Chương 938 Nhị tiến cung (2)
Hạ Tầm vừa mới đổi tù phục, nhóm người này liền vọt tiến vào, Kỷ Cương quay đầu vừa thấy, mày nhất thời nhăn lại, trầm giọng hỏi: “Thì ra là Đông Hán Trần thiếp hình, Trần thiếp hình cớ gì mà tiến đến đây?”
Trần Đông hướng lên trời chắp tay, cao giọng nói: “Phụng chiếu, án Phụ Quốc Công Dương Húc, từ Đông Hán ta thẩm tra xử lí. Nhân án trọng đại, vì phòng có người mật báo thông đồng tin tức, Hán đốc đại nhân thỉnh thánh chỉ, phân phó ty chức tới chiếu ngục, đối với Dương Húc thêm canh giữ, tùy thời hậu thẩm”.
Kỷ Cương trong lòng thầm hận, trên mặt lại không thể đổi sắc, đành phải xoay người, đối với Hạ Tầm ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Quốc Công, mời đi!”
Hạ Tầm mỉm cười, bước chân liền đi, vừa mới bước ra một bước, phía sau một tiếng quát như sét đánh: “Như thế nào, nghe nói Phụ Quốc Công gia chịu lời gièm pha gian thần, đã bị tiến chiếu ngục sao?”
Kỷ Cương bị Trần Đông làm cho một bụng tức đang không chỗ phát, vừa nghe cái án này còn chưa có thẩm, đã có người anh minh cấp cho Hạ Tầm định tính là “Chịu lời gièm pha gian thần”, không khỏi giận tím mặt, quay đầu quát lớn nói: “Ai ở trong này…”
Vừa quay đầu, đã thấy Cẩm Y vệ Chỉ huy Thiêm sự Tắc Cáp Trí hấp tấp xông vào, Kỷ Cương nhìn thấy là hắn lời nói một nửa nhất thời nuốt trở vào. Tắc Cáp Trí là kẻ lỗ mãng, cùng hắn nói chuyện, chính mình khẳng định là sẽ bị mất mặt, nhưng mà hắn lại là phó thủ của mình, so với chính mình chỉ thấp hơn nửa cấp, trên chức quyền lại không làm gì được hắn.
“Quốc Công gia! Lão Tắc đã tới chậm!”
Tắc Cáp Trí trừng mắt một đôi mắt trâu, giống như như căn bản không phát hiện những người khác, trực tiếp liền vọt tới trước mặt Hạ Tầm, ôm quyền nói: “Quốc Công gia!”
Hạ Tầm cười nói: “Lão Tắc, sao ngươi lại tới đây?”
Tắc Cáp Trí lớn giọng nói: “Lão Tắc đang ở thao luyện đám con cháu nhà rùa kia, bỗng nhiên nghe nói tin tức Quốc Công gia, chạy nhanh sẽ trở lại, Quốc Công đối với triều đình trung thành, như thế nào có khả năng đối với Hoàng Thượng ý đồ gây rối, cái này nhất định là gian nhân hãm hại, Quốc Công ngài đừng nóng vội, Hoàng Thượng nhất định sẽ điều tra rõ chân tướng, lấy lại công bằng cho Quốc Công”.
Tắc Cáp Trí trừng mắt nhìn đám lao đầu ngục tốt, uy hiếp nói: “Thấy rõ ràng chưa, đây chính là Phụ Quốc Công gia, một đám các ngươi quy củ chút cho Tắc gia gia, nếu ai dám ở trước mặt Quốc Công gia không biết cung kính, ngỗ nghịch phạm thượng, để cho lão Tắc ta biết, hắc hắc hắc, thủ đoạn của Tắc Cáp Trí ta các ngươi đã biết!”
“Hả? Kỷ đại nhân người cũng ở đây?”
Tắc Cáp Trí uy hiếp xong, lúc này mới phát hiện Kỷ Cương đứng ở một bên, sắc mặt phi thường khó coi, Tắc Cáp Trí mở cái miệng rộng cười rộ lên: “Ha ha ha, nếu sớm biết Kỷ đại nhân ngươi ở chỗ này, ta sẽ không sốt ruột, đại nhân cũng là bộ hạ cũ của Phụ Quốc Công, chuyện chiếu cố Quốc Công gia này đương nhiên không cần lão Tắc ta đến quan tâm”.
