Chương 918 Á phụ đồ khoa kế sách trường (2)
Quý phủ Hạ Tầm, người đến người đi.
Đám người thăm hỏi một đám tiếp một đám, Hạ Tầm nằm ở trên giường, so với bình thường còn bận rộn hơn, không ngừng nhận an ủi, thu nhận quà tặng. Mọi người đều rất thông cảm hắn, vừa thấy hắn bị bọc như bánh chưng, liền sẽ bị dọa nhảy dựng, sau đó vội vàng liền thân thiết bảo hắn không nên nói chuyện.
Hạ Tầm duy nhất cần làm, chỉ là chỉ chỉ ngực, hướng người triển lãm thân thể như xác ướp của hắn, mọi người giống như chiêm ngưỡng di ảnh vây quanh hắn. Theo sau, ngồi ở một bên ngự y Văn Ngạo tiên sinh của Thái tử cung sẽ dùng tiếng nói cuốn hút bao hàm thâm tình của hắn, giống như Triệu lão sư phối âm [thế giới động vật], thanh tình cũng mậu tiến hành một phen giải thích cho mọi người.
Văn Ngạo là anh em ruột của viện chính Văn Đế của Thái y viện, Văn Đế là thủ tịch ngự dụng y sĩ của hoàng đế cùng hoàng hậu, huynh đệ Văn Ngạo của hắn liền được phái cho Thái tử. Văn Ngạo thật không có khuyếch đại từ này, Hạ Tầm bị thương quả thật thực hiểm. Ở trong mắt hắn người y thuật cao minh bậc này, là không có bất cứ ngoại thương nào có thể giấu diếm được bọn họ, vết thương là tự đâm hay là bị thương khác, thương thế là nhẹ hay là nặng, bọn họ liếc mắt một cái có thể nhìn ra được.
Vết thương trên người Hạ Tầm quả thật là bị người giáp mặt một đao đánh nhanh xuống gây nên, một điểm này không chỉ từ trên miệng vết thương của hắn đó có thể thấy được, thân quần áo sạch sẽ gọn gàng một đao cắt qua trong ngoài mấy tầng kia của hắn cũng đủ để làm chứng, chẳng qua quần áo kia đã bị phủ Ứng Thiên coi như vật chứng mang đi, sau đó chuyển giao cho Cẩm Y vệ.
Hạ Tầm bị thương không nặng, mà là hiểm, chỗ xương quai xanh nặng thêm một phần, sẽ gọt đứt xương cốt, ngực sâu một phần nữa, có thể thương đến nội tạng, bụng nếu vào một
mà tấc, chính là cái kết cục mổ bụng phá bụng, không thể nói không hung hiểm, hắn may không chết, quả nhiên là may mắn bằng trời.
Chẳng qua, nếu thương thế không nặng, vì sao bọc thành cái bộ tính tình này?
Văn Thái y cũng không có biện pháp, bởi vì đây là mấy vị phu nhân của Dương phủ yêu cầu. Dương gia có ba vị cáo mệnh phu nhân, nhất là Mính Nhi, đó lại là cô em vợ của đương kim hoàng thượng, dì ruột của Thái tử gia, các nàng đau lòng trượng phu, như lâm đại địch không những muốn Văn Thái y thích đáng càng thích đáng, thận trọng càng thận trọng chiếu cố tướng công, Văn Thái y không có cách nào, đành phải đem Hạ Tầm bọc lại.
Lần này, mấy vị phu nhân của Dương gia đều hài lòng rồi, đều cảm thấy vị Văn Thái y này thật rất coi trọng thương thế của Phụ Quốc Công, đối với hắn cũng cực kỳ khách khí. Lại nói tiếp, vị Văn Ngạo Văn Thái y này xem như phi thường hiểu được tâm lý bệnh hoạn cập kì của người nhà.
