Chương 969 Nhân quả bặc tiền trình (2)
Hạ Tầm ha ha cười nói: “Không không, đây cũng không phải là Kỷ phủ keo kiệt, mà là kiến trúc nam bắc khác nhau. Nam sào bắc huyệt, nam sưởng bắc thật, nam thủy bắc thạch, nam hoa bắc bách, hơn nữa khí hậu nam bắc khác nhau, cho nên kiến trúc phương bắc ngăn nắp, đồ sộ khí phái, ngưng trọng nghiêm chỉnh, mà kiến trúc phía nam thì tú lệ tao nhã, nếu lấy người đến so sánh mà nói, kiến trúc phương bắc chính như kẻ sĩ Yến Triệu, khẳng khái dũng cảm, kiến trúc phía nam lại là giai nhân vùng sông nước, ôn nhu quyến rũ”.
Tiểu Anh bĩu bĩu cái miệng nhỏ nhắn nói thầm: “Vừa nói không thể làm chung, ngươi liền thao thao bất tuyệt”.
Hạ Tầm quay đầu nói: “Cái gì?”
Tiểu Anh nói: “Không có cái gì, đúng rồi, mới vừa rồi ta ở kỷ gia, thấy được một chuyện hiếm lạ, ngươi muốn nghe hay không?”
Hạ Tầm nói đùa: “Rửa tai lắng nghe! Không phải bí ẩn riêng khuê phòng của người ta chứ? Vậy ta nghe xong cũng thật phải đi rửa tai rồi!”
Tiểu Anh sẵng giọng: “Ta có thể học người ta nói những chuyện nhàm chán kia sao?”
Tiểu Anh đem chuyện khi nàng ở phủ Kỷ Cương vào cầu tiêu gặp được nói một lần với Hạ Tầm, cuối cùng bênh vực kẻ yếu nói: “Kỷ Cương người này, phô trương quả nhiên là đủ lớn! Ta sau khi nghe xong rất kinh ngạc. Cẩn thận ngẫm lại, làm nữ nhân của hắn thật sự là đáng thương, hắn cũng quá không tin nữ nhân của mình, đây không phải đem các nàng làm như giặc nhìn sao?”
Sắc mặt Hạ Tầm ngưng trọng nói: “Tiểu Anh, ngươi không nhìn lầm, nhìn thấy rõ ràng hay không?”
Tiểu Anh đỏ mặt nói: “Hắn tuy vẫn là cái đứa nhỏ, dù sao cũng là nam nhân, ta sao có thể theo dõi hắn xem, trong lúc bối rối chỉ là liếc liếc mắt một cái, có cái gì rõ ràng hay không.”
Thấy vẻ mặt Hạ Tầm ngưng trọng, Tiểu Anh lại bổ sung nói: “Chẳng qua, Ngâm Hà phu nhân lại là đối với ta chính miệng nói qua nói đứa nhỏ kia là mưu hoạn quan”.
Tiểu Anh nghiêng đầu nghĩ, lại nói: “Khi ta tò mò hỏi, nàng còn nói, trong Kỷ phủ hoạn quan như vậy có hơn hai mươi người, đều ở hậu trạch Kỷ phủ làm việc. Một lần này Kỷ Cương đến Bắc Kinh làm việc công, còn cố ý phân phó trong phủ, trừ hoạn quan, toàn bộ nam tử trên dưới trong phủ, không cho phép bước vào hậu trạch một bước, bằng không một khi bị hắn biết được, mặc kệ bởi vì lý do gì, lập tức đánh giết bất luận. Đứa bé nam kia cùng một đứa trẻ khác bởi vì là hai người hầu hạ lâu bên người chị em Ngâm Hà, mới cùng nhau theo đến Bắc Kinh”.
Hạ Tầm nghe xong vẻ mặt thay đổi liên tục, qua một lúc lâu, trong mắt liền dần dần hiện lên một vòng ánh sáng thần bí khó lường. Tiểu Anh tuy biết đây là hoàng đế mới có thể có phô trương, lại không lớn người khác một khi đi quá giới hạn, lỗi rốt cuộc lớn bao nhiêu, nhìn thấy vẻ mặt Hạ Tầm biến hóa, nàng mới cảnh giác hẳn lên, vội hỏi nói: “Việc này rất nghiêm trọng sao?”
