Chương 799 Diễn mê (2)
Đồng thời, đánh giặc thì phải có vật tế thần, không thể tránh né hy sinh tất nhiên cần trả giá, nhưng là người lãnh đạo thông qua chỉ huy hoặc là tranh thủ lực lượng trung gian, có thể tránh hy sinh nên tận lực tránh. Hạ Tầm làm đủ loại, thật ra đều là vì cái này một mực mà phấn đấu, vì Đại Minh thắng lợi, vì Đại Minh bớt người thương vong một chút!
Hắn vốn có thể an phận đợi ở trong khách sạn này, thẳng đến thương đội trở về, hữu kinh vô hiểm chấm dứt chuyến đi địch doanh lần này, nhưng là hiện tại có một cái cơ hội như
vậy bày ra trước mặt, lợi dụng tốt, có thể gia tăng phần thắng bên ta, có thể vãn hồi sinh mệnh ngàn vạn binh lính vốn phải hy sinh, hắn nên đi làm hay không?
Một tướng công thành vạn cốt khô, đó là từng sinh mệnh tươi sống, sau lưng là từng cái gia đình bình thường, ngươi có thể tranh thủ giúp nhiều chút, tránh cho binh lính thương vong to lớn, lại không đi làm, như vậy ngươi cùng đao phủ tự tay giết hại bọn họ có gì khác nhau?
Nhưng là hắn suy nghĩ nửa ngày, lại là không cách nào có thể làm. Lấy thân phận hiện tại của hắn, lấy thời gian còn lại vẻn vẹn không quá mười ngày, hắn căn bản không có khả năng tại trong sự kiện này phát huy tác dụng, hơn nữa trở thành chất xúc tác mâu thuẫn giữa các thế lực lớn trong Thiếp Mộc Nhi đế quốc.
Nhưng là một cái cơ hội tốt như vậy cũng không thể giúp cho lợi dụng, hắn thật sự là lòng có không cam lòng.
Hạ Tầm nhíu mày lại, suy nghĩ lặp đi lặp lại, ở trong lòng thiết kế ra từng cái phương án, sau khi cân nhắc lặp lại lại lần lượt phủ định, cuối cùng hắn rốt cuộc suy sụp phát hiện, bất cứ một loại phương án nào đều không dùng được.
quay Đúng lúc này, cửa phòng nhẹ nhàng gõ hai cái, lại nhẹ nhàng khẽ đẩy, На Tầm đầu vừa thấy, cái đầu nhỏ của Đường Tái Nhi thò vào. Thấy Hạ Tầm đang ngồi ở bên cạnh bàn, Đường Tái Nhi liền hoan hỉ vui mừng chạy vào, cầm trong tay hai cái lông đuôi gà, cười nói: “Gà rừng kia là cha nuôi đánh về sao? Cái đuôi thật đẹp, cha nuôi lần tới săn thú, Tái Nhi cũng muốn đi theo!”
Hạ Tầm thấy nàng, ánh mắt sáng ngời, vội vàng nắm ở eo nhỏ của nàng, đem nàng ôm đến trên đùi của mình hỏi: “Tái Nhi, đến, kể chuyện xưa cho cha nuôi”.
Tái Nhi kinh cười nói: “Cha nuôi muốn nghe Tái Nhi kể chuyện xưa?”
Hạ Tầm gật gật đầu nói: “Đúng! Liền kể chuyện xưa con lúc trước ở huyện Bồ Đài, cùng Cừu bà bà trêu cợt hai ‘chó dữ kia”.
Lúc trước khi Hạ Tầm hỏi việc này, chính là dùng “chó dữ” thay thế, Tái Nhi vừa nghe liền rõ ràng hắn chỉ là sự tình mình cùng tổ sư bà bà giả thần giả quỷ, làm choáng váng hai tên Cẩm Y vệ kia, không khỏi tò mò nói: “Cha nuôi không phải đã biết rồi sao?”
Hạ Tầm nói: “Ta vẫn muốn nghe một lần nữa, một lần này, con nói kĩ càng chút”. “Ồ!”.
Khó được chính mình cũng có thể kể chuyện xưa cho cha nuôi, Tái Nhi chấn hưng tinh thần, đem sự tình lúc trước lại cẩn thận nói một lần, Hạ Tầm vẫn rất chuyên chú nghe, chờ Tái Nhi nói xong, Hạ Tầm liền điên đùi trầm ngâm hẳn lên, qua sau một lúc lâu, thân mình hắn đột nhiên cứng lại, ánh mắt sáng quắc nhìn Tái Nhi.
Đường Tái Nhi bị ánh mắt kỳ dị của hắn nhìn đến cả người không được tự nhiên, hơi hơi có chút co rúm lại nói: “Cha nuôi, người làm sao vậy?”
Hạ Tầm vội vàng mỉm cười lên “Ừm, rất tốt, rất tốt, Tái Nhi, có thích xem kịch hay không?”