Kỷ Cương ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Đúng, đúng, lão Tắc, ngươi cái tính nóng nảy này, thật sự là…”
Kỷ Cương còn chưa nói xong, Tắc Cáp Trí đột nhiên lại phát hiện Trần Đông, nhất thời quay đầu mặc kệ hắn, ở trên ngực Trần Đông thân thiết đánh một quyền, cười to nói: “Ha ha, là tiểu tử ngươi, ngươi cũng đến xem Quốc Công sao? Chúng ta đã mấy ngày không gặp, ta nói tiểu tử ngươi kỳ cục, quá kỳ cục, như thế nào từ lúc làm Đông Hán Thiếp hình quan, sẽ không tìm lão Tắc ta uống rượu? Chuyện giữa Đông Hán cùng Cẩm Y vệ, ngươi đùng để ở trong lòng đi, bọn họ nháo bọn họ, chúng ta giao chúng ta”.
Kỷ Cương chỉ làm như không có nghe những lời này, hướng mấy lao đầu chiếu ngục tức giận quát: “Còn thất thần làm gì, mở cửa!”
Tuy rằng nói thiên lao, loại chỗ chiếu ngục này, mấy trăm năm cũng không có khả năng phát sinh sự kiện cướp ngục, vượt ngục, nhưng mà ở thiết kế cũng phải phòng ngừa điểm này, bởi vậy trừ bỏ người canh phòng, tuần tra ở cửa nhà lao ra, chỗ gần cửa còn có một con đường dài đến hai mươi trượng, hai bên đều là lưới sắt, chỉ có thể mở ra từ bên ngoài.
Hạ Tầm đi vào con đường, đến cửa ở cuối đường, thì lao đầu mói đem khóa sắt mở ra cửa nhà lao, mới là nhà lao chính thức. Bên trong chiếu ngục, hiện tại đã nhốt rất nhiều quan viên, thật ra có vài phần nhân khí, không hề hoang vắng như vậy.
Hạ Tầm mới vừa đi vào, phạm nhân ở phòng giam hai bên vẫn chưa chú ý, lúc này không phải giờ cơm, bọn họ chỉ cho là ngục đầu tuần tra, bốn gã ngục tốt hai trước hai sau đem Hạ Tầm đưa ở bên trong, Kỷ Cương cùng đám người Trần Đông đi theo phía sau, thời điểm đi qua hai tòa nhà giam, phạm nhân một tòa trong đó mới chú ý tới phạm nhân đi vào.
Ngồi trong phòng giam này là Công bộ Tả Thị Lang Trần Thọ, Trần Thọ vừa thấy có người bị áp tiến vào, trong lòng đang nghĩ lại là một vị đồng chí nào bị nhốt vào đây, chăm chú nhìn lên, nhất thời chấn động, hắn từ trên giường nhào lộn rơi xuống đất, chạy tới hàng rào kinh hãi nhìn Hạ Tầm, thất thanh kêu lên: “Phụ Quốc Công! Người… người như thế nào cũng vào đây?”
Trong phòng giam đối diện chính là Giải Tấn, hắn đang chán đến chết nằm ở trên giường, vừa nghe Trần Thọ kinh hô, ngẩng đầu vừa thấy bộ dáng Hạ Tầm, liền nhanh trở người, đưa lưng về phía cửa lao, làm bộ như đang ngủ say, hắn thẹn trong lòng, sao dám cùng Hạ Tầm gặp mặt.
Hạ Tầm cũng không nhìn hắn, Hạ Tầm căn bản không nhìn xung quanh nhà giam trái phải, hắn hướng Trần Thọ gật gật đầu, bước đi qua, Trần Thọ nhìn hắn từ trước mắt chậm rãi đi qua, trong lòng không khỏi khô héo, lộ vẻ sầu thảm nói: “Ngay cả Phụ Quốc Công cũng bị bắt vào… Thái tử đại thế xong rồi!”
Lúc này, các phạm nhân khác cũng đã phát hiện Hạ Tầm, rất nhiều nhân vật lãnh tụ Thái tử đảng bị bỏ tù, làm cho mỗi người trong lòng đều sinh ra ý tưởng giống như Trần Thọ, như vậy văn võ cả triều ở ngoài chiếu ngục sẽ có cảm tưởng gì đây?