← Quay lại trang sách

Chương 726 Tín hiệu lại nhận chức (2)

Nơi Chu Năng an táng rốt cuộc xác định, theo Khâm thiên giám tấu, tuyển ở trên núi Bắc Trạch thôn Bắc Trạch huyện Hoài Nhu phủ Bắc Kinh.

Đối với hoàng đế đem Thành Quốc công mà bản thân rất là coi trọng táng ở phủ Bắc Kinh xa xôi, văn võ bá quan phần lớn không quá lý giải, giải thích hợp lý duy nhất chỉ có thể là: Chu đại tướng quân từng theo Hoàng Thượng phòng thủ Bắc Bình, Hoàng Thượng đây là muốn cho Chu đại tướng quân anh linh tiếp tục vì Đại Minh trấn thủ Bắc cương.

Chỉ có Hạ Tầm sau khi nghe tin tức này, tham chiếu bản đồ Khâm thiên giám từ phong thuỷ học đưa ra giải thích xem, trong lòng rõ ràng: “Hoàng Thượng ý dời đô đã định! Ngay cả nơi mộ táng chính mình, đều đã bí mật quyết định!”

Bắc Trạch sơn cùng Thập Tam Lăng huyện Xương Bình là cùng hệ thống núi, y theo cách nói phong thuỷ học Minh triều, Thập Tam Lăng là long đầu, Bắc Trạch sơn là long vĩ, phong thuỷ quả thật tốt, Chu Lệ đem Chu Năng an táng ở đàng kia, là chuẩn bị sau trăm tuổi quân thần gần nhau như trước.

Trên Cẩn Thân điện, Giám chính Khâm thiên giám Chu Vân hướng Chu Lệ bẩm báo: “…Khâm thiên giám đã phái người đi phủ Bắc Kinh, chọn tuyển giờ lành, đào đất xây mộ”.

Chu Lệ gật gật đầu, Chu Vân dừng một chút, lại nói: “Cửu cửu trùng dương sẽ đến, đây là danh sách tham tế thần đã nghĩ tốt, mời Hoàng Thượng xem qua” Nói xong hai tay dâng một phần danh sách.

Ngày Chu Nguyên Chương qua đời, là tất nhiên phải đại tế, mà ngày hắn tế tổ, là bạn đại tế hay là tiểu tế, liền từ Hoàng Thượng tự hành quyết định. Hai ngày trước, hắn đã xin chỉ thị qua Chu Lệ, Chu Lệ nói năm nay tiểu tế, trừ bỏ hoàng thất lại mang theo vài cận thần là được, bảo hắn trở về nghĩ danh sách, nếu người đại thần nào cầm tinh hoặc là bát tự cùng thời thần tế lăng có chỗ phạm hướng, tự nhiên sẽ không dẫn theo.

Chu Lệ ồ một tiếng, tiếp nhận danh sách, vội vàng xem một chút, rồi hỏi: “Như thế nào không có Dương Húc? Hắn cầm tinh, bát tự cùng tế lăng có chỗ phạm hướng sao?”

Từ sau án Bạch Liên giáo, hoàng đế đối với Phụ Quốc Công tựa như có chút bất hòa, rất nhiều quan viên đều phẩm ra hương vị. Mà tin tức Dương gia đại thiếu gia vừa ra sinh ra được phong Võ Đức tướng quân tạm thời lại chưa truyền ra, cho nên không có người biết hoàng đế đối với Dương Húc thái độ lại có chuyển biến, Chu Vân thời điểm nghĩ danh sách không nhắc tới Dương Húc, hắn nghiền ngẫm ý của bề trên, không nghĩ tới cái vỗ mông ngựa này lại thành vỗ trên đùi ngựa.

Chu Vân ậm ừ nói: “A… không có… thần là muốn… Ô, Phụ Quốc Công gia vừa mới có việc vui…”

Chu Lệ rõ ràng, liếc mắt nhìn hắn một cái nói: “Cái này cùng tế điện tiên đế có gì tương quan? Thêm vào đi!”

