← Quay lại trang sách

Chương 898 Phụ Quốc Công loạn điểm uyên ương phổ (2)

Vợ chồng Triệu viên ngoại cùng bọn gia đinh trong viện vừa chạy đến sửng sốt, chỉ thấy hai đại hán ưỡn ngực xông vào cửa, trái phải vừa đứng, hạ thấp người thi lễ: “Quốc Công gia, mời!”

Hạ Tầm thản nhiên cất bước đi vào, phía sau nhắm mắt theo đuôi đi theo là hai gã thị vệ khác.

Vợ chồng Triệu viên ngoại hai mặt nhìn nhau, ba chữ Quốc Công gia nọ bọn họ đương nhiên nghe thấy được, bất quá bọn họ thật khó tin tưởng một Quốc Công sẽ chạy đến nhà bọn họ, nghe lầm sao? Nếu không thì người này kêu là Quách Công?

Đang trong lúc kinh nghi, Phí Hạ Vỹ một tiếng hô: “Điêu dân lớn mật, thấy Phụ Quốc Công gia đương triều, còn không quỳ xuống!”

Cái này tuyệt sẽ không sai lầm, thật sự là một vị Quốc Công gia!

Vợ chồng Triệu viên ngoại nơm nớp lo sợ vén bào quỳ xuống, một đám gia đình mang cũng quỳ xuống, tiểu thư Triệu gia Triệu Hân Nghiên theo sát sau đuổi tới nghe vậy cũng tùy theo quỳ xuống.

Hạ Tầm vội vàng bước lên, vẻ mặt ôn hoà nói: “Không cần đa lễ, đứng lên, đứng lên. Triệu viên ngoại, ta ở ngoài cửa nhà ngươi, nhìn thấy một con ngựa. Chính là người quen cũ của ta, ta nghĩ người nọ… có thể ở trong phủ của ngươi?”

Vợ chồng Triệu viên ngoại mờ mịt nhìn nhau, thầm nghĩ: “Chọc phải tai họa rồi, tú tài nọ lại cùng Phụ Quốc Công có quan hệ họ hàng hay sao?”

Hai người nơm nớp lo sợ đem sự tình nói một lần, Hạ Tầm vừa nghe Tạ Mộ Văn Tạ tú tài, đã biết tất là Tiểu Anh dùng tên giả Tạ Mộc Văn, nghe nàng đã trèo tường chạy trốn tới trong nhà người khác, Hạ Tầm liền nhấc tay nói: “Cáo từ!” rồi xoay người liền đi ra ngoài.

Triệu viên ngoại đang âm thầm thấy may mắn, Triệu phu nhân lại đột nhiên mở miệng kêu lên: “Quốc Công gia chậm đã!”

На Tầm quay

đầu, kinh ngạc nhướng mày hỏi: “Còn có chuyện gì?”

Triệu phu nhân “tham lam” hướng hai thị vệ dáng vẻ đường đường bên người Hạ Tầm liếc mắt một cái, ha ha nói: “Không biết… không biết tiểu thị vệ bên người Quốc Công gia này, đã thành thân chưa?”

Triệu viên ngoại vừa nghe bị hù nhảy dựng, nhanh nói: “Phu nhân, ngươi điên rồi!” Xoay mặt lại hướng Hạ Tầm cười bồi nói: “Quốc Công gia, ngài đi thong thả, ngài đi thong thả, vợ của ta là tâm thần không ổn định…”

Triệu phu nhân cũng không để ý đến hắn, mẹ vì con đau lòng, vì hạnh phúc chung thân của nữ nhi bảo bối, Triệu phu nhân cũng là ngay cả vị Quốc Công gia quyền cao chức trọng trước mắt này cũng không sợ. Nàng vẻ mặt mong chờ nhìn Hạ Tầm, ánh mắt từ mẫu vì nữ nhân có thể không tiếc tất cả này, được Hạ Tầm xem ở trong mắt. Đúng là cũng không dằn lòng được mà nói một câu.

“Cái này… ta. 99

Hạ Tầm vẻ mặt cười khổ quay đầu nhìn xem, thì thấy hai thị vệ bên người nhìn Triệu cô nương người ta, đúng là vẻ mặt ái mộ. Vị Triệu cô nương này dung mạo uyển lệ, mười phần mê người, lại là con gái thủ phủ trấn Thang Khẩu, nếu thời điểm bình thường, cái hai thị vệ này sao có thể với tới được người như vậy, hai người không hẹn mà cùng liếc mắt nhìn Hạ Tầm một cái. Miệng không dám nói, trong mắt lại rất có sắc năn nỉ.