Đường Tái Nhi vui vẻ nói: “Thích, cha nuôi muốn dẫn con đi xem kịch sao?”
Hạ Tầm cười nói: “Thỉnh thoảng ta cũng sẽ đi. Tây Lâm, Nhượng..”
Hạ Tầm đem Tây Lâm cùng Nhượng Na nhu thuận ngồi ở bên giường gọi đến trước mặt, thấp giọng dặn nói: “Ngày mai, ta bảo A Ngốc tìm một người dẫn đường bản địa đến, do Trần Đông, Hiệp An bảo vệ các người, mỗi ngày đi đủng đỉnh chùa miếu bản địa các nơi, nghe chút chuyện xưa thần tiên ma quái, trong thành này còn có một ít hí kịch, mặc kệ là hí kịch đầu đường hay là cần tiêu tiền vào trường theo dõi, tất cả không nên bỏ sót, nhất là kịch thần tiên ma quái, một ít dân tộc cùng truyền thuyết cũng không nên bỏ sót…”
Hạ Tầm dặn kĩ càng nửa ngày, Tây Lâm cùng Nhượng Na đều cố gắng ghi nhớ, đối với phân phó quái dị của này Hạ Tầm các nàng cũng không hiểu, chẳng qua chỗ tốt của các nàng chính là: Chỉ cần chủ nhân phân phó như vậy, vậy thì nghiêm túc đi làm, cũng không hỏi nguyên nhân của hắn.
Ngày kế, A Ngốc dựa theo phân phó của Hạ Tầm, lại tìm đến cho hắn một người biết bản địa, thương thế của Trần Đông cùng Hiệp An đã thấy khỏi bệnh, liền bảo vệ ba nữ nhân, theo người dẫn đường kia bắt đầu chu du du lịch thành Tháp Nhĩ Bố Cổ Nhĩ. Mà Hạ Tầm cùng Lưu Ngọc Giác thì do A Ngốc dẫn theo, đi mua lũ thiết cùng Ngọc Thạch. A Cách Tư đã đem tiền trả cho Hạ Tầm, những tiền này bộ phận lớn đều bị hắn đổi thành tần thiết cùng bảo thạch tốt ngọc đẹp thượng đẳng.
Bởi vì những thương phẩm này ở Cai thành thuộc loại thương phẩm thành thục lượng tiêu dùng cực lớn, rất có thị trường, cho nên Hạ Tầm mua đồ phi thường thuận lợi, vẻn vẹn ba ngày, hắn liền mua đủ hàng hóa cần mang về Sa Châu. Mấy ngày nay Cáp Lý tựa như đang vội vàng sự tình trên chính đàn, không có hẹn hắn đi ra ngoài nữa. Hàng hóa sau khi mua sắm đủ, Hạ Tầm liền cùng Tây Lâm cùng Nhượng Na, còn có Đường Tái Nhi cùng nhau đi rạp hát xem kịch.
Tại trong cái thành thị phát triển dị dạng này, các loại cấp bậc hí kịch đều có, có xiếc ảo thuật đầu đường, xiếc thú, cũng có ca kịch, hí kịch ở trong rạp hát lớn mới có thể diễn xuất, Hạ Tầm ở sau khi trải qua một phen hiểu biết, lựa chọn theo dõi hầu như đều là kịch thần tiên ma quái, nếu Chu Lệ hiện tại nhìn thấy hắn nhất định sẽ rất cao hứng, bởi Chu Lệ rất thích xem kịch thần tiên ma quái rốt cuộc có bằng hữu mê kịch, hai người có tiếng nói chung.
Hôm nay bọn họ xem chính là kịch thần tiên ma quái vừa ra, đây là lấy một chuyện xưa thần tiên ma quái của Ả Rập làm nguyên hình sáng tác nhất bộ hí kịch, phong cách cùng tập chuyện xưa Một ngàn lẻ một đêm của Ả Rập rất tương tự, xem xong hí kịch rồi, Hạ Tầm tựa như còn hứng thú chưa hết, khi trở về còn cùng A Ngốc trao đổi: “Quả thật rất ngoạn mục, ồ, đúng rồi, nghe nói Thiếp Mộc Nhi đế quốc lấy tiếng Đột Quyết làm ngôn ngữ chính thức, dân gian còn sử dụng tiếng Ba Tư, ngươi nói câu “Ý chí này không thể kháng cự” này dùng tiếng Đột Quyết cùng tiếng Ba Tư đều là nói như thế nào?”
A Ngốc thích lên mặt dạy đời lập tức nói cho hắn, Hạ Tầm lập lại vài lần, thẳng đến phát âm, ngữ khí, bắt chước giống hệt, mới cười nói: “Về sau việc buôn bán, không thể thiếu cần cùng người của bọn họ giao tiếp, một ít lời đơn giản cần biết nói mới được, ta thường thường sẽ thỉnh giáo ngươi vài câu, mong rằng vui lòng chỉ giáo!”