Văn Thái y giống như phục độc cơ từng lần lặp lại thương thế của Hạ Tầm, nói đến miệng khô lưỡi khô, thật vất vả đem quan lớn quan nhỏ đến nhà thăm đều ứng phó đi rồi, vội vàng xin lỗi một tiếng đi xuống nghỉ ngơi, Hạ Tầm cũng cực kì mệt mỏi, ứng phó khách nhân thật sự so với bị thương còn vất vả hơn, ngươi nói tuy ít, nhưng người ta nói chuyện ngươi nghiêm túc lắng nghe, ngươi phải một mực chuyên chú nhìn chằm chằm ánh mắt của đối phương? Người ta nói đến động dung như vậy, thâm tình như vậy, ngươi vỗ vỗ tay đối phương, còn phải dùng ánh mắt cùng vẻ mặt, cố gắng làm ra một bộ vẻ mặt cảm động cùng vui mừng? Cho nên, Ảnh đế tiên sinh rất mệt mỏi.
Nhưng hắn vừa thở dồn dập một hơi lớn, còn chưa chợp mắt, Từ Khương liền lén lút chui vào: “Quốc Công gia!”
Hạ Tầm uể oải nói: “Ô, chuyện gì?”
Từ Khương nói: “Quốc Công gia, vừa mới nhận được tin tức, Trịnh Hòa công công đã trở lại!”
“Ô?”
Hạ Tầm tinh thần đại chấn, bấm tay tính ra, Trịnh Hòa lần này hạ Nam Dương, có hai năm thời gian rồi, một mực tin tức đều không, không nghĩ đến hôm nay rốt cuộc đã trở lại.
Hạ Tầm vui vẻ nói: “Triều đình đã biết chưa?”
Từ Khương nói: “Còn chưa, chúng ta ở trên biển có thuyền, thường thường chạy tới chạy lui, tốc độ so với quan phủ còn nhanh hơn. Trịnh công công còn chưa tới Phúc Châu, chúng ta liền biết tin rồi, cho nên lập tức truyền về! Nghe nói Trịnh công công trở về, theo thuyền có rất nhiều phiên bang quân chủ sai sứ đến cống”.
Hạ Tầm nhẹ nhàng vỗ đùi, cười ha ha nói: “Tốt, tốt! Trịnh công công bình an trở về, chuyện vui lớn, lại có sứ tiết các nước tụ tập đầy đủ kinh thành, xem ra Hoàng Thượng ở Bắc Kinh là không đợi nổi, vừa chờ được tin tức, Hoàng Thượng nhất định khởi hành về kinh”.
Hạ Tầm nghĩ nghĩ, lại hỏi: “Những người đó như trước ở địa phương ban đầu?”
Từ Khương cười nói: “Không sai, xem ra, những tên liều mạng này cũng không am hiểu đạo nặc tung ẩn núp, ám sát thám thính! Phạm chuyện lớn như vậy, bọn họ vậy mà còn ở lại chỗ ở ban đầu, không biết phân tán dời đi, đổi cái địa phương”.
Hạ Tầm gật gật đầu, nói: “Người của Cẩm Y vệ còn đang theo dõi bọn hắn? Bọn họ chưa phát hiện các ngươi chưa?”
Từ Khương nói: “Chưa, chúng ta rất cẩn thận”.
Hạ Tầm gật gật đầu, nói: “Rất tốt, chúng ta không cần làm quá nhiều, chỉ cần nghe, nhìn, biết đã xảy ra những gì, không để sự tình thoát ra chúng ta nắm trong tay là được rồi. Nói cho Trần Đông một tiếng, Đông Hán bên kia cũng không cần xen vào, lấy việc đừng nhúng tay, già néo đứt dây!”
Từ Khương lo lắng nói: “Nhưng là, chuyện này thật có thể trông cậy vào Cẩm Y vệ sao?”
Hạ Tầm cười cười nói: “Ngươi yên tâm, chúng ta chỉ cần giúp hắn chuẩn bị tốt tài liệu là được, Kỷ Cương… là đầu bếp tốt!”
Lời chưa dứt, Tiểu Anh đột ngột xuất hiện ở cửa…