Hạ Tầm trong lòng vừa động, nhân tiện nói: “Vu Mật Viễn, Chu Văn Lãng, hai người các ngươi cũng chưa hôn phối. Nay coi như là ông trời tác hợp, hai người các ngươi. Ai muốn cùng vị tiểu thư Triệu gia này thành vợ chồng?”

“Ta nguyện ý!” Hai thị vệ trăm miệng một lời, thanh âm ra khỏi miệng, trên mặt đồng thời đỏ lên, vẻ mặt rất là giãy dụa, vừa không nguyện cùng bạn tốt của mình tranh chấp, nhưng mà mắt thấy tiểu thư nọ xinh đẹp, lại không nỡ rút lui.

Hạ Tầm nói: “Tốt, các ngươi nguyện ý, còn phải tiểu thư Triệu gia cũng nguyện ý mới được” Hắn lại chuyển hướng vị Triệu cô nương sớm được yêu thích mà đỏ bừng mặt kia hỏi: “Tiểu thư Triệu gia, hai thị vệ này của ta, cô xem trúng người nào?”

Triệu Hân Nghiên xấu hổ mang khiếp sợ đưa mắt nhìn, hai người đều là tư thế oai hùng tuấn tú, đều trừng mắt ánh mắt nhìn nàng, ánh mắt nóng cháy, đem cô nương xấu hổ đến nhanh cúi đầu, không dám lại nhìn. Triệu phu nhân gấp đến độ loạn chuyển một bên, nhịn không được nói: “Nữ nhi, con xem trúng ai, nói mau, nói mau! Quốc Công gia làm chủ đó, con nói mau!”

Tân Lôi cùng Phí Hạ Vỹ mở to hai mắt nhìn, miệng há hốc đủ để nhét vào một quả trứng ngỗng: “Như vậy cũng được sao?”

Triệu gia cô nương xấu hổ vân vê góc áo, nhanh nâng ánh mắt lên, liền cắn môi hướng Hạ Tầm chỉ về phía Chu Văn Lãng. Hạ Tầm cười ha ha, đối với Chu Văn Lãng nói: “Tiểu Chu, ngươi lưu lại đi, cho ngươi ba ngày, ba ngày sau, lại đi quý phủ gặp ta!”

“Tạ Quốc Công gia!” Chu Văn Lãng trong lòng nở hoa, chạy nhanh khom người đáp úng.

Hạ Tầm đối với ba người còn lại nói: “Chúng ta đi thôi, nhanh đi nhà nọ nhìn xem, tìm nàng đi ra!”

Bốn người ra khỏi cửa, đi vòng qua hộ nhà bên cạnh, bọn họ mới đi ra, đầu tường liền dựng thẳng ra một cây thang, một lão đầu nhi run run ló đầu ra, nổi giận đùng đùng nói: “Triệu Nguyệt Thần! Mèo nhà của ông lại lẻn đến nhà của ta? Hoa cực phẩm mà tôi nhờ người từ phía nam đưa tới trồng bị giẫm loạn, toàn bộ chỉ có thể cho gà ăn, ông bồi thường đây! Ông bồi thường đây!”

Triệu viên ngoại nữ nhi bảo bối đã có chỗ chung thân, mặt mày hớn hở nói: “Được được được, Chu Hổ lão huynh, ông đừng tức giận, không phải là một ít hoa thôi sao, tôi bồi thường cho ông là được!”

no Hai người đều là phú ông trấn Thang Khẩu, chỗ ở cạnh nhau, buôn bán cũng gần, bởi vì tranh đấu gắt, gay quan hệ luôn luôn không quá hòa hợp, Chu lão đầu nhi vốn tưởng rằng không thiếu được lại phải đánh một hồi trận miệng lưỡi, không nghĩ tới Triệu viên ngoại hôm nay tính tình tốt như vậy, không khỏi hồ nghi nói: “Ông là kẻ gian như quỷ, hôm nay như thế nào lại dể nói như vậy?”

Triệu viên ngoại cười không ngậm miệng đem sự tình vừa nói, Chu lão đầu nhi nọ nhất thời hai mắt tỏa ánh sáng: “Thật sao? Ai ui, cháu gái bảo bối của tôi lúc này đã có chỗ rồi!”

Đúng lúc này, cửa lớn Chu gia vang lên tiếng gõ cửa, có người kêu lên: “Trong nhà có người không?”

Chu lão đầu nhi đầu tường dưới chân giẫm loạn, cạch oành oành liền đi xuống thang. Cửa vừa mở ra, Hạ Tầm thấy một lão đầu nhi đầu bạc, vội vàng khách khí nói: “Lão nhân gia, người…”

Chu lão đầu nhi oành một cái liền quỳ xuống, tru lên nói: “Quốc Công gia! Đứa cháu gái nhỏ của ta còn chưa có gả đi!”