc Ân mang theo bốn Cẩm Y vệ, phía sau lại cùng một chuỗi dài thái giám trong cung, nâng theo vô số hòm xiểng buộc vải đỏ đi tới. Mộc Ấn đầy mặt tươi cười, vừa chắp tay vừa đi vào trong nhà: “Quốc Công gia đừng khách khí, Hoàng Thượng cùng nương nương phân phó, phu nhân vừa mới sinh sản, không cần phải tiếp chỉ, kêu chúng ta trực tiếp đến nhà sau tuyên chỉ, ha ha, Quốc Công cùng phu nhân, đều mời ngồi, không cần quỳ tiếp”.
Mộc Ân nói xong, triển khai thánh chỉ liền tuyên đọc lên, người hoàng môn nội phẩm đề cung bởi vì đây là ý chỉ ban thưởng người một nhà Dương Húc, như cũ không trải qua nội các trau chuốt, dùng chính là câu thường dùng của Chu Lệ, trừ bỏ tỏ vẻ chúc mừng, cũng cùng hoàng hậu ban cho các loại lễ vật ra, Chu Lệ lại gia phong trưởng tử Phụ Quốc Công là Võ Đức tướng quân, Huân vệ, cũng ban cho tên: Hoài Viễn!
Hạ Tầm nghe xong trong lòng cảm thán: “Mụ nội nó, tiểu tử này so với cha hắn còn có phúc khí hơn, lão tử ra sức đánh đánh giết giết, mới lên đến vị trí Quốc Công. Tiểu tử này oa oa lạc thế, trừ bỏ ăn ra cũng chỉ biết đánh rắm, thì đã được làm tướng quân. Ài, cái Võ Đức tướng quân này là quan mấy phẩm vậy?”
Mính Nhi nghe xong thánh chỉ, cũng là vừa mừng vừa sợ, con nàng muốn nhập huân vệ, nàng là đã sớm biết, đây là quan chế quy củ Đại Minh. Huân vệ là cấm vệ quân hoàng đế, chỉ có con cháu phong tước đại thần mới có thể nhập huân vệ, nói cách khác, bên trong huân vệ chính là một đám quan đời thứ hai, bên trong đám tiểu tử này đều là chiến hữu, cha một đời con một đời, về sau đi ra chức vị cũng thế, kế tập phụ tước cũng thế, quan hệ lẫn nhau đã có thể so với những người khác thân cận một tầng.
Mấy huynh trưởng của Mính Nhi đều là xuất thân huân vệ. Y theo từ thời kì Chu Nguyên Chương đối với đệ tử công thần nhất quán an bài, trưởng tử là phải kế thừa tước vị phụ thân, các con trai còn lại sau khi trưởng thành, sẽ lưu một chức vị ở tại kinh, còn lại là chức vị ở địa phương. Mà trong khi bọn họ chưa có trưởng thành, thì đều phải nhập huân vệ, tập luyện võ nghệ binh pháp, học tập quy củ triều đình.
Vấn đề là, cho dù trưởng tử Ngụy Quốc công Từ Đạt là Từ Huy Tổ, năm đó khi mới sinh ra nhập huân vệ, thụ phong cũng chỉ là một Huân vệ úy, chính thất phẩm võ quan, sau đó theo tuổi tác đi lên, từng bước một đề bạt, đến cuối cùng kế thừa Quốc Công, những người con khác giống như Từ Tăng Thọ, đều chỉ là huân vệ bình thường, cũng là sau khi trưởng thành, từng bước một đề bạt, cuối cùng làm một loại võ quan như Đô Đốc, Đô Đốc Thiêm sự.
Nhưng con nàng cất bước liền cùng người khác không giống nhau, hoàng đế tự mình ban thưởng tên, trực tiếp phong làm Võ Đức tướng quân, đây chính là quan chính ngũ phẩm, tướng quân chân chính! Bao nhiêu người mười năm gian khổ học tập khổ đọc, lại ở quan trường dốc sức cả đời, cũng chưa chắc đã có thể lên tới quan ngũ phẩm quan, con mình chỉ vừa mới sinh ra mà thôi.
Chu Lệ đối Dương gia vinh sủng, lại so với thái tổ Hồng Vũ hoàng đế đối với Trung Sơn vương Từ Đạt còn muốn dày hơn một tầng, sao có thể không làm cho nàng vui sướng vạn phần. Mính Nhi không biết là, Hoàng Thượng ban thưởng tên này, cũng là thâm ý sâu
sắc, bởi vì Thành Quốc Công Chu Năng Chu Sĩ Hoằng, nguyên quán Hoài Viễn, Chu Lệ đây là tình nguyện đem trưởng tử Phụ Quốc Công làm Thành Quốc Công.
Dương Hoài Viễn đang ghé vào trong lòng mẹ hắn, cái đầu nhỏ loay hoau tìm kiếm thức ăn.
Về phần hoàng đế phong hắn làm chính ngũ phẩm Võ Đức tướng quân… đó là cái gì? Ăn có ngon không? Tiểu tử Dương gia này cũng không để ý tới. Trong khi cha cùng mẹ hắn lĩnh chỉ tạ ơn, Võ Đức tướng quân Dương Hoài Viễn tiếp tục đùa giỡn đại bài, ở trong lòng mẹ hắn, đem cái đầu nhỏ lắc qua lắc lại…
Chu Lệ đình triều năm ngày, để đưa tang Thành Quốc Công Chu Năng, cũng không phải là Đại Minh triều nghỉ năm ngày, chuyện gì cũng không cần làm.
Các nha môn tự nhiên là vẫn làm việc như bình thường, Lễ bộ, Công bộ, Khâm thiên giám càng bận rộn, phải chuẩn bị nghi thức tế lễ, phải dựng hiếu bằng, phải lựa chọn nơi an táng… Binh bộ cùng Ngũ quân đô đốc phủ việc cũng không thiếu, còn phải cả ngày cùng ba nha môn kia giao tiếp.
Con trưởng Chu Năng kế thừa tước vị phụ thân, trở thành Thành Quốc Công tân nhậm, đang mặc áo gai để tang phụ thân mà làm tang sự, phủ Thành Quốc Công, đám người phúng viếng ra vào như nước, Hạ Tầm cũng trước tiên đi phủ Thành Quốc Công, phúng viếng tướng quân Chu Năng.
Phụ Quốc Công sinh con trai, hơn nữa đây là trưởng tử, Phụ Quốc Công tương lai, ý nghĩa lại trọng đại, rất nhiều quan viên cũng muốn đến ăn mừng, cho nên có rất nhiều quan viên, ở trong xe kiệu trực tiếp mang hai phần lễ vật, việc hiếu hỉ cùng làm.
Người chết là lớn, đi phủ Thành Quốc Công trước, cùng Chu Năng rơi vài giọt nước mắt, trước linh tiền thổn thức vài câu, liền lau khô nước mắt đi ra, trở thân lại chạy tới phủ Phụ Quốc Công, nhấc chân vừa vào cửa, liền vẻ mặt là cười, cười từ tâm nhãn ra đến bên ngoài, cười đến nếp nhăn trên mặt cũng muốn dãn ra, cũng thật sự là làm khó bọn họ.