Chu Vân nhanhchóng đáp ứng: “Vâng vâng vâng!”

Chu Lệ lại liếc mắt nhìn hắn một cái, thản nhiên nói: “Đem công việc của chính mình làm tốt là được, đừng dò xét, đừng xu nịnh!”

“Vâng vâng vâng!”

Chu Vân vội vàng đáp ứng lui đi ra ngoài, tới hành lang mới đứng lại, đã là một thân mồ hội lạnh.

***

Hậu trạch Phủ phụ Quốc Công, hết sức đầm ấm.

Trong tiểu lâu, Mính Nhi đang cùng con ngủ trưa.

Trong hoa viên, mấy tiểu nha đầu đang cười đùa truy đuổi, giống như hồ điệp xuyên hoa, thỉnh thoảng lại vọt vào trong mảng hoa tùng, lại từ bên kia đi ra.

Đây là năm tiểu nha đầu, đầu lĩnh là Đường Tái Nhi.

Đường Tái Nhi vốn là cùng mẫu thân cùng Cừu bà bà đến quý phủ Hạ Tầm đưa bánh chúc mừng tiểu công gia sinh ra, người lớn nói chuyện với người lớn, người nhỏ thì chơi với người nhỏ, một đám chơi thật vui vẻ. Hạ Tầm xem các nàng ở chung tốt như thế cũng thực vui vẻ, Đường Tái Nhi này là cố nhân, Hạ Tầm cũng không hy vọng nàng tuổi còn nhỏ, cả đời này cũng chỉ làm ảo thuật sư, liền nói với Đường gia nương tử, kêu nàng khi luyện tập rảnh rỗi, mỗi ngày đến trong phủ, cùng Tư Dương Tư Tầm đọc sách.

Nếu có chút phát triển tốt hơn, Đường gia nương tử đương nhiên cũng không hy vọng nữ nhi mình nhập nhạc tịch, dân tịch thân phận luôn cao một ít, cho nên Đường gia nương tử

mặc dù không muốn phiền toái ân nhân, nhưng mà chuyện liên quan tới xuất thân, tiền đồ của nữ nhi, cuối cùng vẫn là đáp ứng xuống, đến lúc này Đường Tái Nhi đã thành thường khách của Dương gia.

Đường Tái Nhi so với trưởng nữ Hạ Tầm còn nhỏ hơn một tuổi, nhưng mà cùng các nàng cùng một chỗ, nghiễm nhiên là người đứng đầu, thế là mới vài ngày, bốn vị đại tiểu thư Dương gia đều ngoan ngoãn làm bộ hạ củ nàng, bị nàng chỉ huy như vậy, còn làm không biết mệt, cho dù Tư Vũ tâm nhãn nhiều nhất, không chịu bài bố nhất cũng không ngoại lệ.

Hạ Tầm ngồi ở tiểu đình, nghe chim hót, ngửi mùi hoa, cười dài nhìn các nàng chơi đùa, thầm nghĩ: “Khó trách có thể làm lãnh tụ nghĩa quân, lấy một giới thân nữ nhi làm ra chuyện lớn như vậy, thật đúng là từ nhỏ đã có thiên phú nha!”

Hạ Tầm đang cảm khái, nhị quản sự rón ra rón rén đi tới, ở ngoài đình đứng lại, vái chào nói: “Lão gia, mới vừa rồi Khâm thiên giám đưa tới tin tức, ngày mai cửu cửu trùng dương, muốn lão gia kèm hoàng thất, tế bái Hiếu lăng!”

“O?”

Hạ Tầm nghe xong, thần sắc đó chút động. Lần trước hoàng đế hạ chỉ, ban thưởng phong quan cho con hắn, cũng đã có chỗ đặc thù khác biệt, Minh Nhi đã nói cho hắn biết, hôm nay lại nghe ý chỉ này, Hạ Tầm trong lòng cảm giác càng thêm khẳng định: “Thế này chỉ mới một tháng, đã cho ta ra khỏi lãnh cung sao?”