Hạ Tầm thật sâu nhìn Tiểu Anh một cái, trầm giọng nói: “Đương nhiên nghiêm trọng! May mắn Ngâm Hà kia chỉ là tiểu nha đầu mười ba mười bốn tuổi, không hiểu chuyện, càng không có tâm cơ, nếu không có thể nói với ngươi biết những cái này, ha ha, đây là ý trời rồi! Ai nói thiên đạo không dựa vào, bên trong minh minh tự có pháp nhãn!”
Tiểu Anh nhíu mày nói: “Ngươi đang nói cái gì, như thế nào thần thần đạo đạo?”
Hạ Tầm mỉm cười cười nói: “May mắn ngươi không đem khứu sự vào lầm cầu tiêu nam nói cho Ngâm Hà, nếu không Ngâm Hà đem thành chuyện thú vị nói không chừng sẽ kể cho chị nàng hoặc là Kỷ Cương nghe, nếu như vậy mà nói, Kỷ Cương tất nhiên sinh lòng cảnh giác, chuyện này liền không còn tác dụng. Ha ha, không nghĩ đến ta nhất thời quật khởi, chuyển đi Kỷ phủ, ngược lại thật sự là tới rồi”.
Tiểu Anh nghe ra một ít manh mối, vui vẻ nói: “Chuyện này đối với ngươi có tác dụng sao?”
Hạ Tầm nghiêm mặt nói: “Đương nhiên là có tác dụng, quá có tác dụng rồi! Tiểu Anh, ngươi thật đúng là phúc tinh của ta, chuyện này quan hệ to lớn, ngươi nhất thiết không thể nói với người khác biết nữa!”
Tiểu Anh hướng hắn hơi nhăn cái mũi, sẵng giọng: “Cái này còn cần ngươi phân phó sao, trừ ngươi ra, ta còn có thể nói cho ai nghe!” Những lời này nói xong, trong lòng Tiểu Anh liền là hơi hơi chột dạ, vội vàng rình coi Hạ Tầm một cái, lại thấy hắn vẫn chưa phát hiện tình ý trong lời nói của mình, một đôi mắt mơ hồ, cũng không biết đang cân nhắc những gì, trong lòng Tiểu Anh buông lỏng, mơ hồ lại có chút thất vọng.
Cách đó không xa, Tân Lôi cùng Phí Hạ Vỹ ngang nhau mà đi, nhìn Hạ Tầm cùng Tiểu Anh nói nhỏ liên miên, Phí Hạ Vỹ liền kinh ngạc nói: “Ngươi nói Quốc Công kéo dài người ta như vậy rốt cuộc tính là chuyện gì, trực tiếp cưới vào cửa không phải liền tốt rồi? Người ta một cô nương chưa lấy chồng, cả ngày cùng ngươi vào Nam ra Bắc như vậy nói ra không dễ nghe! Ngươi không cưới, lại hỏng thanh danh cô nương người ta, về sau lập gia đình như thế nào?”
Tân Lôi vuốt chòm râu nói: “Ngươi không hiểu, ta cũng không hiểu. Ta thấy Tiểu Anh cô nương này đối với Quốc Công đã là ngàn chịu vạn chịu rồi, chỉ cần Quốc Công gia gật đầu một cái, Tiểu Anh cô nương người ta có thể đối với hắn yêu thương nhung nhớ, nhưng là Quốc Công gia vậy mà không vì sở gia…” Một đại cô nương hoa không lưu đâu như vậy, muốn khuôn mặt có khuôn mặt, muốn dáng người có dáng người, thật nghĩ không thông Quốc Công gia muốn gì!”
Phí Hạ Vỹ cười nói: “Hải! Không nghĩ ra thì không cần nghĩ nữa, tâm tư Quốc Công gia người ta, có thể để ngươi đoán? Nếu không sao chúng ta là người chạy việc, người ta lại là Quốc Công, nữ nhân này yêu thương nhung nhớ, tựa như trên trời rơi xuống một túi tiền lớn, nhặt cùng không nhặt, liền xem định lực của ngươi, ngươi thấy phần định lực này của Quốc Công gia, chậc chậc chậc.”
Tân Lôi giật giật lông mày, nghiêng nghiêng nói: “Định lực cái gì, cũng không chừng là vì Quốc Công gia của chúng ta mỗi ngày đánh dẹp, thận thủy khô kiệt, thứ kia đã không nên việc nữa, sợ hại Tiểu Anh cô nương người ta!”
“Hắc hắc! Ha ha!”
Hai thằng cha không tim không phổi nói đến chỗ đáng khinh, hi hi ha ha cười rộ lên.